Đế Tôn

Chương 2773: Cảnh cáo, không phục thì đánh nữa (2)




Không lâu sau trong Nguyên Dục Thái Cực Thiên truyền ra ý chỉ của Nguyên Dục Tiên Đế, phong Giang Nam làm Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thị Hiên Vi là Phù Lên Nguyên Thủy Nguyên Quân.



Ý chỉ phát ra gây nhiều suy luận. Danh hiệu Thiên Tôn còn trên cả Tiên Đế, Nguyên Dục Tiên Đế phong Giang Nam làm Nguyên Thủy Thiên Tôn, bên trong chứa ẩn ý rất lớn.



Có người nói Nguyên Dục Tiên Đế thua trận chiến đó nên mới nhường tôn hiệu Thiên Tôn.



Có người phản bác Nguyên Dục Tiên Đế phong Huyền Thiên giáo chủ làm Thiên Tôn nghĩa là Nguyên Thủy Thiên Tôn thua nên mới nhận phong.



Ý chỉ thứ hai của Nguyên Dục Tiên Đế là ra lệnh quần thần tiên triều chinh phạt giáo môn trong thiên hạ không đến triều kiến. Ý chỉ này làm các giáo môn không đến triều kiến luống cuống tay chân. Nhiều giáo chủ đến chịu tội, nhưng có một số người ngông nghênh mặc kệ Nguyên Dục Tiên Đế. Các đại giáo môn dấy binh chinh phạt, bắt mấy giáo chủ cứng đầu đó hỏi tội.



Mấy vạn năm sau, thiên hạ thống nhất, chỉ còn một số thế lực trong ma giới không chịu phục Nguyên Dục Tiên Đế.



Nguyên Dục Tiên Đế ra ý chỉ thứ ba là lệnh cho các giáo cống hiến thiên tài địa bảo, các đại giáo chủ Thiên Quân cùng nhau tế luyện Nguyên Dục Thái Cực Thiên, luyện chế tiên triều thiên đình.



Trong đại điện Đạo Quân quả vị, Chung Thiên quỳ dưới tế đàn. Trên tế đàn, Đạo Không áo trắng đánh cờ với Đạo Không áo đen.



- Cuộc chiến trong Đại La Thiên Vạn Vật thua hoàn toàn, sau khi rút kinh nghiệm xương máu thì muốn tụ tập tất cả giáo chủ Thiên Quân trong thiên hạ tế luyện Nguyên Dục Thái Cực Đồ.



Đạo Không áo trắng cười nói:



- Vạn Vật muốn tập kết đại đạo của tất cả giáo môn Thiên Quân thúc đẩy uy lực Nguyên Dục Thái Cực Đồ đến cực hạn rồi lại tranh đấu với Nguyên Thủy Thiên Tôn lần nữa.



Chung Thiên chớp mắt hỏi:



- Tổ phục, nếu luyện thành Nguyên Dục Thái Cực Đồ thì Nguyên Dục Tiên Đế có thể thắng Nguyên Thủy Thiên Tôn không?



Đạo Không áo đen lắc đầu:



- Không thể!



Khóe mắt Chung Thiên co giật.



Đạo Không áo trắng cười nói:



- Thái Cực tiên thiên của Vạn Vật thành tựu tối đa là đến đẳng cấp viên mãn tiên thiên linh bảo, ghê gớm hơn thì trở thành chí bảo. Đại La Thiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn chắc chắn sẽ trở thành chí bảo, nói lên cảnh giới tiên thiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn cao hơn Vạn Vật một bậc.




- Vạn Vật tuyệt đối không thắng nổi, sẽ thua. Nhưng khiến ta có hứng thú là nếu trong tương lai, Vạn Vật tụ tập một đám Đạo Quân tấn công Đại La Thiên thì Nguyên Thủy Thiên Tôn có ngăn được không?



Đạo Không áo đen đặt quân cờ trắng xuống, bình tĩnh nói:



- Nếu hắn ngăn được nghĩa là cảnh giới tiên thiên không thua gì hồng mông tiên thiên, nguyên thần tiên thiên, hỗn độn tiên thiên, đủ ngang ngửa với chúng ta. Còn về ai cao ai thấp, cảnh giới của ai cao hơn một bậc, ai mới là Thiên Tôn thật sự thì phải luận đạo một phen mới được.



Chung Thiên thầm hoảng sợ:



- Ngang hàng với tổ phụ?



Chung Thiên kinh kêu:



- Nguyên Thủy Thiên Tôn có năng lực này sao?



Đạo Không áo đen bình tĩnh nói:




- Ta rất mong chờ trận chiến này.



Trong Đại La Thiên.



Thị Hiên Vi kiềm không được nói:



- Lão gia, Nguyên Dục Tiên Đế tụ tập cường giả trong thiên hạ luyện chế cảnh giới tiên thiên, chẳng lẽ lão gia không lo sao?



- Lo cái gì?



Giang Nam cười hỏi lại:



- Hắn dùng pháp môn ta dạy cho hắn để đối phó ta mà mơ đánh bại được ta sao? Đúng là đáng đánh, cùng lắm lại cảnh cáo hắn lần nữa.



