Đế Tôn

Chương 823: Tam Khuyết Đạo Nhân gặp gỡ bi thảm (2)




- Quả nhiên lại là loại chiến thuật vô sỉ này!



Thiệu Thiên Nhai cười nói:



- Ta lần trước đến, Đạo Nhân mập này chính là dùng loại chiến thuật kia, sinh sôi đem một Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả tươi sống mệt chết!



- Đây mới là chỗ đáng sợ của hắn.



Đột nhiên, một thanh âm truyền đến, cười vang nói:



- Thiệu đạo hữu, lấy tu vi của ngươi, có thể khống chế vài món Thiên Cung chi bảo? Đạo Nhân này thúc dục nhiều pháp bảo như thế, phải cần pháp lực vô cùng kinh người, mà hắn thủy chung có thể thúc dục nhiều pháp bảo, vừa ra tay chính là trên trăm Thiên Cung chi bảo! Có thể thấy được, thực lực chân thật của Đạo Nhân mập này, đến nay còn chưa hoàn toàn triển lộ ra!



Giang Nam cùng Thiệu Thiên Nhai theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị công tử trẻ tuổi đi tới, người này mày kiếm mắt sao, anh khí bức người, Giang Nam nhắm mắt lại dụng tâm đi "nhìn", trong thoáng chốc phảng phất "nhìn" đến một cây đại thương đứng vững ở trong nhiều pháp bảo, những pháp bảo kia không ngừng vang lên va chạm, rèn luyện đại thương này, đợi mở mắt nhìn lên, tất cả pháp bảo cùng đại thương hết thảy biến mất không thấy gì nữa.



- Lại là một vị cao thủ trẻ tuổi!



Giang Nam hít vào một hơi thật dài, trong mắt tinh quang chợt lóe rồi biến mất, ở Huyền Minh Nguyên Giới, căn bản chưa từng có nhiều cao thủ trẻ tuổi như thế, chỉ có một Cận Đông Lưu còn có thể miễn cưỡng coi là đối thủ của hắn, nhưng mà cho dù là Cận Đông Lưu, so với tuổi trẻ cường giả hắn hôm nay chứng kiến mà nói, cũng thua kém xa rồi!



- Trung Thiên thế giới, không hổ là đứng đầu mười Đại Thế Giới, thượng thừa Thần Giới, cao thủ trẻ tuổi nơi này thiên tài hơn người, nhân số nhiều, so sánh với Ứng Long Đại Thế Giới còn muốn cao hơn một bậc! Không biết mấy Đại Thế Giới khác, là tình hình như thế nào? Chư thiên vạn giới, chín Đại Thế Giới ở bên ngoài, mà Trung Thiên thế giới ở vào trung ương, bởi vì gần Thần Giới, cho nên thiên tài xuất hiện lớp lớp, lịch đại Thần Đế cũng từng ở chỗ này lưu lại dấu chân, có chút còn để lại truyền thừa cùng huyết mạch, còn có hằng hà Thần Tôn, Thần Chủ, Chân Thần, Thiên Thần ở chỗ này để lại dấu ấn. Có nội tình khổng lồ như thế, mới có thể ra đời nhiều thiên tài cùng tinh anh như thế!



Thiệu Thiên Nhai nhìn thấy người nọ, trong lòng vui mừng, đứng dậy đi ra tiểu bí cảnh, cười nói:



- Giang đạo hữu, vị huynh đài này là Xuất Vân thành Âu Tùy Tĩnh, rất là cao minh, chính là cường giả siêu quần bạt tụy nhất trong trẻ tuổi của Xuất Vân thành, cũng là cao thủ trẻ tuổi nổi danh đã lâu.



Âu Tùy Tĩnh nhìn về phía Giang Nam, trong lòng cả kinh, Giang Nam có thể cảm ứng được hơi thở của hắn, giống như vạn bảo luyện thương, mà hắn cũng có thể cảm ứng được hơi thở của Giang Nam.



Ở hắn xem ra, Giang Nam tựa như ở vào bên trong khôn cùng Ma Ngục, chung quanh là Địa Thủy Phong Hỏa phun ra, hỗn loạn không chịu nổi, từng tôn Thiên Thần, Ma Thần, Yêu Thần hiện ra ở bên trong Ma Ngục, nhất tề hướng trung ương lễ bái, niệm kinh tụng pháp, tán tụng thần lực vĩ đại.



Mà Giang Nam thì ngồi ở trung ương quần Thần, giống như một Thần Vương, Thần Đế, tiếp nhận những Thần Ma này cúng bái!



Nhưng mà hắn mở hai mắt nhìn lên, Giang Nam như một thư sinh tuổi còn trẻ, mi thanh mục tú, không có một chút khí tức bầy Thần lễ bái.



- Ngoài tròn trong vuông, nội tâm cao vót, không lạy Thần Ma, Thần Ma lại hướng hắn lễ bái, người này dã tâm vô cùng, trong lòng cất giấu Đại Ma Vương, Đại Thần Vương!



Âu Tùy Tĩnh thầm nghĩ trong lòng.



