Đế Tôn

Chương 2902: Tang thương (1)




Giang Nam lắc đầu, nói:



- Nguyên Mẫu, bây giờ không tranh, khi tịch diệt kiếp cuối cùng giáng xuống thì tất cả không có đường sống. Người ta chết tốt hơn mình chết, nếu chết vì bản lĩnh kém thì không trách được ai.



Các cường giả phe Đại La Thiên, sinh linh tam giới ùa ra, nhìn đông ngó tay, cảm giác sống sót sau tai nạn.



Nếu Giang Nam không lấy Đại La Thiên đi, thu bọn họ vào kiếm thì bây giờ có mấy người sống tiếp?



Trong Nguyên Thủy Đại La Thiên không khí im lặng đến đáng sợ.



Có tướng sĩ lau vết máu trên pháp bảo, có ngâm trong bờ sông rửa máu dính trên người. Có người thu dọn xác chết dưới đất, có người đi tới đi lui hy vọng tìm thấy khuôn mặt thân quen, người mình yêu, mình quan tâm.



Một số tiên nhân bận rộn trị thương cho thương binh. Các thống soái đại quân thì kiểm kê số người. Mọi người rất bận.



Giây lát sau thanh âm dần nhốn nháo. Người bị thương đau la lên, người bị thương nặng té dưới đất chết. Có người tìm thấy người mình yêu thì mừng gào khóc. Có người tìm thấy xác chết lạnh băng. Có người quỳ dưới đất, đờ đẫn. Có người khóc toáng lên, nát tim.



Thống soái các đại quân thống kê xong báo lên Thiên Quân, Thiên Quân báo lên Đạo Quân.



Càn Khôn lão tổ tiến lên trước, khom người nói:



- Thiên Tôn, có mười bảy Đạo Quân Đạo Tôn thương vong. Một ngàn năm trăm Thiên Quân chết trận, bốn vạn hai ngàn Tiên Quân chết trận, Tiên Vương...



Giang Nam yên lặng nghe.



Giang Tuyết Tình tiến lên trước, nhỏ giọng nói:



- Mới rồi Viên Thái lão nhân bị thương nặng đã ra đi, ta đưa thần hồn của lão vào vô nhân cấm khu. Phụ thần, Thiên Môn của ta chỉ còn lại bảy người...



Viên Thái lão nhân là thống soái cửa năm Đại La Thiên, bị mệt chết.





Đạo Quân Đạo Tôn vây công cửan ăm biết Viên Thái lão nhân là trung xu trận pháp cửa ải nên công kích lão dữ dội nhất. Trong trận chiến, ngay giây phút cửa nam bị phá, tiên thiên long giao mã, đám người Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân lao lên ngăn cản quân địch xông vào Đại La Thiên thì Viên Thái lão nhân đã hết sự sống.



Viên Thái lão nhân quản lý trung xu trận pháp cửa năm, nếu không mất sự sống thì đã chẳng để kẻ thù lao vào Đại La Thiên.



Viên Thái lão nhân kéo hơi tàn đến bây giờ là vì lo an toàn cho Đại La Thiên, ý chí chống đỡ lão. Giang Nam lấy Đại La Thiên ra, mọi người bình an. Viên Thái lão nhân thả lỏng thần kinh, thân chết đạo tiêu.



May mắn Giang Tuyết Tình ở bên cạnh Viên Thái lão nhân, giữ lại thần hồn tan vỡ đay vào vô nhân cấm khu.



Mười sáu Đạo Tôn Linh Nữ có mười vị chết trận, vô nhân cấm khu chôn tám người. Trong cuộc chiến Thần Mẫu Đạo Quân, Vọng Đế Đạo Tôn đi trước một bước, không vào vô nhân cấm khu được. Tương Khang mệt chết trên đầu tường cửa đông cũng ra đi mãi mãi.




Hốc mắt Giang Nam cay, hắn đứng dậy nhìn chúng sinh Đại La Thiên. Đại chiến lần nữa thiếu rất nhiều khuôn mặt. Ma La Thập chết trận, Thiêu Thiên Nhai chết, Diệu Đế chết, Minh Thổ chết, Cảnh Thiên chết. Thông U luôn vui vẻ nói ngươi rất có ý tưởng cũng chết trận.



Đạo Vương tiến lên, người đầy vết thương nhỏ giọng nói:



- Thiên Tôn, Huyền Hoàng lão tổ cũng ra đi. Còn Hạo Thiếu Quân, không tìm thấy xác của hắn...



Giang Nam trầm mặc.



Mọi người nhìn tóc mai Giang Nam dần nhuộm sợi bạc, như thể nghe các cố nhân ra đi khiến hắn già nua.



Đừng nói thời gian năm tháng, dù đối diện kẻ thù Đế và Tôn, Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn, đối diện tịch diệt kiếp cuối cùng vô cùng đáng sợ cũng không thể làm vị Thiên Tôn này già nua.



Từ đầu đến cuối Thiên Tôn này có tâm, thần đấu chí, lực lượng vô biên, trí tuệ vô biên. Nhưng tin các cố nhân chết khiến đạo tâm vĩnh hằng bất diệt mãi mãi không có sơ hở của Nguyên Thủy Thiên Tôn trở nên giàn ua, tang thương.



Giang Nam im lặng, hắn chỉ biết im lặng cất bướ đi trong Nguyên Thủy Đại La Thiên.



Nơi Giang Nam đi qua cá tiên nhân đứng lên, nhìn hắn chằm chằm. Các chiến sĩ thương tàn vùng vẫy đứng dậy. Ngày càng nhiều người đứng bên. Bờ sông, dưới gốc cây, trước cửa ai, trong thôn xóm, các chư thiên tam giới. Các bóng người đứng lên dõi mắt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.




Chủ Đại La Thiên gánh các đôi mắt như đang chịu gánh nặng khó thể tưởng tượng, từng bước nặng dần.



Hắn không thể sai, không thể thua, không thể chết.



Nếu hắn sai, hắn thua, hắn chết thì tất cả sinh linh trong Đại La Thiên sẽ biến thành tro bụi, ứng kiếp.



- Chiến đấu tiếp theo sẽ có người chết nữa.



Giọng Giang Nam khàn khàn tuyền khắp Đại La Thiên:



- Nhưng ta còn cần các ngươi tiếp tục chiến đấu, không vì cái gì khác, chỉ vì chúng sinh trong ba mươi ba trọng thiên Đại La Thiên, tiếp tục chiến đấu!



- Vì người đã chết trận, tiếp tục chiến đấu!



- Vì tử tôn đời đời đã sinh ra và chưa sinh ra của mình, tiếp tục chiến đấu!



- Vì tương lai của mình và tộc nhân. Tiếp tục chiến đấu!



* * *




Thời gian trôi qua, xu hướng thời đại tiên đạo tan rã càng rõ rệt hơn. Từng tia tịch diệt kiếp quang huyễn lệ trong không trung uy lực càng lúc càng mạnh, càng lúc càng lớn. Đại lục thời đại tiên đạo đã hoàn toàn tan vỡ, vô số tịnh hệ trong trời sao sớm thành hỗn độn.



Thời không liên tục sụp đổ, tịch diệt kiếp thời đại tiên đạo có xu hướng xuất hiện bẻ gãy nghiền nát phá diệt mọi thứ. Tốc độ thời gian chảy càng kinh người hơn, một giây đã qua ngàn năm, một hơi thở mất vạn năm.



Vách tường vũ trụ ma giới, Tiên giới biến mất. Tịch diệt kiếp ma giới trướng to chưa từng có, bắt đầu xâm nhập vào Tiên giới. Khí thế hùng dũng làm người không rét mà run.



Cảnh tượng thời không phá diệt càng lúc càng khủng bố, càng lúc càng đáng sợ, đó là điềm báo tận thế.




Mảnh đất ban đầu là Nguyên Thủy Đại La Thiên, phe Đế và Tôn và phe Đạo Quân điện chưa quyết chiến xong đã qua mấy ức năm.



Thời gian chảy ngày càng nhanh, mọi người cảm giác áp lực vô biên ập đến. Lúc này người sống sót có thể trông thấy thời không quá khứ ở bất cứ chỗ nào. Nhìn ba sóng to, tịch diệt kiếp biến thành sóng to đáng sợ từ quá khứ ập vào hiện tại.



Thời không đại phá diệt khiến giới hạn quá khứ và hiện tại trở nên mơ hồ.



Nguyên Mẫu Thiên Tôn buồn bã nói:



- Đạo Quân điện vỡ.



Đạo Quân điện đã vỡ, tòa pháp bảo cường đại nhất từ xưa đến nay, báu vật tập hợp trí tuệ các thời đại rèn ra vẫn không ngăn được sóng kiếp thời đại nguyên đạo, nguyên khởi, nguyên thiên, hoàn toàn tan vỡ.



Đạo Quân điện đã là lịch sử trong phá diệt.



Ba làn sóng lớn là ba thời đại tuôn hướng hiện tại.



Bóng ma sóng cao nhất che lấp nguyên thời đại tiên đạo là tịch diệt kiếp thời đại nguyên đạo.



Giờ phút này, mọi người cảm giác được bọn họ cách tận cùng thời gian và không gian càng lúc càng gần. Tịch diệt kiếp cuối cùng vô cùng tuyệt vọng, khủng bố dần đến gần.



Trên Nguyên Thủy Đại La Thiên, Giang Nam hít sâu nhìn chiến trường.



- Chúng sinh Đại La Thiên, chuẩn bị chiến!



Nơi đó đã ngừng chiến đấu, hai phe tự chạy về thánh địa của mình tìm che chở.



Sóng kiếp ba thời đại sắp đến khí thế bẻ gãy nghiền nát đè hướng hiện tại. Ba sóng lớn tấn công, thời đại tiên đạo dễ tan vỡ. Trừ Thiên Tôn ra e rằng không ai sống nổi.