Đế Tôn

Chương 2313: Mảnh đất kỳ dị (2)




Giang Nam cần khống chế uy lực Vạn Chú Thiên Chung, nơi này rất nguy hiểm, nếu uy lực Vạn Chú Thiên Chung bộc phát sẽ kinh động hoa cỏ rồi chúng nó tấn công tập thể là toi.



Vì tránh cho dẫn động những đạo hoa này, Giang Nam không dám khởi động hết sức phòng ngự của Vạn Chú Thiên Chung, nên ngẫu nhiên có một, hai kiếm khí phá tan phòng ngự chém bị thương Giang Nam.



Năng lực phục hồi của Giang Nam rất siêu, chút vết thương bình thường không thể làm hắn bị nguy hiểm mạng sống.



Bỗng trước mặt Giang Nam vang tiếng xào xạc.



Giang Nam dừng bước. Mặt đất chậm rãi nhô lên, đât dưới chân hắn cũng trồi lên. Đất bùn to lớn, hòn đá lăn lông lốc một vật khổng lồ chui ra khỏi mặt đất.



Đó là một con giun, con giun to dài cả dặm chui ra khỏi mặt đất. Con giun không có mắt mũi lỗ tai, đầu đuôi chỉ có cái lỗ to như hố đen.



Trán Giang Nam toát mồ hôi lạnh, hắn đang đứng trên đỉnh đầu con giun, cảm nhận uy lực kinh khủng trong người con giun.



Con giun này do đại đạo thuần khiết tạo ra, nhìn như sinh vật nhưng nó là đại đạo diễn sinh.



Trong vườn hoa Giang Nam bị thu nhỏ vô số lần, pháp lực và cơ thể yếu theo. Bây giờ Giang Nam không đánh lại con giun này nổi.



Cỏ bảy lá phát ra kiếm khí bảy sắc chém qua, leng keng chém vào người con giun. Con giun lắc lư thân thể, nó không sợ, lông cứng không bị kiếm khí chém đứt cọng nào.



Đinh!



Kiếm khí chém vào Vạn Chú Thiên Chung, tiếng chuông rung rinh. Con giun to dường như cảm ứng được cái gì, nó cứng người lại, tìm tòi vị trí Vạn Chú Thiên Chung chấn động.



Giang Nam đứng im tại chỗ, pháp lực áp chế Vạn Chú Thiên Chung không cho nó rung nữa.



Con giun to chậm rãi mấp máy, lông cứng rung rinh như kiếm bén.



Xẹt!



Một cọng lông xẹt qua người Giang Nam, máu chảy ra.



Giang Nam vẫn đứng im. Con giun không phát hiện được gì, nửa người sau lại chui xuống lòng đất. Bỗng cách mấy trăm trượng, một gốc tiên hoa nhanh chóng nở hoa. Khi nụ hoa nở, từng vòng đạo văn dao động lan tỏa bốn phương tám hướng.



Keng!





Đạo văn va chạm Vạn Chú Thiên Chung, chuông rung lên.



Vù vù vù vù vù!



Con giun vụt ngoái đầu, nửa người sau rút lên mặt đất, lỗ đen chỗ cái đuôi mở to đè xuống Giang Nam.



Không gian trước mặt Giang Nam sụp đổ, sức hút kinh khủng kéo hắn vào lỗ đen.



Giang Nam rống to:



- Tế!



Giang Nam dốc sức thúc giục Vạn Chú Thiên Chung, vang tiếng nổ điếc tai, cái đuôi con giun bị hất văng lên cao. Lông cứng sắc bén quanh thân con giun gãy vụn.



Giang Nam mới giải quyết xong nguy hiểm trước mắt thì đột nhiên tiếng chuông kinh động hoa cỏ trong phạm vi ngàn dặm. Thoáng chốc vô số đại đạo ập đến, bao phủ không gian ngàn dặm.



Đại đạo hóa thành vô số đạo văn khủng bố hủy diệt hư không, bao phủ Giang Nam và con giun to.



Phòng ngự của Vạn Chú Thiên Chung bị phá vỡ trước tiên, chưa đến một giây Giang Nam đã bị cắt nát.



Con giun thì chui xuống lòng đất, nhưng nửa người của nó bị nổ nát.



Nơi này đại đạo sôi trào, quang, phong, văn, nhẫn, khí khủng bố nhấn chìm, hủy diệt tất cả. Thật lâu sau không gian bình ổn lại.



Vạn Chú Thiên Chung kêu leng keng rơi xuống đất, nó lăn hai vòng rồi ngừng.



Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân đã đến trước vườn hoa. Đưa mắt nhìn, mảnh đất Giang Nam bị chém tựa cơn gió nhẹ thổi qua hoa cỏ, không giống các hoa cỏ cùng bộc phát uy lực siêu đáng sợ.



Mấy Đạo Quân chuyển thế rất nhanh nhìn tấu nơi này không bình thường:



- Vườn hoa này có diều lạ.



Các Đạo Quân chuyển thế dừng bước, nghiên cứu tỉ mỉ, giây lát sau không thấy ra có gì kỳ.




