Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 181: Hiểu Lầm




Con đường qua núi vắng vẻ, rất ít khi thấy có người hay phương tiện qua lại, tai một khúc quanh, từ phía đằng sau con đèo có một chiếc xe khách từ từ xuất hiện, dù là con đường huyết mạch nối giữa hai thành phố nhưng mà vì một số đặc thù mà người ta rất hạn chế đi qua nơi đây, chỉ có những trường hợp đặc biệt người ta mới chọn đi con đường này.

Lúc này chiếc xe khách lắc lư dần vươn mình qua khỏi con dốc, những cú lắc nhè nhẹ như những cú võng đưa làm cho những hành khách ngồi trên xe lim dim ngủ. Khi không còn ai động tĩnh, và không khí trên xe yên ắng thì lúc này đột nhiên một con dao lam mỏng dính và sắc bén, nằm giữa hai ngón tay đang kẹp chặt của một ai đó đang nhẹ nhàng tiền sát vào chiếc túi xách của cô gái đang ngồi phía trước.

Khi mà con dao đang sắp cắt vào chiếc túi da cá sấu phía trước thì đột nhiên một bàn tay thon dài với những ngón dài trắng nõn bỗng nhiên kẹp vào cổ tay của kẻ cầm dao mỏng. Bị bất ngờ và sức mạnh của bàn tay thon dài kia bởi vậy mà hai ngón tay kẹp dao kia buông lỏng rồi con dao nhẹ nhàng rơi xuống sàn xe. Thấy việc bất thành tên móc túi hất mạnh cánh tay nhằm hất văng bàn tay kia, nhưng vì dùng lực quá mạnh mà cánh tay hắn đập vào chiếc ghế phía trước, bị đánh động người phía trước bỗng tỉnh dậy rồi nhìn xuống hàng ghế phía sau mình, rồi cất tiếng chất vấn.

- Cậu định làm gì?

Cất tiếng chất vấn và cũng đưa ánh mắt đề phòng nhìn vào thanh niên phía sau mình. còn người thanh niên không biết giải thích thế nào cho phải.

- Không phải tôi, là hắn ta

Vừa nói vừa đưa ánh mắt nhìn sang kẻ bên cạnh, nhưng mà với một tên lõi đời và hành nghề lâu năm, kẻ này không hề nao núng hắn dễ dàng ứng biến trôi chảy.

- Em gái, cánh tay của tôi không dài đến mức như vậy, em nhìn có thể thấy, bên ngoài kia có rất nhiều người trông thì có vẻ hiền lành tử tế, nhưng bên trong lại chuyên dùng cái vẻ đẹp mã của mình đi làm chuyện xấu đấy, em nên nhiều hơ một chút đề phòng, sẽ làm cho bản thân mình giảm đi một chút thiệt thòi.

Nghe vậy thanh niên ngồi phía sau cô gái khuôn mặt ửng đỏ, đang muốn phản bác nhưng lại muộn một bước bởi vì khi cô gái nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của chàng trai thì cô gái càng tỏ ra nghi ngờ.

- Thì ra là thế, khuôn mặt của cậu đang tố cáo cậu rồi đấy.

Những tiếng ồn ào qua lại giữa hai bên làm cho cô gái có chiếc túi da cá sấu tỉnh giấc rồi quay sang cô gái kia hỏi.

- Có chuyện gì vậy Hạnh Linh.

Lúc này cô gái có tên là hạnh linh mới đưa mọi chuyện thuật lại một lần.

- Hà My mình nghĩ tên này đang có ý đồ gì đó với chúng ta. Chúng ta phải báo cảnh sát mới được

Nghe vậy Hà My tỏ ra nghi ngờ rồi nhìn vào chàng trai rồi cất tiếng hỏi.

- Anh tên gì, có thật là như những gì mà bạn tôi nói hay không? Con đường này từ xưa nay vốn đã có tiếng rồi, nếu anh không giải thích rõ ràng thì đừng trách chúng tôi.

- Các Cô phải nói lí lẽ chứ, tôi không làm gì cả, đúng là làm ơn mắc oán.

Nghe những lời này Hạnh Linh tỏ ra bực tức rồi cất giọng.

- Cậu nói cái gì, cái gì mà làm ơn mắc oán chứ chúng tôi nợ nần gì cậu.

Hạnh Linh nói với vẻ chanh chua, còn Hà My cảm thấy hơi ngại ngùng giật giật ống tay áo của Hạnh Linh, thấy vậy Hạnh Linh quay sang bảo Hà My

Câu cứ để tớ, với những loại người này chúng ta không thể nhẹ nhàng được, đùng để vẻ ngoài đánh lừa.

- Thôi mà, dù sao cũng không có chuyện gì, cậu bớt chút chút được không, trông cậu ta cũng không phải là người xấu.

- Tớ bảo mà, cậu bị vẻ ngoài của hắn ta đánh lừa thật rồi, để tớ gọi cho anh trai tớ, dù sao anh ấy là cảnh sát chỉ cần hỏi vài câu là ra ngay thôi. Thấy hai cô gái chuyện trò qua lại tên móc túi như mở cờ trong bụng, dù cho hôm nay thất thủ nhưng chỉ dùng vài ba tấc lưỡi hắn đã báo được thù. Vừa nghĩ hắn vừa đưa ánh mắt oán độc nhìn sang người thanh niên bên cạnh. Còn Hạnh Linh vẫn không thay đổi quyết định của mình, bởi vậy cô quyết định rút điện thoại ra rồi gọi cho anh của mình.

Còn tên móc túi thấy việc bất thành bởi vậy qua một ngã rẽ hắn quyết định xuống xe, trước khi xuống xe hắn còn cất lời đe dọa thanh niên bên cạnh.

- Tao nhớ mặt mày rồi đấy, đến nơi sẽ có người chiếu cố mày, yên tâm đi, mày sẽ được chăm sóc cẩn thận.

Sau đó mọi chuyện cũng kết thúc, chuyến xe lại tiếp tục hành trình, nhưng mà sóng gió đang phía trước đối với chàng trai trẻ.