Đế Tôn

Chương 2821: Hung niệm đại tác (2)




Đế Lân nhíu mày, nói:



- Đạo Không thiên tôn ở trong hỗn độn hồng mông, nếu đạo huynh mở hỗn độn hồng mông, chỉ sợ sẽ nảy sinh phân tranh…



- Thì tính sao?



Thanh Liên tiên tôn thản nhiên:



- Mở ra cả vũ trụ, Tiên Đạo mới xem như chân chính huy hoàng, nếu Đạo Không không đồng ý, cũng không ngăn cản được ta.



Đế Lân thở dài nói:



- Đạo huynh, dù sao chúng ta có giao tình với Đạo Không. Hai người chúng ta từ ngoài tới, đi tới vũ trụ này nhiều ít có hắn khoản đãi, nhờ vậy mới sống yên ở đây. Cũng nương nhờ luận đạo cùng hắn chúng ta mới thoát khỏi Vu đạo, lĩnh ngộ ra Tiên đạo. Chiếm nhà người ta đã là đuối lý, còn đòi giết chủ nhân…



Thanh Liên tiên tôn cười nói:



- Lý niệm bất đồng, tự nhiên phải tranh đấu, đem lý niệm của hắn uốn nắn trở lại. Ngươi yên tâm, ta không tới mức lấy tính mạng hắn. Dù sao chúng ta đều là bạn cũ, nhiều nhất tước vài phần da mặt của hắn, cho hắn biết đúng sai, sẽ không làm được quá phận.



Đế Lân nhíu mày, cảm thấy vô cùng không ổn.



Giang Nam cười ha ha, nói:



- Nếu tiên tôn đánh phục Đạo Không thiên tôn, bước tiếp theo đây?



- Giết Tịch Diệt đạo nhân, chấm dứt hậu hoạn!



Thanh Liên tiên tôn cười nói:



- Nếu tịch diệt kiếp vĩnh viễn không tới, Đạo Quân điện không còn tác dụng, ta sẽ đi Đạo Quân điện trấn áp Vô Cực, khuất phục Nguyên Mẫu, để cho đạo tôn Đạo Quân điện chuyển kiếp tới Tiên giới, góp thêm công sức cho Tiên Đạo thời đại, tất nhiên có thể làm Tiên Đạo thịnh vượng tới cực điểm! Đến lúc đó, Tiên Đạo vĩnh viễn trường tồn, ta sẽ tá giáp quy ẩn, làm một ẩn sĩ, có lẽ sẽ trở lại cố hương, thăm cố nhân một lần.



Hắn thổn thức nói:



- Đế Lân, chỉ sợ cố nhân của ta chỉ còn lại cha của ngươi, luận đạo cùng hắn, đàm luận thế giới nơi này cũng là một cảnh tượng mới mẻ.



Giang Nam đứng dậy, hướng Đế Lân chắp tay, cất bước đi ra ngoài, nói:



- Bệ hạ muốn hòa giải, ta cảm kích vạn phần, nhưng đạo bất đồng bất tương vi mưu, tiên tôn bá đạo, không nể tình người khác, thứ cho ta khó thể tòng mệnh! Cáo từ!




Đế Lân đang định giữ lại, Thanh Liên tiên tôn cười nói:



- Nếu thiên tôn không nhường ra Đại La Thiên, cũng không nguyện rời đi, có câu nói dây dưa chi bằng sớm làm, không bằng bây giờ ta đem ngươi lưu đày vào trong hư vô, như thế nào?



Giang Nam dừng bước, cười cười nói:



- Tốt, ta cũng rất muốn biết chung cực đại đạo của tiên tôn rốt cục là cái gì.



Đế Lân vội vàng khuyên can, Thanh Liên tiên tôn đứng dậy, đưa tay khẽ vẫy, Hồng Mông Thanh Liên xuất hiện trong tay, lạnh nhạt nói:



- Cảnh giới ngươi chưa tới, vĩnh viễn cũng không biết cảnh giới Nguyên Thủy cường đại thế nào. Cũng thế, cho ngươi kiến thức tốt lắm.



Giang Nam tâm niệm chợt động, chỉ thấy Đại La Thiên ầm vang chấn động, đột nhiên hóa thành một đạo linh quang lao vào hư không, ngay sau đó liền xuất hiện trong tay hắn, hóa thành Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm.



Hồng Mông trong tay Thanh Liên tiên tôn bắt đầu khởi động, liên hoa bắn ra, hàng trăm triệu thời không xuất hiện, đem hành cung Đế Lân chấn dập nát!



Hàng triệu hào quang lóe sáng sau đầu Giang Nam, hóa thành tiên thiên Lô Bồng, một kiếm đâm tới, chỉ nghe bá một tiếng kiếm quang xuất hiện, va chạm Hồng Mông Thanh Liên, chấn đến tầng trời của Đế Lân ầm ầm hỏng mất, hóa thành hỗn độn hồng mông!




