Đế Sư Xuất Sơn

Chương 164




Sự lụi tàn của Hội Tam Hoàng có thể nói đây chính là giọt nước tràn ly.

Diệp Phùng lấy thân phận là con cháu của nhà họ Diệp, chính thức tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Diệp, tất cả những ai chống lại, toàn bộ sẽ bị trục xuất!

Tập đoàn Diệp thị cũng chính thức đổi tên thành Tập đoàn Thiên Ngân!

Mà Diệp Phùng cũng không có tham vọng lớn, vẫn như trước ở học viện cấp cao của Học viện Phương Đông, tận tâm với nghề giáo viên của mình, đáng nói hơn là lớp 39 từng nổi tiếng đau đầu không quản được, hiện tại biến thành một lớp học chăm chỉ siêng năng!

Gần kỳ thi tuyển sinh đại học, thành tích của toàn bộ lớp học, cũng đang dần dần được cải thiện theo hướng tốt nhất!

Hôm nay, Diệp Phùng không có lên lớp, ở nhà anh, đột nhiên mí mắt không ngừng giật giật lên, trong lòng cũng có chút bối rối, cảm giác có chuyện gì không tốt chuẩn bị xảy ra!

Đúng lúc này, cửa nhà bị đẩy ra, Hà Tố Nghi vào cửa liền nói: “Diệp Phùng, chuẩn bị một chút, tối nay cùng em đi ăn tối!”

Diệp Phùng nhất thời sửng sốt: “Bữa tối? Bữa tối nào?”

“Tập đoàn Đẳng Phi đã chính thức có cơ sở ở Thủ Đô, đây chính là một tập đoàn lớn nổi tiếng cả nước, buổi tối nay bên họ tổ chức tiệc chúng ta cũng được mời!”

Vừa nghe lời này, sắc mặt Diệp Phùng ngay lập tức thay đổi!

Cuối cùng anh cũng biết là mắt mình cứ giật giật là lí do gì rồi! Tập đoàn đó không phải là dưới danh hiệu Sở Kiều Thanh sao?

“Ồ? Sao trông sắc mặt anh lại xấu như vậy? Có chuyện gì vậy?”

Hà Tố Nghi có chút nghi hoặc nhìn cô. “Không… Không có việc gì…”

Diệp Phùng do dự một lúc lâu, cẩn thận nói: “Anh có thể không đi không?”

“Đương nhiên là không thể!”

Hà Tố Nghi cự tuyệt thẳng thừng: “Thiệp mời do chính tay Tổng giám đốc gửi đến, chính là Sở Kiều Thanh, cho nên chúng ta bắt buộc phải đi, không được từ chối”

Nói đến đây, Hà Tố Nghi nhất thời ngẩn ra, sau đó bắn ánh mắt hoài nghi nhìn về phía anh, mời hỏi: “Vì sao cô Sở mời mà anh lại không muốn tham gia?”

“Chẳng lẽ anh quen biết với cô Sở?”

“Cái kia… Coi như là một chút quen biết nho nhỏ đi…”

Diệp Phùng suy nghĩ một chút, lần trước ở sự kiện thuốc giả, Sở Kiều Thanh đã ra mặt hỗ trợ giải quyết vấn đề của Hội Tam Hoàng, đương nhiên đối với chuyện này, sau này anh cũng không nhắc tới! “Thì ra là do cô Sở giúp đỡ anh!”

Hà Tố Nghi đột nhiên nhận ra, sau đó hung hăng liếc anh một cái: “Sao anh không nói sớm?!”

“Cô Sở đã giúp chúng ta chuyện lớn như vậy, chúng ta sớm nên tới cửa nói lời cảm ơn với người ta!”

“Đều là tại anh, đêm tiệc hôm nay, nếu có gặp cô ấy thì hãy tự mình cảm ơn đi!”

Diệp Phùng không thể thoát khỏi đành phải đi theo cô, dọc đường đi trong lòng yên lặng cầu xin, hy vọng đêm nay Sở Kiều Thanh ngàn vạn lần đừng trước mặt Hà Tố Nghi, nói ra những lời kinh thiên động địa!

