Đạo thần thức chi luân thứ tám của hắn đã luyện thành một nửa, thần thức vô cùng cường đại, có thể dọc theo hơn bốn trăm dặm, cũng tức là nói, nếu như hắn phát ra Thần Thông, Thần Thông có thể đạt tới bốn trăm dặm mới bộc phát uy năng, đem địch nhân ngoài bốn trăm dặm oanh giết!
Thần thức của hắn đâm vào dưới đất cũng có thể xâm nhập hai mươi dặm, từ dưới đất quét qua, đem hết thảy "nhìn" được rõ ràng rành mạch, không cách nào chạy ra khỏi mắt hắn.
Giang Nam chậm rãi từ bầu trời bay qua, thần thức một tòa núi lớn tiếp theo một tòa núi lớn sưu tầm, cũng không lâu lắm liền bị hắn phát hiện một đạo Linh tuyền trong sơn mạch.
Đạo Linh tuyền này giấu ở bên trong sơn thể, Linh Dịch để dành đã lâu, hóa thành một mảnh Linh đàm, so với hắn ở Nhạc Thanh quốc nhìn thấy Linh đàm còn muốn lớn hơn gấp mấy lần, trong đó Linh Dịch có khoảng nghìn cân, mà Linh căn của Linh Tuyền thì cắm rễ ở trong chân núi dưới đáy sơn thể.
Linh căn giống như rễ của Thần thụ, tính bằng đơn vị hàng nghìn căn tu chi chít, cực kỳ tráng lệ, những Linh căn này là nguồn suối của Linh Dịch, chính là bọn nó hấp thu Linh khí tự do trong thiên địa, hóa thành Linh Dịch.
Nếu chặt đứt những Linh căn này, Linh Tuyền sẽ khô héo, không bao giờ sinh ra bất kỳ Linh Dịch nào nữa.
Vì vậy lúc dời đi Linh Tuyền phải cẩn thận từng li từng tí đem Linh căn của nó, tính cả chân núi cùng nhau đào ra, tận lực không đi đụng vào những Linh căn kia, nếu không Linh căn đứt quá nhiều, cũng sẽ ảnh hưởng đến phẩm cấp của Linh Tuyền.
Giang Nam tâm niệm hơi động, vận chuyển Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, chỉ nghe hô một tiếng, một thanh yêu đao gào thét bay ra, không ngừng đánh xuống phía dưới, núi đá bay tán loạn.
Núi đá trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm cực kỳ chắc chắn, như mới vừa tiến vào Thất Bảo Lâm, hắn muốn bổ ra một tòa núi lớn, tốn hao không biết bao nhiêu khí lực.
Nhưng mà hôm nay hắn thần niệm hóa thành thần thức, uy lực Thần Thông đại tăng, cũng không lâu lắm liền đem ngọn núi lớn này đả thông một cái lỗ thủng to, đi tới trong sơn thể, đem Linh Dịch trong Linh đàm hết thảy thu vào Tử Phủ, nhưng ngay sau đó tiếp tục hướng xuống bổ tới.
Hắn hao tốn nửa ngày thời gian, mới đả thông chân núi, đem Linh căn đạo Linh tuyền này hoàn hoàn chỉnh chỉnh đào ra.
- Tử Phủ, mở!
Đạo Linh tuyền này tính cả chân núi, cao tới gần dặm, chiều rộng gần ba dặm, nặng không biết bao nhiêu cân, quái vật lớn như thế lại bị thần thức của Giang Nam cuồn cuộn nổi lên, thoáng qua trong lúc đó liền tới đến mi tâm của hắn, Tử Phủ mở rộng, chỉ thấy đạo Linh tuyền này bị không gian pháp tắc kỳ lạ của Tử Phủ ảnh hưởng, càng ngày càng nhỏ, dần dần tiến vào mi tâm của hắn, bay vào trong Tử Phủ.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, hắn vẫn còn là lần đầu cố gắng thu vật khổng lồ như thế, có chút cố hết sức.
- Mới vừa rồi thu hoạch Linh Dịch, chẳng qua là đủ cho Thiên Long Bát Âm Chung khôi phục năm sáu thành uy năng, muốn cho nó khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, liền phải tìm được càng nhiều Linh Tuyền Linh Dịch mới được!
Giang Nam liên tục bốn năm ngày thời gian rốt cục sưu tầm đến ba Đạo Linh tuyền cùng với mấy vạn cân Linh Dịch, rốt cục để cho uy năng của Thiên Long Bát Âm Chung khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, hơn nữa Linh Dịch còn có dư.
- Ân? Đây là...
