Đế Tôn

Chương 2867: Chém Đinh Linh Đạo Mẫu (2)




Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ gật gù, thế là hai giáo chủ tự dẫn đại quân kéo binh đi Vân Liên tiên triều.



Trong Vân Liên tiên triều, Giang Tuyết Tình đã tập kết các Đạo Quân Thiên Môn lại. Vân Liên tiên triều điều động đại quân trong Tiên giới, tụ tập hơn mười Đạo Quân Tịch Ứng Tình, Băng Liên Thánh Mẫu lại. Triệu tập bá chủ trong Thiên Quân như Đạo Vương, Tinh Quang, Bình Thiên, Thiếu Hư, Hạo Thiếu Quân, thống lĩnh trăm vạn chân tiên, Tiên Vương, Tiên Quân hợp thành đại quân.



Vạn Vật Đạo Tổ mang các Đạo Quân Linh Châu Tử, Định Quang. Khổ Hạnh giáo chủ biết sắp đến lúc chiến đấu với phe Thanh Liên Tiên Tôn, muốn chuồn đi tránh cho hoàn toàn đắc tội Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân. Nhưng đám người Định Quang, Nguyệt Bột Nữ Quân không cho đi. Khổ Hạnh giáo chủ không dứt ra được, lòng thầm than khổ.



Bên này, Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn leo lên Nguyên Thủy Đại La Thiên gặp Giang Nam.



Thanh Liên Tiên Tôn cười nói:



- Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi hỗn độn thiên cơ là nhúng tay vào cuộc chiến môn sinh đệ tử của chúng ta. Bây giờ hai ta đến gặp Thiên Tôn là muốn xin Thiên Tôn thu Đại La Thiên về, để thiên cơ trở lại bình thường.



Giang Nam hừ mạnh, mặt lạnh lùng nói:



- Tiên Tôn, ngươi hỗn độn thiên cơ tính kế Quỷ bà bà nên Quỷ bà bà chết trong tay Đinh Linh là đã làm trái với giao ước, còn mặt mũi nói với ta sao? Đây là thứn hất. Bệ hạ, Tiên Tôn, các người hãy xem lý do thứ hai.



Giang Nam phất tay, một tấm minh kính hiện ra trước mặt. Minh kính chiếu Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ dẫn đại quân tấn công Vân Liên tiên triều.



- Đinh Linh giết Quỷ bà bà rồi dẫn đại quân tấn công đệ tử của ta, đánh giết khổ chủ. Còn hai vị leo lên Đại La Thiên của ta, bộ dáng hỏi tội, đây là thứ ba!



Giang Nam nổi giận, tiếng rống chấn kinh thiên địa:



- Các người còn mặt mũi nào để nói?





Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn xấu hổ. Hành động của Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ đúng là kỳ cục. Hai người lên Đại La Thiên hỏi tội thì quá ngang ngược.



Thanh Liên Tiên Tôn cười xòa:



- Đúng là bọn họ hơi sốt ruột một chút, nhưng môn sinh đệ tử của hai ta sớm muộn gì sẽ chiến đấu, đây chỉ là vấn đề thời gian. Hôm nay Nguyên Thủy Thiên Tôn tự giải hỗn độn thiên cơ cũng được, mà không giải thì chỉ còn cách so tài một phen!



- Không vội.




Vẻ mặt Giang Nam bình tĩnh lại:



- Ngươi và ta dù gì là Thiên Tôn, hãy nhìn xem chiến đấu của đệ tử bên dưới rồi tính.



Biên giới Vân Liên tiên triều. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ kéo đại quân vào lãnh địa, các Đạo Quân dẫn dắt một đại quân bày trận thế. Các loại tiên thành, tiên phủ,tiên vực lơ lửng, rồng rắn bay đầy trời, cờ bay phấp phới. Vân Liên nữ đế dẫn văn võ cả triều sẵn sàng đối địch.



Quân Đạo Nhân từ xa thấy Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ trong con long giao mã đối diện, các Đạo Quân, Thiên Quân bao vây nàng vào giữa. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ chỉ trỏ, nói cười. Người thành thật như Quân Đạo Nhân thấy tức giận, lao ra tiên triều xông thẳng vào quân địch, tìm Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ.



Đám người Vân Liên nữ đế, Hồng Đạo Nhân, Kế Đố Ma Đế sợ hết hồn, vội phất cờ, điều động đại quân đi cứu. Tốc độ của Quân Đạo Nhân siêu mau đa lao vào quân địch đối diện. Vô số tiên nhân bị đụng bay bốn phương tám hướng, các tiên thành bị đụng nát, tiên phủ bị khí thế Đạo Tổ đè sập.