Nhưng chiếc xe lại phi đến bữa tiệc một cách nhanh chóng, một chiếc Mercedes-Benz dừng lại ở bãi đậu xe của khách sạn nổi tiếng năm sao, khách sạn suối nước nóng Thủ Đô.

Từ trong xe đi xuống, nhìn lướt qua một vòng, trong bãi đậu xe lớn như vậy đã có hơn phân nửa, hơn nữa tất cả đều là những chiếc xe sang trọng đẳng cấp, tựa như một bữa tiệc triển lãm ô tô.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Phùng cười khẽ một tiếng: “Thật kinh ngạc, bữa tiệc Sở Kiều Thanh tổ chức quả thật không nhỏ.”

Mà Hà Tố Nghi ở một bên xuống xe sắc mặt nghiêm trọng, nhẹ nhàng quát anh một cái: “Đừng có nói bậy!”

“Tập đoàn Đằng Phi, bao gồm các tầng lớp xã hội, hơn nữa không chỉ làm ăn lớn mà các mối quan hệ cũng cực kỳ rộng rãi, ở Thủ Đô không ít thế gia hào môn, đều muốn hợp tác với nó!”

“Thậm chí còn có người đồn rằng, người hôm nay có thể tham gia bữa tiệc mới có tư cách xưng là nhân vật thượng lưu chân chính của thủ đô!”

Nghe đến đây, Diệp Phùng nhẹ nhàng sờ sờ mũi, chỉ sợ có không ít người hướng về phía tập đoàn Đằng Phi của Sở Kiều Thanh nhỉ?

Dù sao, một mỹ nữ độc thân của tổ chức tình báo lớn nhất thế giới, trong mắt vô số các cậu chủ nhà giàu mới là con mồi hoàn mỹ nhất…

Khách sạn suối nước nóng tối nay, trực tiếp được bao hết toàn bộ, ở cửa có hai cô gái xinh đẹp chịu trách nhiệm chào đón các khách mời!

Khi nhìn thấy Hà Tố Nghi và Diệp Phùng đến, bọn họ chào đón,mỉm cười ngọt ngào: “Xin chào, hai vị khách quý, xin vui lòng cho tôi xem thiệp mời!”

Vừa nghe lời này, Hà Tố Nghi khuôn mặt cứng đờ: “Thiệp mời? Cô Sở đã tự mình đến tập đoàn Thiên Ngân mời họ, cô ấy căn bản cũng không đưa cho cô thiệp mời?”

Nghe được câu trả lời của Hà Tố Nghi, hai cô gái đều sửng sốt, sau đó có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi phu nhân, nếu không có thiệp mời, thì không có cách nào tham gia bữa tiệc tối nay!” “Diệp Phùng, phải làm sao bây giờ?” Diệp Phùng lấy điện thoại ra: “Đừng nóng vội, lần trước tôi và Sở Kiều Thanh đều để lại số điện thoại cho nhau, bây giờ tôi sẽ gọi cho cô ấy!”

Ngay khi anh chuẩn bị gọi điện thoại, đột nhiên một tiếng cười nhạo quen thuộc nhất thời truyền đến: “Ôi, thật đúng là oan gia ngõ hẹp nha!”

“Không nghĩ tới ở chỗ này lại có thể gặp được loại rác rưởi thế này”

Quay đầu lại nhìn, ánh mắt Diệp Phùng nhất thời ngưng tụ!

Ôi, thật trùng hợp!

Người đến, chính là Triệu Công, người được xưng là một trong bốn đại công tử Thủ Đô, đã từng có xung đột với Diệp Phùng!

Triệu Công nhất thời xuất hiện, anh ta lập tức đã gây sự, đặc biệt là xung quanh những nhân vật nổi tiếng đều đang thích thú nghe ngóng tình hình.

