Đế Tôn

Chương 2124: Trơn Mềm Sướng Miệng. 2




Giang Nam toàn lực nâng lên đầu quái cáp này, quay đầu nhìn lại, cau mày nói.



Tiền sử quái cáp rơi xuống, hai mắt to như là Huyết Nhật nhấp nhô, mọi nơi nhìn lại, tựa hồ có chút nghi hoặc.



Chỉ thấy bốn chân nó không có dính vào mặt đất, cũng phi tốc di động, tốc độ vậy mà cũng cực nhanh, để cho đầu quái cáp này cực kỳ khó hiểu.



Thứ này chỉ số thông minh có chút không cao, cấu tạo thân thể cũng chỉ có đầu và thân thể, không có cổ, thấy không rõ phía dưới của mình, chỉ có thể chớp chớp mắt to cảm giác được buồn bực hiếu kỳ.



Ba người Giang Nam tế lên chén bể, nâng lên đầu quái cáp này, nhanh chân chạy như điên.



Mà ở hậu phương, ba Tiên Vương Hồ Tôn, Phong Nguyệt, Tả Ngạn phi tốc tiếp cận.



- Hình người thuốc tiên!





Phong Nguyệt Tiên Vương vỗ tay cười to nói:



- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi chính là hình người thuốc tiên, so với tiền sử thánh dược càng thêm dễ dàng bắt được! Hơn nữa ngươi bây giờ bị quái cáp trấn áp, trốn cũng trốn không thoát!




Hồ Tôn Tiên Vương cất bước đánh tới, cười nói:



- Phong Nguyệt đạo huynh, hắn so sánh với tiền sử thánh dược còn quý trọng hơn nhiều, hơn nữa so với tiền sử thánh dược càng thêm dễ dàng luyện hóa, sướng miệng trơn mềm! Trên người hắn còn có Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, còn có đạo quả của tiền sử cường giả, bất luận cái gì đều khiếp sợ đương thời, giá trị phi phàm!



Tả Ngạn Tiên Vương chăm chú tới gần, sắc mặt không hề bận tâm, trong mắt đã có sát ý bắt đầu khởi động nói:



- Hai vị đạo huynh, ta chỉ muốn đạo Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang kia, những bảo vật khác, quy các ngươi.




Phong Nguyệt Tiên Vương cười nói:



- Ta muốn đạo quả của hắn!



Hồ Tôn Tiên Vương ha ha cười nói:



- Đã như vầy, như vậy mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả, liền quy ta sở hữu rồi. Bất quá ta còn muốn Thánh quả cùng cổ thụ trong tay các ngươi, hai quả Thánh quả khác, cũng muốn quy ta tất cả, như vậy mới có thể cùng các ngươi đạt được cân bằng!




- Hồ Tôn, ngươi muốn nhiều lắm, đã như vầy, như vậy tiểu đệ liền muốn vị nữ Hồ tiên kia rồi.



Phong Nguyệt Tiên Vương cười nói:




- Trong mắt ta, giá trị mỹ nhân nếu so với bất luận bảo vật gì đều trọng yếu! Tả Ngạn, ngươi có hại chịu thiệt rồi, có hứng thú đem nam Chân Tiên kia thu làm đệ tử hay không?



Hắn nói nam Chân Tiên là Đạo Vương, Tả Ngạn Tiên Vương hừ lạnh một tiếng:



- Vừa già lại ngạo, thu làm đệ tử cũng khó có thể quản giáo, không muốn cũng thế, giết chết là được!



- Vừa già lại ngạo?



Đạo Vương chán nản, hắn dáng vẻ tao nhã, tuyệt đại Vô Song, tuy có tóc trắng sinh sôi, nhưng cái loại khí thế muôn đời vô địch này lại làm cho Tiên Vương cũng xem hắn khó chịu.



Dù sao, hắn ở hạ giới vô địch năm ngàn bốn trăm vạn năm, dưỡng ra một loại khí thế bễ nghễ hết thảy khinh thường hết thảy, mà Tiên Vương ở trong tiên giới lại không phải là tồn tại vô địch, đơn thuần từ khí thế mà nói, tất cả Tiên Vương thậm chí đều thua Đạo Vương một bậc!