Đế Tôn

Chương 2596: Bị xem thường (1)




Đám người Băng Liên Thánh Mẫu, Đạo Vương, Giang Tuyết, Tịch Ứng Tình, Thị Hiên Vi cũng bao quanh bảo vệ Giang Nam vào giữa, lấy các pháp bảo ra tránh cho quần hùng giết hắn trong dòng thời gian.



Giang Nam nhìn bốn phía, thấy mọi người tiến bộ siêu nhanh làm người sợ hãi, được ích lợi rất lớn trong đạo tràng.



Trong người bọn họ lộ ra hơi thở tiên đạo siêu cao đẳng, chắc được một ít đại đạo trong ba ngàn tiên đạo, thậm chí có nguyên thủy chi khí.



Thị Hiên Vi toát ra sát khí mãnh liệt nhìn chằm chằm quần hùng lao tới, không quay đầu lại nói với Giang Nam:



- Lão gia yên tâm, có chúng ta ở đây không ai đụng vào lão gia được!



Giang Nam ngạc nhiên không nói nên lời, một lúc lâu sau ấp úng nói:



- Phu nhân, ta cảm thấy ta có thể đánh được...



Thị Hiên Vi quay đầu lại, nghiêm khắc nhìn Giang Nam:



- Lão gia, đừng cậy mạnh.



Giang Tuyết nhìn Giang Nam, mỉm cười nói:



- Huyền Thiên lão gia hãy nghe theo phu nhân đi.



Giang Nam câm nín.



Thần Mẫu Đạo Quân đột nhiên lấy Ly Địa trấn đạo đỉnh, tiên thiên kim long giản ra, từng đợt tiên đạo hoàn chỉnh vòng quanh thân.



Thần Mẫu Đạo Quân cười duyên:



- Huyền Thiên, ngươi chưa biết gì sao? Ngươi đã quá thời! Ngươi không tu tiên đạo, đã định trước không vào đạo tràng, không được bất cứ lợi lộc gì. Bây giờ ngươi chỉ có thực lực tu vi hơn hai vạn năm trước, không lên sân khấu được, đã định trước bị thời gian đào thải.



Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân lao lên hợp thể thành Huyền Vũ Đạo Quân, lấy tiên thiên yếm ma thương ra, tiên đạo nóng rực, bá đạo, khủng bố vòng quanh thân.





Huyền Quy cười nói:



- Huyền Thiên, ngươi đã không có tư cách nói chuyện với chúng ta. Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, các ngươi đừng vội cuồng, muốn bảo vệ Huyền Thiên thì chúng ta hãy đánh một trận đi!



Huyền Vũ rắn to cười khùng khục:



- Các ngươi được ích lợi trong đạo tràng, chúng ta cũng vậy. Hơn nữa chúng ta được lợi không thua gì các ngươi, tương lai tranh chính thống Tiên giới sẽ thấy ai hơn ai!



Trong dòng thời gian Đế và Tôn mở ra, quần hùng sát khí đằng đằng. Bọn họ toàn được cơ duyên kinh thiên động địa, thực lực mạnh hơn trước khi vào đạo tràng Đế Tôn gấp mấy lần, có bản lĩnh kiêu ngạo.




Càn Nguyên Tiên Đế, Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử, Huyền Đô Thiên Quân chen vào hai bên.



Càn Nguyên Tiên Đế lạnh lùng cười:



- Các vị, dòng thời gian sụp đổ, nếu đánh nhau sát phạt trong này thì tất cả sẽ mất mạng tại đây, chờ ra Tiên giới lại đánh cũng không muộn.



Bọn họ xen vào, quần hùng liền từ bỏ ý định giết Giang Nam trong dòng thời gian, tản ra bay hướng thời đại tiên đạo.



Phe Giang Nam, Hồng Đạo Nhân được ích lợi không thể tưởng tượng. Bốn Đạo Tổ tiên đạo, ma đạo khác cũng được lợi. Quân Đạo Nhân điều khiển chí bảo tiên đạo Hỗn Nguyên Thiên Tán, Bỉ Ngạn nương nương được Huyền Hoàng trấn đạo đỉnh, Kế Đô ma tổ được Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ, La Hầu La được Hỗn Độn tiên kiếm, tiên thiên Ôn Đế quan. Bọn họ cũng được nhiều tiên đạo.



Mấy cường giả Huyền Châu khác như Băng Liên Thánh Mẫu, Đạo Vương, Tịch Ứng Tình, Giang Tuyết, Thị Hiên Vi, Thiếu Hư mỗi người có cơ duyên riêng. Hoặc được một, hai tiên đạo, nguyên thủy chi khí, thực lực tiến bộ vượt bậc, có hy vọng Thiên Quân.



Trong lòng mọi người vào đạo tràng Đế Tôn thì Giang Nam có lẽ vẫn là cường giả trong Huyền Châu, nhưng siêu cường giả Huyền Châu là năm tổ tiên đạo.



Giang Nam không vào đạo tràng Đế Tôn đã bỏ lỡ cơ duyên, chậm trễ hơn hai vạn năm, bị thời đại vứt bỏ.



Đây là thời đại gió mây vần vũ, không ai nói rõ mình mãi mãi đứng trên đỉnh thời đại, lơ là một cái là sẽ bị thời đại vứt bỏ.