Thị Hiên Vi bật cười:



- Lão gia một bụng ý nghĩ xấu. Phải rồi, Nguyên Dục chứng đạo, con đường Đạo Quân tiên đạo đã được san bằng, không lâu sau sẽ có Đạo Quân thứ hai, thứ ba. Lão gia làm thái thượng hoàng Tiên giới, là kẻ thù chung của tất cả Đạo Quân. Nếu bọn họ cùng tấn công thì...




Mắt Giang Nam lóe tia sáng, trầm giọng nói:



- Ta cũng chờ đợi ngày này lâu rồi, thật mong quá. Hy vọng bọn họ có thể cho ta tăng chút áp lực, để ta lại tiến bộ thêm một bước.



Hiện giờ Giang Nam không có chiến công hiển hách, không ai xem hắn ngang hàng với Đế và Tôn, Bất Không, kính ngưỡng hắn. Đế và Tôn, Bất Không là người sáng lập thời đại tiên đạo, Giang Nam thì là hậu thiên sinh linh trong thời đại tiên đạo. Từ danh tiếng thì người ta sẽ không xếp hắn ngang hàng với Đế và Tôn, Bất Không.



Giang Nam không quan tâm cái danh ảo đó, hắn tự hủy đạo hạnh, bỏ đi cảnh giới nguyên thủy, từ tận cùng thời gian và không gian tương lai quay về hiện tại không phải để chính mình danh chấn thiên hạ. Giang Nam muốn tìm cách nhanh chóng đột phá đến cảnh giới nguyên thủy, do đó có đủ thực lực bảo vệ người bên cạnh mình trước khi đại kiếp nạn cuối cùng đến, không để bi kịch lại diễn ra nữa, không để tương lai vô cùng tuyệt vọng kia biến thành sự thật.



Dù thành tựu nguyên thủy, chứng tận cùng đại đạo nhưng bên cạnh không còn người thân, bằng hữu, không có đối thủ nào. Nếu là như thế Giang Nam thà không cần nguyên thủy, hắn chỉ muốn ở chung với thân bằng bạn tốt.



Đó là một tương lai vô cùng tuyệt vọng, Giang Nam chưa từng nói cho ai nghe, chỉ riêng mình hắn biết vận mệnh chờ đợi thời đại tiên đạo là cái gì.



Muốn phá vỡ vận mệnh này, phá vỡ tương lai tuyệt vọng kia Giang Nam cần áp lực, cần nhanh hơn ngộ đạo nguyên thủy một bước mới tranh thủ một cơ hội sống cho tương lai.



Chìm trong cảnh giới ngộ đạo nguyên thủy sẽ mau hơn thời gian một giây, muốn nhanh hơn nữa thì phải đối địch với thiên hạ, đối địch cùng Đạo Quân khác, lấy áp lực làm động lực buộc chính mình không ngừng đột phá.



Đây là con đường chứng đạo nguyên thủy sau khi Giang Nam trở về.



Nguyên Dục Tiên Đế tập hợp lực lượng giáo chủ Thiên Quân giáo môn trong thiên hạ chế tạo nguyên Dục tiên đình, luyện chế Nguyên Dục Thái Cực Thiên. Tuy có khá nhiều Thiên Quân giáo chủ toàn là dương thịnh hơn âm nhưng uy lực Nguyên Dục Thái Cực Thiên, thiên đình tiên triều vẫn mạnh dần, thực lực của Nguyên Dục Tiên Đế mạnh hơn từng ngày.



Theo thời gian trôi qua, sau hai mươi vạn năm, Đạo Quân thứ hai của thời đại tiên đạo sinh ra. Thái Nhất Thiên Quân chứng đạo, ba chứng thân mình, phân thân Đế và Tôn tự chứng Đạo Quân rồi lại chứng bản thân. Bản thể Thái Nhất Thiên Quân chứng Đạo Quân làm Đạo Chủ, thực lực cường đại, uy nhiếp chư thiên chư địa.



Sau khi Thái Nhất Đạo Quân chứng đạo, gã không đi so tài với Nguyên Dục Tiên Đế mà trực tiếp loa vào Đại La Thiên, khiêu chiến Nguyên Thủy Thiên Tôn luận đạo với gã.



Mấy ngày sau Thái Nhất Đạo Quân rời khỏi Đại La Thiên, khiêu chiến với Nguyên Dục Tiên Đế. Hai Đạo Quân luận đạo ba năm trong Nguyên Dục Thái Cực Thiên các loại đạo pháp trình bày ra, hư không sinh sen, hoa bay đầy trời, đất tuôn suối vàng. Vô số tiên nhân hiện hình trong không trung nghe hai Đạo Quân luận đạo.



Ba năm sau, Thái Nhất Đạo Quân thua.



Nguyên Dục Tiên Đế không làm khó Thái Nhất Đạo Quân, phong gã làm Thiên Hoàng Tiên Đế, cùng là Tiên Đế, chấp chưởng Thái Nhất Cảnh Tam Nguyên Thiên.



Nguyên Dục Tiên Đế hỏi Thái Nhất Đạo Quân chuyện luận đạo cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn.