Đế Vương - Lê Văn Cương

Chương 68: Trò chơi 2




- Bà chủ thật sự là biết nói đùa, ta chẳng qua mới đến đây nên muốn hỏi thăm một chút. Có điều nhìn vào thân thể của ngươi, ta thực sự không nghĩ muốn gọi cô nương khác phục vụ một chút nào.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Minh Nguyệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:

- Cảm ơn công tử đã quá khen, có điều nếu như công tủ có thể có đủ tài lực. Vậy thì Minh Nguyệt tối nay sẽ ở cùng ngài cũng không phải là chuyện không thể.

Minh Nguyệt vừa nói xong, cô ta lúc này tiến về phía Vũ Tuấn Kiệt thêm mấy bước. Đợi khi khoảng cách của hai người còn một chút, cô ta lúc này mới dừng lại thân hình của mình. Sau đó nở một nụ cười thâm ý, hướng về phía Vũ Tuấn Kiệt ra hiệu bằng ánh mắt.

Thấy cảnh này Vũ Tuấn Kiệt lúc này nở một nụ cười điềm tĩnh, trên mặt lộ diện ra một sự ham muốn thú vị. Nếu ở đây có người có tâm tư thâm trầm, lúc này tuyệt đối sẽ phát hiện Vũ Tuấn Kiệt trong ánh mắt vậy mà lóe lên một chút gì đó thú vị. Nhưng không phải là thú vui của một đám háo sắc, mà là thú vui của một kẻ cầm quyền đang đùa giỡn với con mồi của mình.

- Minh Nguyệt bà chủ nếu đã nói vậy, không biết ta phải ra giá gì mới có thể được bà chủ cùng ngắm sao buổi tối ngày hôm nay đây.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Minh Nguyệt lúc này mỉm cười. Sau đó nhìn về phía mấy chục tên Quỷ Vệ và Ảnh Vệ đang đứng sau lưng Vũ Tuấn Kiệt mà nói rằng:

- Công tử ngài cũng biết đấy, nô gia chỉ có một mình sức yếu mỏng manh. Ta làm sao có thể trụ được với một đám hán tử như ngài và đám thuộc hạ đây.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cũng không quay đầu về phía sau, nhìn về phía thuộc hạ. Mà hắn nở một nụ cười thú vị, hướng về phía Minh Nguyệt sau đó nói rằng:

- Minh Nguyệt bà chủ thật sự là biết nói đùa. Bọn họ tất nhiên là cũng phải có các cô nương ở bên cạnh rồi. Dù sao các huynh đệ của ta cũng không thể nào ngồi uống trà, mà nhìn người khác tay ôm tay ấp chứ.

vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, bà chủ Minh Nguyệt lúc này cũng mỉm cười. Sau đó vẫy tay về phía sau, lập tức có mấy chục cô nương xuất hiện. Ai nấy đều xinh đẹp như hoa, khiến cho Vũ Tuấn Kiệt nhìn một chút cũng hài lòng gật đầu rồi nói rằng.

- Được rồi bà chủ, sắp xếp cho ta một gian phòng thượng hạng. Đồng thời mang lên một lượng lớn rượu ngon và thức ăn, để cho ta cùng với các huynh đệ của mình thưởng thức một chút.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Minh Nguyệt lúc này mỉm cười. Sau đó mời bọn họ lên tầng 2, tìm một căn phòng khách rộng rãi để cho đám người Vũ Tuấn Kiệt ở đây. Vậy là rất nhanh khi Minh Nguyệt rời khỏi phòng, bên trong đã vang lên tiếng qanh oanh yếm yếm, của một đám đàn ông với phụ nữ chơi đùa giả rích với nhau.

Nhìn thấy những khung cảnh này, Minh Nguyệt lúc này nở một nụ cười thú vị trên môi. Sau đó hướng về phía lầu 3 của Minh Nguyệt Lâu.

Tại trong căn phòng bí mật ở tầng 3, lúc này Minh Nguyệt đang hướng về phía một người thiếu nữ xinh đẹp, đang nằm trên một chiếc ghế dài nói rằng.

- Đại tiểu thư tên kia cũng chỉ là một tên háo sắc mà thôi. Ta thật sự không thấy hắn ta có thứ gì đáng để đại tiểu thư quan tâm.

Nghe Minh Nguyệt nói vậy, cô gái kia lúc này nở một nụ cười thú vị. Cô ta chính là Nạp Lan Minh Ngọc, Minh Nguyệt Lâu chính là sản nghiệp của Khổng Tước thương hội. Lần này cô ta có mặt ở đây cũng không phải là ngẫu nhiên.

Mà là từ lúc Vũ Tuấn Kiệt rời khỏi hoàng cung của Đại Hạ, thì người của cô ta đã báo tin rồi. Vậy nên Vũ Tuấn Kiệt muốn đến kỹ viện, thì cô ta tất nhiên cũng xuất hiện ở đây. Dù sao kế hoạch của cô ta là hướng về phía Vũ Tuấn Kiệt mà đến.

Nghĩ đến những điều này, lại nghe Minh Nguyệt nói vậy, cô ta lúc này nở một nữ cười nghiền ngẫm nói rằng.