Mà Thiệu Thiên Nhai làm cho người ta cảm giác hoàn toàn bất đồng, hắn là hoa nở bốn mùa, phong lưu phóng khoáng, làm cho người ta như cây khô gặp gió xuân, nhưng mà hắn cũng có thủ đoạn cương liệt, Cửu Chuyển Chiến Thể cũng không phải là hư danh nói chơi.



- Tùy Tĩnh công tử, vị này là bạn tốt của ta Giang Nam Giang Tử Xuyên.



Thiệu Thiên Nhai cười nói:



- Người ta gọi là Huyền Thiên Giáo Chủ, cũng không thua ta và ngươi.



- Huyền Thiên Giáo Chủ? Khí phách thật lớn!



Âu Tùy Tĩnh thầm nghĩ trong lòng.




- Gặp qua Tùy Tĩnh đạo hữu.



Giang Nam làm lễ ra mắt, ôn văn nhĩ nhã, chỉ hướng phía dưới đang tiến hành đại chiến, cười nói:



- Tùy Tĩnh đạo hữu, tiểu đệ có một yêu cầu quá đáng, không biết chiến nô kia của ngươi có bán hay không? Ta muốn mua.



Âu Tùy Tĩnh theo ngón tay của hắn nhìn lại, chỉ thấy hắn chỉ hướng chính là Tam Khuyết Đạo Nhân, lắc đầu nói:



- Giang đạo hữu muốn mua người này, chỉ sợ phải thất vọng. Đạo Nhân mập này, là Tùy Chân đường huynh ta tự mình suất lĩnh thánh thành cường giả mới bắt được hắn, là chiến nô của Tùy Chân đường huynh, không thuộc ta trông nom.



- Âu Tùy Chân?



Vẻ mặt Giang Nam khẽ nhúc nhích nói:



- Có thể mời Tùy Tĩnh đạo hữu dẫn kiến một chút hay không?




Âu Tùy Tĩnh lắc đầu nói:



- Không phải là ta không dẫn kiến cùng đạo hữu, mà là thế gia đại phiệt, vốn có thật nhiều ác tha, ta cùng với Tùy Chân đường huynh quan hệ không hòa thuận, cùng hắn cạnh tranh thành chủ vị kế nhiệm, có ta dẫn kiến, hắn ngược lại càng sẽ không đem Đạo Nhân mập kia bán cho ngươi. Hơn nữa, Đạo Nhân mập này lũ chiến lũ thắng, giúp Tùy Chân đường huynh buôn bán lời không biết bao nhiêu tiền tài, nếu như ngươi thật muốn mua tên mập mạp này, chỉ sợ tốn hao số lượng tiền tài cực kỳ khổng lồ, cái được không bù đắp đủ cái mất.



Giang Nam trầm giọng nói:



- Đạo Nhân mập này là bạn cũ của ta, ta há có thể nhìn hắn chịu nhục?



Ba người đang nói chuyện, chiến đấu phía dưới đã kết thúc, Tam Khuyết Đạo Nhân dùng vô số pháp bảo, sinh sôi đập nát Đán Tháp tộc cường giả, đại hoạch toàn thắng.



Đột nhiên, một đạo kim quang xông vào trong chiến trường, hóa thành một Du Long, bá một tiếng liền đem Tam Khuyết Đạo Nhân trói kết kết thật thật, để cho hắn không cách nào nhúc nhích, treo ở giữa không trung.



Tiếp theo, một đại hán tóc đỏ tay cầm trường tiên xông vào trong chiến trường, trước hết hướng Tam Khuyết Đạo Nhân đánh một trận, lạnh lùng nói:



- Tiểu mập mạp, Tùy Chân công tử nhà ta nói, ngươi mặc dù thắng, nhưng xuất công không xuất lực, đáng đánh!



Ba ba ba...



Một tiên rút ra, đánh cho trên người trên mặt Tam Khuyết Đạo Nhân đều là vết máu, Đạo Nhân kia bị đau, nhưng không nói một lời.



Đại hán tóc đỏ kia đánh ba trăm tiên, cười lạnh nói:



- Tiếp theo chiến vậy thì ngươi ra sân! Tùy Chân công tử nói, nếu ngươi không sử xuất toàn lực, vẫn còn dùng thủ đoạn hèn mọn thủ thắng, liền tiếp theo đánh, đem ngươi tươi sống quất chết!



Sắc mặt Tam Khuyết Đạo Nhân biến hóa, yên lặng vận chuyển huyền công, chữa trị thân thể tổn thương, trong mắt nhỏ hung quang bắn ra bốn phía.



Trong lòng Giang Nam cũng không khỏi tức giận, ánh mắt nhìn đi, chỉ thấy đại hán tóc đỏ kia bay lên, rơi vào trong một bí cảnh, tòa bí cảnh này giống như nước chảy, phủ kín sơn trân hải vị, còn có vài chục cô gái tuyệt sắc vừa múa vừa hát, lại có mấy vị cao thủ trẻ tuổi ngồi trên tiệc rượu xem chiến.



Công tử gầy ngồi ở trên chủ vị kia liên tục hướng mọi người mời rượu, Huyết Thần Lâu Vô Đạo Công Tử cùng phật quang thành Đàm Trí thánh tăng cũng ở trong đó, còn có mấy vị công tử hậu duệ quý tộc không biết lai lịch, hẳn là cao thủ trẻ tuổi của những thánh thành Thánh Địa khác.