Thế hệ trước của Thái Huyền Thánh tông nghe đến đó, cũng có một loại cảm giác không rét mà run, mấy người liếc nhau, câm như hến, không dám mở miệng.
Cận Đông Lưu lại không biết qua lại trong đó, nghi ngờ nói:
- Sư tôn, ngươi nói người nọ là ai?
- Hắn là đại đệ tử của ta, cũng có tư chất như Tịch Ứng Tình, nhưng tiếc dã tâm quá lớn, đối với chưởng giáo vị cũng động tâm, phụ ta đối với hắn một mảnh kỳ vọng. nguồn Truyện Full
Thái Hoàng lão tổ thản nhiên nói:
- Năm đó hắn bất hạnh bỏ mình, bây giờ nghĩ lại có lẽ là phát giác ta đã đối với hắn có tâm phòng bị, giả chết thoát thân.
Bí mật ở trong đó, chỉ có cao tầng của Thái Huyền Thánh tông biết rõ, Cận Đông Lưu là hoàn toàn không biết gì cả.
- Nếu như người này thật là hắn, ta sẽ cho hắn chết lại một lần.
Thái Hoàng lão tổ nói khẽ:
- Còn có Quy sư đệ, lần này mấy tiểu quỷ của Huyền Thiên Thánh tông tiến vào Huyền Đô Thất Bảo lâm, nếu như tiếp tục sống sót, tương lai sẽ có khả năng trở thành họa lớn trong lòng, xử lý chuyện của bọn hắn, ngươi phải làm thỏa đáng. Nhất là tiểu quỷ kia, ta không hy vọng hắn trở thành Tịch Ứng Tình kế tiếp, minh bạch chưa?
Quy Thiên Sầu khom người đồng ý, Thái Hoàng đã từng ở trước mặt mọi người nói muốn hắn diện bích suy nghĩ ngàn năm, tự nhiên sẽ không thật sự để cho hắn đi diện bích, Quy Thiên Sầu ngoài sáng diện bích suy nghĩ, chính thích hợp âm thầm đi xử lý một ít hoạt động không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Ở bên trong danh môn đại phái, thường xuyên sẽ có tồn tại như vậy, vì tông môn mà mai danh ẩn tích, thậm chí hai tay dính đầy máu tươi.
Bên trong Huyền Thiên Thánh tông, Tịch Ứng Tình ngồi ở trên bảo tọa tông chủ, ngón tay nhẹ nhàng nắm lan can, lẳng lặng nghe Phong Mãn Lâu kể rõ tao ngộ trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, đột nhiên nhẹ giọng cười nói:
- Giang Nam Giang Tử Xuyên, ngược lại là một nhân vật, lúc trước là ta khinh thường hắn. Bất quá hắn bái nhập Lạc sư thúc ngươi làm môn hạ, ngược lại là bái đúng sư tôn rồi, nếu hắn bái ta làm thầy mà nói, ngược lại là làm trễ nãi tiền đồ của hắn.
Phong Mãn Lâu cười nói:
- Giang sư đệ xác thực có phong thái của Lạc sư thúc, hơn nữa tâm tư càng thêm kín đáo, làm cho người bội phục.
Tịch Ứng Tình nói khẽ:
- Hắn bộc lộ tài năng, chưa hẳn là một chuyện tốt, lần này có thể nói là cừu địch khắp thiên hạ, tu vi lại thấp, đi ra ngoài chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.
- Giang sư đệ là đệ tử của Lạc sư thúc, còn có người dám động đến hắn hay sao?
Phong Mãn Lâu nghi ngờ nói.
Tịch Ứng Tình trong mắt hiện lên một đạo hàn mang:
- Không sợ Lạc Hoa Âm, không sợ Huyền Thiên Thánh tông, người như vậy số lượng cũng không ít. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, còn ngươi nữa Mãn Lâu, gần đây rời núi mà nói phải cẩn thận một ít. Thái Hoàng xuất quan, nếu như không có nhấc lên một ít gió tanh mưa máu, như thế nào cũng không thể nào nói nổi...
- Hi vọng ta cùng với Vãn Tình kết hôn, có thể kéo dài một thời gian ngắn.
Những lời này hắn cũng không nói ra miệng.
Hắn ở lúc Huyền Đô Thất Bảo lâm sắp hàng lâm thế giới này, cũng đã dự liệu được Thái Hoàng sắp xuất quan, mà Thái Hoàng xuất quan, dùng thiên tư của người này, nhất định là thương thế tận phục, hơn nữa tu vi tiến nhanh.
Mà Thái Hoàng dã tâm bừng bừng, có Vấn Đỉnh thiên hạ chi tâm, nhất định sẽ nghĩ đến chiếm đoạt tất cả đại giáo phái, để cho Thái Huyền Thánh tông biến thành một quái vật khổng lồ.
