Đế Tôn

Chương 548: Sống chết trước mắt! (2)




Giang Nam đưa tay run lên, trận đồ mai một, đem nhục thể của hắn sinh sôi luyện hóa thành Huyền Hoàng nhị khí.

Độc nhãn Đại Thiên Ma như cũ chưa chết, chỉ còn lại có một ánh mắt lớn như trái bưởi, hô một tiếng bay lên, trách trách cười quái dị nói:

- Tiểu bối lợi hại, Đại vương ta không làm gì được ngươi, bất quá ngươi cũng mơ tưởng làm gì ta! Ta đi trước, ngày khác tới tìm ngươi tính sổ!

Giang Nam đã sớm tế lên Sơn Hải Đỉnh, chỉ nghe một tiếng trống vang lên, viên thần nhãn này rơi vào vào Sơn Hải Đỉnh, ngay sau đó núi sông sông biển nặng nề trấn áp xuống, đem ánh mắt này gắt gao ngăn chặn, để cho hắn không cách nào thoát khốn.

Sơn Hải Đỉnh chấn động kịch liệt, cự mắt trong đỉnh kia bắn ra Thần Quang, đem núi lớn thành tấm thành tấm cắt toái, con sông bốc hơi lên, biển rộng cũng bị lật nhào!

- Còn muốn giãy dụa?

Giang Nam khẽ cười một tiếng, chỉ một ngón tay, Thiên Phủ Trọng Lâu gào thét bay ra, ầm ầm đặt ở trên ánh mắt này, đem ánh mắt này ép tới không cách nào nhúc nhích.

- Ngươi cho rằng ngươi bám vào bên trong Thần Nhãn, ta liền không cách nào luyện hóa ngươi? Ngũ Kiếp Chung!

Một ngụm chuông lớn năm màu móc ngược xuống, đem Sơn Hải Đỉnh cùng Thiên Phủ Trọng Lâu hết thảy nuốt vào, nhét vào bên trong chuông.

Giang Nam đang muốn toàn lực thúc dục Ngũ Kiếp Chung, lấy Ngũ Kiếp Ấn Thần Thông toàn lực xâm lấn thần nhãn, hoàn toàn luyện hóa đầu Đại Thiên Ma này, đột nhiên trong lòng dâng lên nguy hiểm mãnh liệt, tám bàn tay đột nhiên hướng mặt đất hung hăng vỗ!

- Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông!

Vù vù hô...

Đầy trời cát vàng phóng lên cao, hóa thành từng mặt tường cát, Địa Từ Nguyên Lực vặn vẹo, bố trí đạo đạo trọng lực tràng, liên tục bát trọng lực tràng, một đạo so sánh với một đạo cường đại, đến đệ bát đạo, trọng lực mạnh thậm chí đạt tới năm ngàn lần trọng lực của Huyền Minh Nguyên Giới chủ tinh!

Một đạo quang mang chói mắt gào thét bắn tới, ba ba ba, liên tục bắn thủng bát trọng lực tràng, tốc độ cùng uy năng chẳng qua là hơi có chút rớt xuống, nhưng uy lực như cũ mạnh mẻ vô cùng, mang cho Giang Nam một loại cảm giác tử vong trước mắt!

Cát vàng dưới tia sáng xuy một tiếng liền bị chấn thành phấn vụn, nơi đi qua, sa mạc phương viên hơn mười dặm hư không tiêu thất, bị chấn đến nát bấy!

Đây là một mủi tên nhọn tia sáng chói mắt, xa xa bắn tới, uy lực mạnh đến nổi kinh khủng, còn chưa đi tới trước gót chân hắn, trọng áp đã truyền đến, như một Cự Nhân cầm cự chùy trong tay hung hăng nện ở trên lồng ngực của hắn!

Răng rắc!

Bộ ngực của Giang Nam lõm xuống, xương sườn truyền đến tiếng vang thanh thúy, đây là thanh âm xương sườn bẻ gảy!

Tên lớn chưa bắn trúng nhục thể của hắn, cũng đã ép tới xương cốt hắn gảy lìa, nếu như bắn ở trên người mình, Giang Nam dám khẳng định mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Người xuất thủ đánh lén hắn chọn lựa thời cơ thật tốt, hắn mới vừa chiến thắng độc nhãn Đại Thiên Ma, đem đối phương trấn áp ở trong Sơn Hải Đỉnh, lại lấy Thiên Phủ Trọng Lâu cùng Ngũ Kiếp Chung cùng nhau trấn áp, thiếu ba kiện pháp bảo, hơn nữa hắn giờ phút này tâm thần thanh tĩnh, phòng ngự yếu kém nhất!

Phía sau Giang Nam hiện lên thiên dực, điên cuồng chấn động, thân thể lui nhanh, oanh một tiếng đánh vỡ âm thanh, trong chớp mắt tốc độ liền tăng lên tới trình độ gấp mấy trăm lần tốc độ của âm thanh, ngay lập tức trăm dặm!

Huyết mạch, da thịt, đại gân, xương cốt toàn thân hắn không một không điều động, pháp lực áp bách trái tim, khí huyết nhất thời so sánh với trước tràn đầy mấy lần, làn da quanh thân thậm chí có huyết vụ phun ra!