Nguyên Dục Tiên Quân đi tới nhìn giây lát, bỗng cười nói:



- Bây giờ các ngươi trở về, ký thác đạo quả trong quả vị Đạo Quân còn kịp.



Thánh Ma Thiên Tôn liếc Nguyên Dục Tiên Quân, mỉa mai:



- Đạo hữu, nếu ngươi tốt bụng như vậy tại sao không ký thác đạo quả trong quả vị Đạo Quân đi?



Nguyên Dục Tiên Quân mỉm cười nói:



- Bởi vì chút sắp đặt của Đế và Tôn, Bất Không chỉ là tài mọn trong mắt ta. Bản thân ta có thể an toàn xuyên qua vườn hoa này, nhưng các ngươi phải chết vài lần mới qua nổi.



Thánh Ma Thiên Tôn hừ lạnh. Tử Hạm Đạo Mẫu cười cười. Vô Tà Đạo Quân lù lù bất động. Thiên Hoang Đạo Quân trực tiếp bước vào vườn hoa, biến mất trước mắt mọi người.



Bọn họ là cường giả vô địch một thời đại, sao có thể bị lời nói của Nguyên Dục Tiên Quân ảnh hưởng?



Vạn Chú Đạo Quân do dự một lúc rồi xoay người trở về kim loan tiên điện, tìm quả vị Đạo Quân của mình để ký thác đạo quả.



Bỗng đạo quả của Thiên Hoang Đạo Quân bay nhanh ra khỏi vườn hoa, chạy ra ngoài. Mọi người quét mắt qua, thấy trên đạo quả của Thiên Hoang Đạo Quân đầy vết kiếm sâu gần như chém vào nguyên thần đạo quả, suýt nữa thân chết đạo tiêu.



Đám người lặng im, hiển nhiên Nguyên Dục Tiên Quân cao hơn bọn họ một bậc, nhìn thấu trong vườn hoa nguy hiểm như thế nào.




Thánh Ma Thiên Tôn cay đắng nói:



- Đa tạ đạo hữu chỉ điểm.



Nguyên Dục Tiên Quân cười to, cất bước vào vườn hoa.



Nguyên Dục Tiên Quân lắc đầu, nói:



- Không phải ta tốt bụng nhắc nhở các ngươi mà lo các ngươi chết sạch, tương lai ta không có người giết thì buồn.



Nguyên Dục Tiên Quân biến mất trong vườn hoa. Nét mặt Thánh Ma Thiên Tôn sa sầm, quay người đi về đường cũ.




Thánh Ma Thiên Tôn lạnh lùng cười:



- Ngông cuồng kiêu ngạo như thế, ngươi nghĩ tương lai ta không vượt qua ngươi được sao?



Vô Tà Đạo Quân cũng đi về.



Tử Hạm Đạo Mẫu chần chừ giây lát, cất bước rời đi.



Tử Hạm Đạo Mẫu lắc đầu, nói:



- Ta không muốn bị Đế và Tôn, Bất Không khống chế, sao có thể ký thác đạo quả vào bia đá? Ta không cần báu vật bọn họ để lại.



Tử Hạm Đạo Mẫu đi tới lối vào kim loan tiên điện thì đột nhiên đứng lại. Bên ngoài kim loan tiên điện không còn đường đi, trong không gian mênh mông, bốn phía đầy tiên quang, không thấy đường đi.



Tử Hạm Đạo Mẫu bay ra tiên điện, tiên quang cuốn lấy nàng, lát sau nàng xuất hiện trong kim loan tiên điện.



Tử Hạm Đạo Mẫu không cam lòng, lại bay ra, lại bị truyền tống về kim loan tiên điện.



Tử Hạm Đạo Mẫu thử mấy lần cuối cùng chết tâm, xoay người đi hướng quả vị Đạo Quân của mình.



Mắt Tử Hạm Đạo Mẫu chớp lóe, mỉm cười nói:



- Đế và Tôn, Bất Không, các ngươi đã chết, ta sợ các ngươi chắc? Dù ta ký thác đạo quả nhưng các ngươi đừng mơ khống chế được ta!



Lúc này trong một cái cây to mấy trăm trượng, bên dưới lá cây, Vạn Chú Thiên Chung lơ lửng, Giang Nam ký thác đạo quả trong Vạn Chú Thiên Chung đang sống lại.



- Thật là nơi kỳ dị, may mắn ta ký thác đạo quả vào tiên thiên pháp bảo, nếu không chết cũng không biết mình chết như thế nào.



Vườn hoa này cực kỳ quái dị, những hoa cỏ cây cối sâu bọ do đại đạo biến thành không mấy lợi hại, nhưng bất cứ ai đi vào đây, mặc kệ có tu vi thực lực, uy lực pháp bảo như thế nào đều bị thu nhỏ vô số lần. Mấy hoa cỏ sâu bọ trở nên siêu khủng bố, một đóa hoa một ngọn cỏ hay một con sâu nhỏ đều có năng lực giết Giang Nam, các Đạo Quân chuyển thế.



- Nếu chết tại đây thì đúng là oan.