Đế Tôn

Chương 2544: Lớn!




Vù vù vù vù vù!



Nguyên chung bay lên chụp xuống, bao Đinh Thiên Nguyên Thung vào trong chuông.



Đại Diễn Cổ Thần biến sắc mặt:



- A?



Đinh Thiên Nguyên Thung rơi vào nguyên chung, có một nửa lộ ra ngoài.



Đại Diễn Cổ Thần hét to một tiếng:



- Lớn!



Nguyên chung đột nhiên biến to, cao trăm vạn dặm, lớn còn hơn tinh cầu.



Nhưng nguyên chung biến to thì Đinh Thiên Nguyên Thung cũng to ra, giữ y tỷ lệ với nguyên chung, làm cái chuông khó thể lấy nó đi.



Đại Diễn Cổ Thần định thử nữa chợt nghe tiếng cười to vang lên. Thái Nhất Thiên Quân lao tới, đáp xuống nguyên chung, lắc người biến thành người khổng lồ ôm Đinh Thiên Nguyên Thung, hất nguyên chung văng ra.



Thái Nhất Thiên Quân cười to, trán mở rộng. Thái Nhất Thiên Quân ôm Đinh Thiên Nguyên Thung nhét vào trán mình, lấp đầy tử phủ.



Có Đại Diễn Cổ Thần sốt ruột. Càn Nguyên Tiên Đế, Linh Nữ, Ngọc Kinh Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Thiên Hoang Đạo Quân lao lên. Thái Nhất Thiên Quân đã nhét Đinh Thiên Nguyên Thung vào tử phủ của mình.



Không ngờ tử phủ của Thái Nhất Thiên Quân tuy rộng nhưng Đinh Thiên Nguyên Thung không nhỏ, thân cột dài mấy trăm trượng lộ ra ngoài.



Trán Thái Nhất Thiên Quân toát mồ hôi lạnh, giữa trán bị Đinh Thiên Nguyên Thung đè ép chảy máu ròng ròng. Nhét Đinh Thiên Nguyên Thung vào không được mà rút ra cũng không thể.



- Lớn!



Thái Nhất Thiên Quân lắc người, thân hình to ngàn vạn dặm bây giờ lại trướng lên gấp mấy lần.



Thái Nhất Thiên Quân thay đổi, Đinh Thiên Nguyên Thung cũng biến hóa theo, nhanh chóng tăng vọt. Vẫn là thân gậy dài mấy dặm lộ ra ngoài trán Thái Nhất Thiên Quân.





Trán Thái Nhất Thiên Quân toát mồ hôi ròng ròng. Đám người Ngọc Kinh Thiên Quân, Linh Nữ đã lao tới. Thái Nhất Thiên Quân gặp nguy không loạn, hai phân thân bay ra với nguyên đỉnh, nguyên tháp mô phỏng nghênh chiến quần hùng. Thái Nhất Thiên Quân lại vạn dụng Phong Tuyết Tình đánh vào Hai con chim màu đỏ của Linh Nữ.



- Sư huynh!



Càn Nguyên Tiên Đế điều khiển đế xa lao lên, cười nói:



- Chẳng lẽ sư huynh không biết Đinh Thiên Nguyên Thung là cây cột chống thiên Tiên giới sao? Tiên giới cao bao nhiêu là Đinh Thiên Nguyên Thung cao bấy nhiêu. Trừ phi sư huynh có thể biến ra cao hơn chín tầng hư không Tiên giới, nếu không đừng hòng thu Đinh Thiên Nguyên Thung vào pháp bảo hoặc tử phủ.



Càn Nguyên Tiên Đế thốt lời làm quần hùng biến sắc mặt. Đinh Thiên Nguyên Thung là cây cột để chống trời, đúng là không thể thu nó vào pháp bảo hoặc tử phủ được.




Thử hỏi xem pháp bảo của ai chứa nổi nguyên Tiên giới? Thân thể của ai biến hóa cao như Tiên giới?



Càn Nguyên Tiên Đế lấy ra Hồng Mông Kim Phiên, hồng mông đại đạo đè xuống vai Thái Nhất Thiên Quân làm gã không thể chạy trốn. Càn Nguyên Tiên Đế bước tới gần, tay chộp Đinh Thiên Nguyên Thung.



Càn Nguyên Tiên Đế quát to:



- Đinh Thiên Nguyên Thung, cho trẫm xem thử ngươi hùng vĩ đầu đội trời chân đạp đất xem sao! To!



Pháp lực của Càn Nguyên Tiên Đế điên cuồng ùa vào Đinh Thiên Nguyên Thung, cây cột biến to vùn vụt.



- Càn Nguyên, tổ cha ngươi!



Thái Nhất Thiên Quân chửi được một câu rồi bùm một tiếng, tử phủ bị trướng nứt toác, đầu gã nổ tung. Thân hình không đầu xoay người bỏ chạy.



Hai phân thân Thái Nhất Thiên Quân không dám dây dưa, dốc sức vận chuyển nguyên đỉnh, nguyên tháp mô phỏng, Đế Tôn ấn đoạn hậu. Càn Nguyên Tiên Đế không kịp truy sát Thái Nhất Thiên Quân, vội ôm Đinh Thiên Nguyên Thung đặt trên đế xa, khởi động xe chạy hương tầng hư không thứ bảy.



Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử hỗ trợ phát huy uy lực đế xa đến tận cùng. Nhưng đế xa chạy chậm như trâu già kéo xe.



Quần hùng vây giết, Càn Nguyên Tiên Đế thở dài ném Đinh Thiên Nguyên Thung xuống.



- Giành đi, dù có người tài nghệ trấn áp quần hùng cũng không khiêng chí bảo này đi nổi.




Lại có trận ác chiến vây quanh Đinh Thiên Nguyên Thung. Quần hùng giúp túi bụi nhưng không ai khiêng Đinh Thiên Nguyên Thung đi nổi. Cỡ như Giang Nam, Vạn Vật Đạo Tổ, Khổ Hạnh Thiên Tôn, Thiên Nguyên thần tổ cũng không mang chí bảo tiên đạo đó đi được.



Trong đám người Giang Nam có sức mạnh nhất, nhưng hắn không thể vác Đinh Thiên Nguyên Thung rời khỏi đây. Giang Nam chưa ra khỏi tầng hư không thứ sáu sẽ kiệt sức ngay.



Pháp lực sâu nhất là Vạn Vật Đạo Tổ, nhưng gã không thể dựa vào pháp lực luyện hóa Đinh Thiên Nguyên Thung thu làm vật sở hữu riêng.



Người đánh nhau ngày càng ít, dần dần mọi người ngừng tranh dấu nhưng vẫn canh giữ gần Đinh Thiên Nguyên Thung không chịu đi.



Sức hấp dẫn chí bảo tiên đạo thứ mười quá lớn, mọi người không muốn từ bỏ cơ hội này.



Nhưng các cường giả cũng nhận ra phải tu luyện đến cảnh giới đỉnh Thiên Quân mới luyện hóa nổi Đinh Thiên Nguyên Thung.



Trong đám người, Thiên Nguyên thần tổ có cảnh giới cao nhất nhưng chỉ cỡ trung kỳ Thiên Quân. Những người khác đa số là Thiên Quân sơ kỳ, nhiều Đạo Quân sau này chuyển thế muộn chưa bước vào cảnh giới Thiên Quân.



Chuyện này làm người ta bất đắc dĩ. Đường đường là tồn tại mạnh nhất Tiên giới, cả đám tụ tập lại một chỗ nhưng không ai lấy đi chí bảo tiên đạo mạnh nhất được, làm cả đám rất mất mặt.



Không thể trách bọn họ, Đinh Thiên Nguyên Thung quá biến thái. Pháp bảo này nặng kinh người, trong thiên hạ hiếm có ai nâng chí bảo tiên đạo này nổi. Thậm chí Đạo Quân chuyển thế tu thành Thiên Quân cũng hiếm ai nâng Đinh Thiên Nguyên Thung lên được.



Cộng thêm Đinh Thiên Nguyên Thung yêu cầu pháp lực cao đến biến thái, cỡ như Vạn Vật Đạo Tổ không có đủ pháp lực quán thông với nó. Có thể tưởng tượng Đinh Thiên Nguyên Thung yêu cầu pháp lực luyện hóa cao tới cỡ nào.




Đinh Thiên Nguyên Thung không phải tiên thiên pháp bảo nhưng có uy lực cường đại như tiên thiên pháp bảo. Yêu cầu khởi động chí bảo tiên đạo này quá cao, chứng minh Đinh Thiên Nguyên Thung kém hơn tiên thiên pháp bảo một bậc.



Tiên Quân. Thiên Quân có thể sử dụng tiên thiên pháp bảo, yêu cầu thấp hơn chút.



Nhưng không nhiều tiên thiên pháp bảo còn sót lại trên đời. Trừ tám tiên thiên pháp bảo, ba tiên thiên linh bảo ra đa số pháp bảo độ qua mấy lần tịch diệt kiếp thì uy lực không còn ở trạng thái đỉnh cao.



Linh Nữ đột nhiên cười nói:



- Các vị, nên giải quyết Đinh Thiên Nguyên Thung sao đây? Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng nhìn cây cột thế này đến khi trời đất già cỗi sao?



Thái Nhất Thiên Quân bay tới, cơ thể đã lành lại, gã hỏi:




- Linh Nữ có cao kiến gì?



- Nói cao kiến thì không dám.



Linh Nữ mỉm cười nói:



- Hay để Đinh Thiên Nguyên Thung lại tầng hư không thứ sáu, chúng ta đừng chiếm nó. Chờ khi nào mọi người có bản lĩnh rồi lại đến tranh giành cũng không muộn.



Quần hùng gật gù đồng ý.



Vạn Vật Đạo Tổ lạnh nhạt nói:



- Cảnh giới pháp lực của ai đã đến thì tự nhiên lấy pháp bảo này, không cần tranh chấp.



Đám người gật đầu lia. Nếu có thực lực lấy Đinh Thiên Nguyên Thung, điều khiển pháp bảo này thì còn ai ngăn được? Tranh giành không còn ý nghĩa gì.



Linh Nữ cười nói:



- Thế thì quyết định vậy đi.



Quần hùng thở phào.



Có người kinh kêu:



- Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân đâu rồi?



Mọi người nhìn xung quanh, Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân to lớn không gì so sánh được đã biến mất.



Mới rồi còn nhiều người quay quanh Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân tranh giành, nhưng bây giờ Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân biến mất, bỏ lại đám cường giả.