Đế Tôn

Chương 2520: Vô Cực thư đồng (2)




Trong hành lang dài, đám thư yêu trừng mắt nhìn nhau, vì không hợp nên lại đánh lộn.



Trong thư các, khí huyết của Giang Nam đột nhiên như biển rộng, huyết khí nhuộm thư các đỏ rực. Giang Nam tấn công ngày càng mạnh mẽ, càng lúc càng bá đạo. Một đấm, một chưởng đánh ra lay động không gian thư các, chấn thiên địa trong phòng lắc lư.



Tốc độ công kích của Giang Nam dần chậm lại, ngày càng chậm. Mặc dù thế công chậm nhưng lực lượng càng lúc càng mạnh, buộc Vô Cực thư đồng cũng dần tấn công chậm, không dám đánh nhanh.



Bởi vì công kích quá nhanh, lực lượng không vững vàng. Đánh chậm thì phát huy lực lượng đến tận cùng.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Vô số lưới nhân quả bay ra bện vào nhau thành cái lưới to, Vô Cực thư đồng thi triển tuyệt học của Vô Cực Thiên Tôn, dùng thần thông áp chế Giang Nam.



Bất cứ ai đều khó thoát khỏi lưới nhân quả, dù là Đạo Quân thiên sinh địa dưỡng cũng có ơn với thiên địa dựng dục mình, tịch diệt kiếp đến sẽ thành tro.



Tuyệt học của Vô Cực Thiên Tôn là lấy nhân quả bao phủ một thời đại kết thành lưới, lấy nhân quả vô số sinh linh, tồn tại dây dưa nhau bện thành la võng, bắt nhốt tất cả, không ai trốn thoát được.



Giang Nam bỗng cười to đụng vào la võng. Xoẹt một tiếng, la võng thủng một cái lỗ to, Nguyên Thủy Đại La Thiên bay ra khỏi đầu hắn đè lên đỉnh đầu Vô Cực thư đồng, đánh trẻ sơ sinh dài một thước đầu rơi máu cháy.



Vô Cực thư đồng cưỡi Vô Cực đạo thư bay đi, Giang Nam cất bước đuổi theo. Vô Cực đạo thư rào rào lật mấy tờ, thần thông trong sách bộc phát ngăn bước chân Giang Nam lại.



Trong một giây ngắn ngủi, Vô Cực thư đồng phục hồi lại trạng thái cao nhất, vết thương khắp người biến mất. Chữa lành vết thương xong Vô Cực thư đồng lại lao tới.



Giang Nam nhíu mày. Vô Cực thư đồng giống như Giang Nam khác, pháp, thân, đạo, quả hợp nhất khiến hắn cảm giác như đánh nhau với mình, vĩnh viễn chiến đấu không biết mệt, dù bị thương nặng cũng rất nhanh phục hồi.



Lòng Giang Nam bỗng sáng lên:



- Không đúng, không đúng, tiểu tử này là đại đạo trong sách biến ra, không phải dựa vào bản lĩnh của mình tu thành pháp, thân, đạo, quả. Của nó chỉ là pháp, thân, đạo, quả hợp nhất giả tạo.



Giang Nam tấn công Vô Cực thư đồng dồn dập, thầm nghĩ:



- Nguồn suối lực lượng của nó đến từ Vô Cực đạo thư dưới chân!



Vô Cực thư đồng vất vả đối kháng, đột nhiên một bàn tay to vươn tới cầm chặt Vô Cực đạo thư dưới chân nó, giật mạnh.



Vô Cực thư đồng hết hồn. Giang Nam vẫn tấn công dồn dập, Vô Cực thư đồng chỉ có thể liều mạng ngăn cản.



Không còn Vô Cực đạo thư, tốc độ phục hồi pháp lực của Vô Cực thư đồng giảm mạnh, rất nhanh tiêu hao một nửa pháp lực.



Giang Nam cười phá lên, vươn tay chộp cổ non mềm của Vô Cực thư đồng, đặt trên đùi võ vào mông tròn quay. Giang Nam vỗ mười mấy cái làm cặp mông Vô Cực thư đồng đỏ hồng.




Vô Cực thư đồng giận dữ gào thét.



Giang Nam vỗ mấy chục cái, cười nói:



- Con nít không ngoan sẽ bị đánh mông, ngươi la tiếp xem?



- Ngươi dám đánh mông ta? Chưa từng có ai đánh mông ta, ta muốn giết ngươi...!



Bùm bùm bùm bùm bùm!



Giang Nam vỗ mạnh, mông mềm sắp chảy máu.



- Ta sẽ không ta cho ngươi...



Giang Nam tiếp tục đánh mạnh. Vô Cực thư đồng vừa tức vừa giận, đột nhiên mắt trợn trắng, xỉu.



Hành lang dài bên ngoài thư các, mấy trăm thư yêu thò đầu vào, ngơ ngác nhìn Giang Nam vỗ mông Vô Cực thư đồng, chúng nó sợ teo tim.



Giang Nam ném trẻ sơ sinh qua một bên, lấy Vô Cực đạo thư mới rồi hắn cướp từ dưới chân Vô Cực thư đồng.