Dù vậy thực lực phe Giang Nam không thể xem thường. Càn Nguyên Tiên Đế được Hồng Mông Kim Phiên, tiên thiên linh căn. Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử được tiên thiên ngũ sắc liên. Huyền Đô Thiên Quân tuy chưa lấy được tiên thiên pháp bảo nào nhưng có Huyền U trấn đạo đỉnh. Những cường giả dân bản xứ Tiên giới có thu hoạch lớn trong đạo tràng Đế Tôn, được nhiều đại đạo, nguyên thủy chi khí.




Trừ Giang Nam ra, phe Giang Nam ai cũng lợi hại.



Đương nhiên các cường giả khác cũng thu hoạch khá lớn.



Thái Nhất Thiên Quân điều khiển Đế Tôn ấn. Linh Nữ nắm giữ Bất Không Thông Thiên Kiều. Ngọc Kinh Thiên Quân có Thanh Liên trấn đạo đỉnh. Thần Mẫu Đạo Quân có Ly Địa trấn đạo đỉnh, tiên thiên kim long giản. Vạn Vật Đạo Tổ có tiên thiên hỗn nguyên châu, Kim Quang trấn đạo đỉnh. Ma Kha Thiên Quân có tạo hóa chi môn. Thiên Nguyên thần tổ có Hỗn Độn Thiên Cung. Cộng thêm đám Đạo Quân chuyển thế khác, Cự Linh Đạo Quân cũng tái hiện thế gian, thoạt trông luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, đã có pháp lực.



Bọn họ được đến đủ loại tiên đạo, thậm chí thu nhiều nguyên thủy chi khí, thực lực mạnh hơn trước nhiều, có vốn liếng đầy đủ.



Lần này đạo tràng Đế Tôn mở ra, bọn họ được quá nhiều lợi ích, lớn đến nỗi xem thường, thậm chí phớt lò Giang Nam.



Nhưng trong dòng thời gian liên tục sụp đổ, quần hùng hăm hở muốn đánh không dám.



Đế và Tôn mở ra dòng thời gian còn bị sụp đổ, có phải rời khỏi trước khi tất cả đổ nát. Nếu không sẽ bị dòng thời gian nuốt mất, mãi mãi biến mất.



Xác Đế và Tôn đã bị nuốt, mãi mãi biến mất trong thời không, bọn họ càng không chịu nổi.



Cùng lúc đó, nơi đạo tràng Đế Tôn sụp đổ có mấy trăm tiên đạo bay ra như rồng dọc theo đường hầm bay nhanh hướng Tiên giới.



Mọi người đang vội vã vào Tiên giới, không rảnh bắt lấy tiên đạo.




Giang Nam bị mọi người bảo chật kín, nghiêm túc nói với hai nữ nhân bên cạnh mình:



- Phu nhân, tỷ tỷ, ta thật sự rất mạnh, ta cảm thấy mình có thể đánh...



Giang Tuyết nhẹ giọng nói:



- Ta tin tưởng ngươi.



Thị Hiên Vi an ủi:




- Thiếp thân công nhận lời tỷ tỷ nói, đương nhiên lão gia đánh được.



Giang Nam nhìn mặt Thị Hiên Vi, Giang Tuyết, khẽ thở dài:



- Các người vẫn không tin ta.



Nhạc Ấu Nương hân hoan nói:



- Sư tôn yên tâm, ngươi bảo hộ chúng ta lâu như vậy, giờ đến lượt ta bảo vệ lại sư tôn!



Lạc Hoa Âm cười nói:



- Tử Xuyên, đừng miễn cưỡng. Ta sẽ dùng tiên thiên đạo chủ ngươi tặng cho bảo vệ ngươi. Muốn giết ngươi thì phải bước qua xác của lão nương!



- Ta... Ài.



Giang Nam lắc đầu, bỏ cuộc.



Giang Nam đứng trên cao, hắn không còn quan tâm ba ngàn ba ngàn đại đạo. Cảm giác chính mắt thấy, biết hết ảo diệu đại đạo đó đứng ngang hàng với Đế và Tôn. Dù là Đạo Quân tiền sử cũng hiếm ai lĩnh ngộ đến cảnh giới như Giang Nam, ít ai hiểu bây giờ hắn mạnh đến mức nào.



Giang Nam khó giải thích rõ cho bọn họ hiểu.



Bởi vì Đế và Tôn để lại ba ngàn ba ngàn đại đạo quá cường đại, là căn bản lĩnh ngộ Đạo Quân tiên đạo. Nếu tham ngộ thấu suốt ba ngàn đại đạo thì chứng Đạo Quân ngay cũng được.



Dù gì ba ngàn tiên đạo hấp thu tinh túy tinh hoa đại đạo thời đại nguyên đạo, nhờ vào thời đại nguyên đạo ôn dưỡng ba ngàn đại đạo, có thể tưởng tượng uy lực của nó mạnh cỡ nào.



Dù không tham ngộ thấu suốt ba ngàn đại đạo, chỉ cần được một đại đạo là sẽ có sức chiến đấu Thiên Quân hay đỉnh cấp Thiên Quân. Cộng thêm đạo tràng Đế Tôn hút nguyên thủy chi khí từ đại đạo thời đại nguyên đạo, bọn họ cảm thấy đã đặt chân lên đỉnh thời đại cũng không có gì đáng trách.