Giang Nam trong lòng rung mạnh, thần thức đột nhiên đi tới bên trong một không gian rộng lớn trong sơn mạch, đó là một động phủ tráng lệ, cực kỳ to và rộng, giống như cung điện trong lòng núi, từng cây cột khổng lồ cổ đồng đứng vững, bậc thang Bạch Ngọc một tầng tiếp theo một tầng chạy xuống dưới, trong động phủ còn có lư hương cao tới mấy trượng, trong lò như cũ có hương khói lượn lờ dâng lên.
Mà ở trong động phủ này, hắn thấy một chỗ Linh trì, bên cạnh Linh trì lộ ra một viên Long đầu thanh đồng, trong miệng Long phun ra một đạo Linh tuyền, đạo Linh tuyền này so với lúc trước hắn đoạt được Linh Tuyền cộng chung một chỗ còn muốn thô to!
- Trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, tại sao có thể có động phủ?
Giang Nam ngạc nhiên.
Huyền Đô Thất Bảo Lâm là một vị tồn tại không biết mạnh bao nhiêu lưu lại Thất Bảo Đạo Đài, theo lý mà nói, vị tồn tại kia không thể nào ở trong Đạo Đài của bản thân mở động phủ.
- Hay là, đây là người tiến vào Thất Bảo Lâm tầm bảo, tính toán ở chỗ này tu luyện mới chế tạo động phủ!
Giang Nam rốt cục nghĩ thông suốt, thầm nghĩ:
- Tu vi cảnh giới người này hẳn là cực kỳ cao thâm, bất quá từ bố trí của động phủ này đến xem, hẳn là phong cách lúc thượng cổ, chủ nhân động phủ hơn phân nửa là đã tọa hóa.
Hắn thần thức xông ra, tinh tế dò xét, cũng không lâu lắm liền đem động phủ này dò xét rõ ràng, trong động phủ này đúng là không có chủ nhân, bị phong ấn ở bên trong sơn thể.
Ở Huyền Đô Thất Bảo Lâm có thể tu luyện, nhưng không cách nào tăng cảnh giới lên, từ lúc sanh ra cảnh giới cũng sẽ bị áp chế ở Thất Bảo Đài Cảnh, chỉ có rời đi nơi đây, mới có thể đột phá cảnh giới.
Chủ nhân động phủ này đoán chừng là lúc thượng cổ bị vây ở Thất Bảo Lâm, không có thể đi ra, cuối cùng chết già ở chỗ này.
- Động phủ này chính là vật vô chủ, vừa lúc thuộc về ta sở hữu!
Giang Nam đang muốn thu hồi thần thức, đột nhiên lại có một cổ thần niệm cường đại trùng kích mà đến, tràn vào trong động phủ, cùng thần thức của hắn kịch liệt va chạm.
Cổ thần niệm này vô thô bạo cùng, mặc dù cấp bậc khá thấp, nhưng cực kỳ bá đạo, gặp phải thần thức của Giang Nam cũng không sợ chút nào, chợt hóa thành một pho tượng Cự Nhân, quanh thân ánh sao quấn quanh, đỉnh đầu trăng sáng treo cao, há mồm rống to, đánh sâu vào thần thức của Giang Nam!
- Thần niệm Thần Thông của Tinh Nguyệt Ma Tông? Người tới là Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo đệ tử!
Trong lòng Giang Nam vừa động, lập tức nhận ra loại thần niệm Thần Thông này tuyệt đối là Tinh Nguyệt Ma Tông Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, hắn từng được chứng kiến Tinh Nguyệt Ma Tông đại sư huynh Thần Tiềm cùng Cận Đông Lưu đánh một trận, dùng chính là Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, cực kỳ mạnh mẻ, chỉ tiếc vẫn còn thua ở trong tay Cận Đông Lưu.
Có tư cách tu luyện Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, chỉ có Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo đệ tử nhất mạch! Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full
Rống!
Giang Nam kết xuất Sư Tử Ấn, thần thức nhất thời hóa thành một đầu sư tử mạnh mẽ, há mồm rống to, hai cổ thần niệm ở trong động phủ vỡ bờ, Tinh Nguyệt Cự Nhân kia lập tức không địch lại, cơ hồ bị Sư Tử Ấn của Giang Nam xông đến giải tán.
Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh cũng là pháp môn kinh điển cấp, uy lực so sánh với Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển không yếu, hơn nữa Giang Nam tu thành thần thức, cao thấp lập phán.
Dù vậy pho tượng thần niệm biến thành Cự Nhân kia như cũ chưa từng toái rụng, chỉ thấy trăng sáng trên đỉnh đầu pho tượng Cự Nhân này hào quang tỏa sáng, để cho hình thể của pho tượng Cự Nhân này lần nữa vững chắc.