Quân Đạo Nhân mạnh mẽ xông thẳng, giết vào trong quân. Các Thiên Quân đứng đầy, mấy Thiên Quân siêu cường đại. Nhưng Quân Đạo Nhân phát ra uy nghiêm Đạo Tổ tiên đạo, đám Thiên Quân sợ teo tim, không dám ra tay.



- Một đám vô dụng!




Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ được Đạo Quân bao quanh, cười nói:



- Quân Đạo Nhân cũng là thứ hữu dũng vô mưu, dám một mình xông trận, chẳng khác nào tự tử. Các vị đạo hữu, tiễn hắn lên đường đi!



Các Đạo Quân Đạo Tôn bước ra, cười nói:



- Tiễn Quân Đạo Nhân lên đường trước!



Bên cạnh Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ có hơn hai mươi Đạo Quân Đạo Tôn, tất cả xông lên công kích Quân Đạo Nhân. Trong phút chốc đầy trời là báu vật Đạo Quân, tiên thiên pháp bảo, tiên thiên linh bảo, uy nhiếp đè sụp thiên địa.



Đột nhiên một tòa Lô Bồng bay ra khỏi trán Quân Đạo Nhân, Lô Bồng rung lên đánh bay các pháp bảo của Đạo Quân Đạo Tôn.



Quân Đạo Nhân cầm gậy tre xông tới trước mặt Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, giơ gậy tre lên đâm thẳng. Đạo Quân Đạo Tôn khác vội vây công. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ hét chói tai hiện ra nguyên hình, đầu người mình rắn, sử dụng linh đỉnh giết hướng Quân Đạo Nhân.



Phương xa, Phục Sá giáo chủ vội kéo cá Đạo Quân Đạo Tôn đến cứu viện.




Quân Đạo Nhân có tiên thiên Lô Bồng bảo vệ quanh thân, phớt lờ đòn công kích của người khác, gậy tre bay tới quét lui liều mạng đánh Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ.



Xoẹt!



Mấy hiệp qua đi, gậy tre đâm thủng trán Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, móc nàng lên.




Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ ai oán nói:



- Quân Đạo Nhân thật sự muốn giết thiếp thân sao?



Gậy tre vung lên, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ bị xé thành mấy mảnh, đạo quả trong cơ thể cũng bị chấn nát.



Trên Nguyên Thủy Đại La Thiên, Giang Nam thu về tầm mắt nhìn Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn mặt xanh mét.



Giang Nam bình tĩnh nói:



- Hai vị đạo hữu thấy tiên thiên Lô Bồng của ta là biết Đinh Linh chết chắc, tại sao hai vị không ném báu vật nguyên thủy của mình cho Đinh Linh? Hai vị sợ ta thừa dịp tấn công khi các người không có pháp bảo, vì vậy ngồi xem Đinh Linh bị giết đúng không?



Trên Nguyên Thủy Đại La Thiên. Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn im lặng. Đúng là hai người lo điều này. Giang Nam giỏi đánh lén, giỏi tính kế, mọi người đều biết chuyện đó. Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn đi Đại La Thiên có lẽ cũng nằm trong tính toán của Giang Nam. Khoảng cách gần như vậy, nếu Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn dám lấy pháp bảo, nguyên thần ra cho mượn thì chờ đợi bọn họ sẽ là kết cuộc như Vô Cực Thiên Tôn.



Trong cuộc chiến cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân, Vô Cực Thiên Tôn lấy Vô Cực đạo trác ra, kết quả bị Giang Nam lao vào tận nơi ở đánh bầm dập tơi tả.



Khi ấy Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm, tiên thiên Lô Bồng không có bên người, Giang Nam tay không trọng thuương Vô Cực Thiên Tôn ngay trước mặt Đạo Không Thiên Tôn. Có thể thấy thực lực của Giang Nam không cần pháp bảo dư sức bị thương nặng Thiên Tôn khác không cầm pháp bảo.



Cho đến ngày nay, sáu trăm vạn niên qua đi, Vô Cực Thiên Tôn chưa hoàn toàn phục hồi nguyên khí, mấy trăm vạn năm vắng mặt. Đạo Không Thiên Tôn cũng ít đạo âm, cường giả phe Đạo Quân điện không khuếch trương nữa, chỉ cố thủ phạm vi thế lực của mình.



Có thể tưởng tượng Vô Cực Thiên Tôn bị thương nặng cỡ nào.