Hồng chung trong Lô Bồng của Giang Nam bị chấn vang không dứt, Lô Bồng lung lay sắp đổ, Thanh Liên tiên tôn đánh tới một chưởng, Giang Nam nâng tay đối chiến, thân hình hai người chấn động kịch liệt, hồng chung phá nát, Lô Bồng cũng bị lực phản chấn hóa thành tro bụi!



Lô Bồng vừa vỡ ra, lập tức lại hiện lên, vẫn bảo hộ Giang Nam.



Đế Lân quát một tiếng, thế giới thụ tản ra, khánh vân xuất hiện, toàn lực trấn áp dư ba một kích của hai người, miễn Tiên giới bị phá hủy!



- Hai vị dừng tay!



Đế Lân tâm niệm vừa động, khánh vân áp chế, bị công kích của hai người chấn đến khí huyết không ngừng bốc lên, khó thể đồng thời áp chế hai người.



- Nghe ta một lời!



Trong lòng Đế Lân trầm xuống hét lớn một tiếng, thế giới thụ phong ấn thời không, khánh vân toàn lực trấn áp, quát:



- Hai ngươi động thủ, ta không áp chế được tất nhiên sẽ đem hai giới đánh thành hỗn độn, mau mau dừng tay!



Thanh Liên tiên tôn cười nói:




- Đánh về hỗn độn, ta khai thiên lần nữa là được, cũng không hao phí bao nhiêu pháp lực của ta!



Trong mắt Giang Nam tràn linh quang, hung niệm bộc phát:



- Cũng tốt, đánh vỡ Tiên Đạo thời đại thành hỗn độn, ta tới khai thiên, tái tạo một thời đại tốt hơn, đỡ bị khinh bỉ!



Trên trán Đế Lân toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói:



- Hai vị không niệm tình sinh linh nhất giới này sao?



Thanh Liên tiên tôn cười nói:



- Tái tạo nhất giới chúng sinh là được, chúng ta không phải không có bổn sự này. Đế Lân, khi chúng ta đi vào phiến vũ trụ nơi đây vô cùng hoang vắng, còn không phải do mình tạo ra sinh linh hay sao?



Giang Nam thu kiếm, xoay người liền đi, nói:



- Tiên tôn đem mình trở thành người ngoài, nhưng ta thì không. Bệ hạ ngăn hắn lại, nếu không thật sự sẽ đem Tiên Đạo thời đại đánh hỏng!



Thanh Liên tiên tôn đang muốn đuổi theo, Đế Lân vội vàng ngăn lại, cười nói:



- Đạo huynh, nếu thiên tôn đã lui nhường, xem như ngươi đã thắng một lần, làm gì tiếp tục đánh nữa? Dư ba hai ngươi chiến đấu ta không trấn áp được!



Thanh Liên tiên tôn thu hồi Hồng Mông Thanh Liên, nói:



- Năm đó ta và ngươi rời khỏi cố hương ta đã nói qua với cha ngươi, ta không muốn cúi mình với người khác. Hôm nay thu tay lại, tương lai vẫn phải đánh, luận ra thắng thua, làm cho Nguyên Thủy thiên tôn hoàn toàn tâm phục khẩu phục! Vừa rồi ngươi cũng thấy được, ta thắng hơn hắn một đường. Đế Lân, chúng ta là đồng hương, ngươi không giúp ta thì cũng thôi, trái lại còn nói chuyện giúp hắn. Phải biết rằng ta và ngươi đều là người ngoài đến, những cường giả bản thổ chưa bao giờ đem chúng ta xem là người một nhà, nếu chúng ta không liên thủ, còn không phải bị bọn hắn khi dễ?



Đế Lân lắc đầu nói:



- Tiên tôn nói đùa, hiện giờ ta và ngươi đều chứng được Nguyên Thủy, ai còn có thể khi dễ chúng ta?



Thanh Liên tiên tôn lắc đầu nói:



- Trong lòng ngươi vẫn còn khúc mắc, oán giận ta đánh nát hồ lô mà cha ngươi cho ngươi. Nguyên Thủy thiên tôn chính là tai họa, mà Tịch Diệt đạo nhân là tâm phúc đại họa, tiềm phục trong Tiên Đạo thời đại của chúng ta, thời khắc mưu đồ tịch diệt chúng ta. Ngoài ra còn có Vô Cực thiên tôn là hạng người dã tâm bừng bừng. Muốn tiêu diệt Tiên Đạo thời đại, ngay cả hai chúng ta cũng phải hóa thành tro bụi, hoàn thiện Nhân Quả đại đạo của hắn, chứng chung cực đại đạo! Chúng ta không liên thủ, ta không thể tự mình giết chết bọn hắn!