Trước mắt sinh tử tồn vong này, Giang Nam rốt cục dùng tới tất cả tiềm lực, pháp lực, Thần Thông, thần thức, thần hồn của mình, hết thảy bộc phát, tăng lên tới cực hạn!

Mặc dù là tốc độ như vậy, cũng so ra kém tốc độ mủi tên kia, quang mang này nhanh chóng đến gần, thế tất muốn xuyên thủng hắn, bắn chết tại chỗ!

Giang Nam đồng thời lay động hai vai, tám cánh tay thiên biến vạn hóa, vô số Thần Thông bộc phát, rầm rầm rầm hướng quang mang bắn tới kia oanh khứ!

Thình thịch thình thịch!

Từng loại từng loại Thần Thông mới vừa chạm đến quang tiễn này, liền bị uy năng tích chứa trên quang tiễn chấn nát bấy, bất quá uy năng trên tên cũng đang không ngừng tiêu giảm, nhưng mà uy năng còn dư lại vẫn có để đem nhục thể của hắn tiêu diệt hết mấy mươi lần!

Quang tiễn này càng ngày càng gần, Giang Nam ngửi được một cổ hơi thở tử vong áp ở trong lòng mình.

- Rốt cuộc là người nào ám toán ta?

Hắn cắn chặc hàm răng, tiếp tục từng loại từng loại Thần Thông bộc phát đi ra, tước nhược uy năng quang tiễn, ngắn ngủn chốc lát thời gian, hắn cũng đã bay ra ngàn dặm, còn không cách nào thoát khỏi mủi tên nhọn này!

- Sơn Hải Đỉnh Đại Thần Thông! xem tại Truyện Full

Quang tiễn này cuối cùng đã tới trước gót chân, Giang Nam quát lên, tám cánh tay bay múa, vô số đạo văn xông ra, từng ngụm Sơn Hải Đỉnh khổng lồ nhanh chóng tạo thành, vượt qua ở trước người mình, dãy núi phập phồng, sông lớn bôn lưu, bích hải kinh đào, nhấc lên bình chướng nặng nề.

Đương đương đương nổ tung không ngừng truyền đến, quang tiễn bắn tới, dãy núi giang hà cùng biển rộng hết thảy nghiền nát, từng ngụm đại đỉnh bị bắn thủng, tròng mắt của Giang Nam cực kỳ tĩnh táo, giơ lên tám cánh tay, một chưởng tiếp theo một chưởng hướng quang tiễn này phách đi.

Thình thịch...

Cánh tay của hắn nổ tung, hóa thành bụi bay.

Thình thịch...

Lại có hai cánh tay nổ tung, huyết nhục vẩy ra, xương toái ối chao ô hay chung quanh loạn xạ!

Tiếp theo, tám cánh tay của hắn nát bấy, quang tiễn đã tới trước ngực, Giang Nam khẽ quát một tiếng, thiên dực phía sau đột nhiên lao về phía trước, đem mình nặng nề vây quanh.

Quang tiễn này bắn thủng thiên dực, từ ngực hắn xuyên thấu đi, mang theo một mảng lớn máu bắn tung tóe.

- Cuối cùng tiếp nhận...

Thiên dực của Giang Nam nát bấy, hóa thành Huyết Vũ, trên mặt tái nhợt lại lộ ra một nụ cười, ở trước mắt cuối cùng, hắn tránh ra trái tim, quang tiễn này lướt qua trái tim, cũng không có muốn tánh mạng của hắn.

Đột nhiên, quang tiễn từ thân thể hắn bay ra, tái khởi biến hóa, hóa thành một đầu Hỏa Phượng Hoàng, lệ tiếu một tiếng, cúi đầu một ngụm nuốt hắn vào!

- Rốt cục đắc thủ!

Minh Hiên Thánh Tử cùng nhiều nữ đệ tử của Kim Phượng Các nhìn thấy mủi tên kia xuyên thủng Giang Nam, ngay sau đó quang tiễn hóa làm Hỏa Phượng, đem Giang Nam một ngụm nuốt vào luyện hóa, tâm tình không khỏi thanh tĩnh lại.

Một thiếu nữ cười nói:

- Một mủi tên này của Công tử kinh thái tuyệt diễm, đem Giang Nam kia xuyên thủng trọng thương, cuối cùng hóa thành Niết Bàn Thánh Hỏa luyện hóa, cho dù Giang Nam kia có khả năng thông thiên, cũng sẽ nuốt hận tại chỗ!

Minh Hiên Thánh Tử gật đầu, mủi tên mới vừa rồi kia ngay cả hắn cũng cảm thấy tươi đẹp, cười nói:

- Cho dù đối thủ là Thiên Yêu Thánh Nữ, cũng sẽ bị một mủi tên của ta bắn chết. Dùng một mủi tên này đối phó một Đạo Đài cảnh tu sĩ, có chút dùng dao mổ trâu giết gà. Trên người Giang Nam kia có không ít bảo vật, mấu chốt nhất là thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim, chúng ta nhanh đi qua một chút, tránh cho thần vật kia rơi vào tay người khác!