Tu vi thực lực của hắn, không người có thể địch, vừa động thủ sẽ là thế sét đánh lôi đình, hôm nay tất cả đại giáo một mảnh vụn cát, chỉ có tiêu diệt mấy đại phái chỉ sợ những người tài giỏi này sẽ đoàn kết lại, cộng đồng đối kháng Thái Hoàng.
Nhưng mà Tịch Ứng Tình cũng không hy vọng cái thứ nhất bị tiêu diệt chính là Huyền Thiên Thánh tông, bởi vậy hắn mưu định ngày sau, ở lúc Thái Hoàng lộ diện liền đề cập đám hỏi hai phái, mình cưới Thái Huyền Thánh nữ, ngoại trừ là cho tình cảm của mình có một bàn giao, cũng có vì chính mình tranh thủ thời gian, lùi lại một trận chiến cùng Thái Hoàng.
Chỉ là thù hận ở giữa Huyền Thiên Thánh tông cùng Thái Huyền Thánh tông, lại để cho sư thúc, sư đệ cùng rất nhiều đệ tử của hắn đều không thể lý giải, hắn cũng không cách nào nói ra miệng, chỉ có thể một người đem đau khổ vùi dưới đáy lòng.
- Thái Hoàng, lúc này đây rốt cục bị ta thăm dò ra thiên tư của ngươi rồi, cùng cảnh giới chiến một trận, ta so ngươi càng mạnh hơn nữa!
Tịch Ứng Tình ngưng mắt nhìn ngón tay của mình, chỉ thấy đầu ngón tay của hắn tinh khiết, hoa văn làn da đã biến thành đạo vân, bên trong đạo vân có một loại quy tắc kỳ lạ lưu chuyển vận động, để cho thân thể của hắn đã không thể tính toán chân chính trên ý nghĩa là huyết nhục chi thân.
- Bất quá ngươi cho ta thời gian quá ngắn, nếu như có thể một lần nữa cho ta trăm năm...
Ngữ khí của hắn có một cổ tự tin vô cùng cường đại, đồng thời lại có chút đắng chát cùng bất đắc dĩ, lẳng lặng nói:
- Hi vọng Bách Dục Thí Thần Cốc cốc chủ, có thể cho ngươi đau đầu một thời gian ngắn, trì hoãn cước bộ của ngươi...
Phong Mãn Lâu nghe đến đó, trong lòng có chút buồn bực:
- Chưởng giáo cùng Thái Hoàng đấu qua nhất chỉ, vẫn là bị thua, vì sao hắn ngược lại nói mình so với Thái Hoàng càng mạnh hơn nữa?
Hắn biết rõ, Tịch Ứng Tình từ trước đến nay sẽ không bắn tên không đích, đã nói như vậy, cái kia liền nhất định sẽ là như thế.
Chỉ là hắn cũng không rõ, Tịch Ứng Tình đến cùng từ nơi nào lấy được cái kết luận này.
Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Nam không có lập tức bế quan tiềm tu, thần thứu Yêu Vương chở Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi cái thứ nhất tìm đến thăm ra, sau đó là bọn người La Thanh, Uông Phong, chúc mừng hắn từ trong Huyền Đô Thất Bảo lâm trở về, Vân Bằng cũng đến Lĩnh Tụ Phong, nghiễm nhiên là một tiểu đoàn thể.
- Giang sư đệ, Lâm sư muội đã tu thành thần thông, mở ra Tử Phủ liền nhảy lên trở thành thần thông nhị trọng, so với ngươi cũng không kém cỏi đây này.
Mộ Yên Nhi cười nói:
- Ta tuy không có thể đi vào Thất Bảo lâm, nhưng mấy ngày nay đau khổ tu hành, cũng tăng lên tới thần thông thất trọng.
Giang Nam tinh tế xem kỹ Giang Lâm, chỉ thấy Giang Lâm căn cơ cực kỳ hùng hậu, mặc dù không có đạt tới trình độ tử khí tám trăm dặm, Hồng Mông không tích, nhưng mà không phải chuyện đùa.
Tử Phủ không gian của nàng tung hoành hơn bảy trăm dặm, ở bên trong thiên hạ đông đảo chư phái, tư chất đã là tuyệt đỉnh, tuy so với Giang Nam cùng Lệnh Hồ Dung hơi không bằng, nhưng cũng không kém hơn nhân vật thiên tài như Âu Dương Vũ.
Hiển nhiên, Giang Lâm trong ba tháng này hung ác hạ khổ công, tu vi tiến nhanh.
Nàng căn cơ đã rất sâu, có ca ca Giang Nam ở đây, thành tựu tương lai cũng sẽ không thua kém Âu Dương Vũ.
Mà thần thứu Yêu Vương tiến bộ cũng là nổi bật, tu luyện tới thần thông lục trọng, ẩn ẩn có xu thế xông lên thần thông thất trọng.