“Trời ơi, đây chính là Triệu công tử sao? Thật đẹp trai!” . ngôn tình hay

“Đây là, bốn đại công tử nổi tiếng ở Thủ Đô chúng ta, tùy tiện mê hoặc lấy một người để bám lên, thì cả đời có khi được ăn sung mặc sướng không chừng”

Nghe mọi người bên tai khen ngợi mình, trong mắt Triệu Công hiện lên một tia ngạo mạn, đi thắng đến trước mặt Diệp Phùng, lạnh lùng nhìn anh: “Diệp Phùng, từ lần trước chia tay tôi liền cẩn thận điều tra anh!”

“Vốn tưởng rằng anh là nhân vật vĩ đại gì, nhưng không nghĩ tới, hóa ra chỉ là một tên thầy giáo thối tha!”

“Một loại rác rưởi không có chỗ nào để vứt, thì có tư cách gì cùng tôi đây tranh giành cô Sở?”

“Anh chính là một kẻ lưu manh! Đồ lừa đảo! Dối trá”

Nhìn bộ dáng tức giận của Triệu Công, Diệp Phùng cười lạnh một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Thật là không thể hiểu nổi, nữ thần trong miệng cậu nói ra chọn tôi hay cậu, chậc chậc Triệu Công à, cậu lo lắng cái gì chứ?”

“Cậu cả một loại rác rưởi cũng không bằng?!

“… Anh, anh!…”

Triệu Công bị Diệp Phùng phản bác lại một câu, nhất thời không nói được lời nào!

Nhìn biểu tình có chút đắc ý của Diệp Phùng, đột nhiên, một thanh âm u ám truyền đến: “Diệp Phùng, anh và cô Sở, còn có quan hệ gì khác không?”

Diệp Phùng giật mình, sau đó quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy, Hà Tố Nghi dùng vẻ mặt khó chịu nhìn anh.

Diệp Phùng vội vàng làm vẻ mặt nịnh nọt, đem Sở Kiều Thanh:ra nói chỉ là muốn lấy làm lá chắn, vì anh không muốn dây dưa với cái tên Triệu Công kia.

Lý do này, nghe không có gì xấu, cho dù là Hà Tố Nghi, nhất thời cũng không tìm được bất kỳ sơ hở nào!

“Vậy tại sao anh không nói ngay từ đầu?”

“Tôi còn không phải sợ em hiểu lầm sao?”

“Hừ! Sợ em hiểu lầm? Thật hay giả vậy?”

“Thực sự thực sự! Em yêu à, làm sao anh dám nói dối cơ chứ, em có thể hỏi Lưu Tuấn Thanh”

Nghe anh nói như vậy, Hà Tố Nghi mới bớt nghi ngờ, nhất là khi nghe được chữ em yêu này, tuy khó hiểu, trong lòng lại cảm thấy thật ngọt ngào.

Nghĩ một chút, Diệp Phùng tuy rằng coi như không tệ, nhưng Sở Kiều Thanh là ai, là mỹ nữ cao siêu thế nào mà lại coi thường nam nhân nhà cô cơ chứ!

Nhìn thấy biểu tình Hà Tố Nghi dần dần dịu lại, Diệp Phùng chỉ biết thở phào nhẹ nhõm, lúc này lời nói âm trầm của Triệu Công lại đột nhiên vang lên: “Thứ rác rưởi này, mặc kệ anh nói liên thiên thế nào, rác rưởi thì vẫn mãi là rác rưởi, hôm nay ở chỗ này anh mới lộ rõ nguyên hình”

Nói tiếp, cậu ta đắc ý cầm lấy thiệp mời trong tay: “Bữa tiệc tối nay, cũng không phải là nơi mà con chó con mèo cũng có thể tùy tiện đi vào!”

“Nhìn thấy không, chỉ có quý tộc chân chính mới có thể được mời.”

“Ngay cả thiệp mời cũng không có anh đúng chỉ là một loại rác rưởi!”

“Thiệp mời?”

Diệp Phùng khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Chỉ cần tôi muốn vào cửa cũng không cần đến thiệp mời.”