Giang Nam cười nói:



- Dù gì là thư yêu, không phải bản lĩnh tu luyện thật sự, chỉ nhờ vào đại đạo chứa trong đạo thư, đạo tâm rất yếu ớt. Nhưng được quyển Vô Cực đạo thư này hơn xem mấy quyển điển tịch khác rất nhiều.



Giang Nam không nói khoa trương. Vô Cực Thiên Tôn đi con đường tương tự như Giang Nam, đều là pháp, thân, đạo, quả hợp nhất. Vô Cực Thiên Tôn cũng tinh thông các loại đại đạo tiền sử, gỏi còn hơn Giang Nam.



Nội tình của Vô Cực Thiên Tôn nhiều hơn Giang Nam gấp vô số lần.



Vô Cực Thiên Tôn dung hợp các loại đại đạo tiền sử, mạnh hơn Đạo Quân khác trong Đạo Quân điện, khủng bố hơn.



Bởi vậy quyển Vô Cực đạo thư này được Giang Nam xem trọng nhất trong ba quyển điển tịch trên giá sách.



Đọc cảm ngộ, tâm đắc của Vô Cực Thiên Tôn giúp Giang Nam tham khảo nhiều chỗ có thể dung hợp hơn, được dẫn dắt nhiều hơn.



Giang Nam lật Vô Cực đạo thư ra, mắt sáng rực. Giang Nam viết cảm ngộ lúc ở cảnh giới Đạo Quân, từng chữ như châu ngọc, Giang Nam cảm giác như nắng hạn gặp mưa rào.



- Quyển đạo thư này rất thâm ảo, ba, năm mươi năm chưa chắc tham ngộ thấu.




Giang Nam càng xem càng giật mình, đột nhiên giơ tay ấn Vô Cực đạo thư vào tử phủ.



Giang Nam nhỏ giọng nói:



- Ta không có nhiều thời gian tham ngộ kỹ, không biết có thể mang sách đi, chậm rãi nghiên cứu không? Chỉ sợ Thiên Phi Đạo Tôn không cho.



Bỗng sâu trong Đạo Quân điện truyền ra đạo âm vang dội, đạo âm cuồn cuộn chấn động. Giang Nam lảo đảo, thầm giật mình.



- Đây là... Tiên thiên pháp bảo phát ra đạo uy bất diệt. Xảy ra chuyện gì?



Giang Nam không rảnh thu hai đạo thư khác, vội vàng lao ra thư các.



- Chẳng lẽ có người can đảm dám công kích Đạo Quân điện? Là ai to gan quá vậy?



Giang Nam lao ra hành lang dài, quân sư có điều không thích hợp. Đạo uy tiên thiên bất diệt càng lúc càng mạnh, càng lúc càng kinh người, nhưng không công kích Đạo Quân điện mà truyền đến từ sâu trong Đạo Quân điện.



Còn có các tiếng đạo âm xa xưa du dương.



Các tiếng đạo âm ca hát truyền từ tận cùng Đạo Quân điện, dường như có tồn tại cực kỳ cổ xưa tỉnh dậy, dùng đại đạo làm bài hát.



Tiếng đạo âm ca hát lúc trầm lúc bổng, du dương. Thanh âm khác nhau, có già nua, có trong trẻo, có nam nhân ồm ồm nặng nề, có nữ nhân trong trẻo êm tai. Chắc là mười Đạo Quân cùng ca hát.



Tiên thiên bất diệt đạo uy liên tục tăng mạnh lên, Giang Nam đi vào sân Đạo Quân điện, nhìn hướng phát ra thanh âm. Trong tầng tầng cung khuyết, từng đợt tiên thiên bất diệt linh quang phóng lên cao, lăn lộn biến đổi, huyễn lệ như ngân hà do các ngôi sao ghép lại.



Vô số ngân hà xoay tròn quấn quanh, sâu thẳm như vũ trụ cỡ nhỏ, rực rỡ, hấp dẫn.



- Tiên thiên pháp bảo! Chẳng lẽ là tồn tại trong Đạo Quân điện luyện chế tiên thiên pháp bảo?



Lòng Giang Nam máy động đi theo thanh âm.



Lúc này tiếng Đạo Quân ca hát trong Đạo Quân điện trở nên đau khổ, tràn ngập bi thương. Trong đạo âm chứa tình cảm sâu sắc, xa xưa, dung đạo âm lột tả tình cảm phức tạp đưa tiễn đạo hữu.



- Chuyện gì xảy ra?



Giang Nam nghe tiếng ca cũng kiềm lòng không đậu rơi lệ như mưa. Các Đạo Quân cổ xưa trong Đạo Quân điện phát ra đạo âm ảnh hưởng quá mạnh, dù Giang Nam luyện đạo tâm đến trình độ vĩnh hằng không dao động cũng phải bật khóc. Giang Nam thấy đau như người thân thiết nhất qua đời.



- Những tiếng ca quá buồn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Luyện chế tiên thiên pháp bảo thì nên vui mới đúng.