Vũ Tuấn Kiệt nghe Mạc Tuấn nói vậy, hắn lúc này nở một nụ cười điềm tĩnh, nhìn về phía con cờ đen mà Mạc Tuấn vừa đánh. Sau đó mỉm cười đánh ra một con cờ trắng, ăn con cờ đen kia sau đó nói rằng.
- Quân cờ và người chơi cờ thực chất có một mối quan hệ đặc biệt với nhau, và điểm này chúng ta đều biết. Nhưng trong một ván cờ, quân cờ lại có thể bị người chơi cờ hi sinh để giành lấy lợi ích cuối cùng. Từ đây tạo ra quan hệ của ván cờ đó là cấp bậc chủ thứ.
- Người đánh cờ nắm giữ sinh mạng của quân cờ, nhưng quân cờ lại không có quyền đụng chạm đến lợi ích của người đánh cờ. Bởi vì mạng sống của chúng đang nằm trong tay người đánh cờ.
Vũ Tuấn Kiệt nói song, hắn đưa tay nhặt quân cờ đen mà mình vừa ăn được để sang một bên. Thấy cảnh này Mạc Tuấn hơi nhíu mày một chút, sau đó hắn lại nở một nụ cười điềm tĩnh, lấy ra một quân cờ đen khác, hướng về phía một vùng đất trống trên bàn cờ đặt xuống. Sau đó hắn lúc này mỉm cười lên tiếng.
- Trong một ván cờ luôn tồn tại sinh cơ và tử địa. Nhưng đa phần tất cả mọi bước đi đều là tử địa, sinh cơ bất quá chỉ là một sự hi sinh và một điều may mắn trong chọn lựa nước đi mà thôi.
- Từ xưa đến nay những ván cờ do nhiều người đã tạo ra một thế cờ cũ, và nhiều người học theo nó. Những người có thể tạo ra thế cờ mới, thường là những bậc anh kiệt. Đáng tiếc họ như là hạt cát trong sa mạc, như là giọt nước tại biển khơi.
- Muốn phá cách cục của bàn cờ, tạo ra một thế cờ mới, giành chiến thắng trước một kẻ thù hùng mạnh khó biết bao.
Nghe Mạc Tuấn nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười. Thầm đánh giá tên thanh niên họ Mạc này cũng không phải là một kẻ đơn giản.
Họ ngồi nói chuyện với nhau thì như là phân tích bàn cờ, nhưng thực chất là đang tạo dựng mối quan hệ chủ thứ trong việc tiêu diệt Thanh Vũ điện.
Bây giờ đã đến nước này, Mạc Tuấn vậy mà lấy ra lập luận thế cờ, để thể hiện rõ luật lệ của thế giới này, đã được các thế lực lớn quy định. Vũ tộc muốn phá cách cũng không phải đơn giản.
Nghĩ đến những điều này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại lấy một quân cờ trắng, đặt bên cạnh quân cờ đen mà Mạc Tuấn vừa đánh trên bàn, sau đó hắn mỉm cười nói rằng.
- Thiên kiêu thế hệ nào mà chả có, nếu như cách cục của thế giới này là sai, vậy thì phải đánh phá nó. Mà trong bàn cờ này, ưu thế đã nghiêng về phía ta, quân đen lấy cái gì để giành chiến thắng đây.
Mạc Tuấn nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía bàn cờ một chút. Sau đó hắn lại tiếp tục đặt một quân đen vào vị trí mới triển khai của mình, đồng thời cũng không lên tiếng nói gì nữa.
Đối mặt với việc này, Vũ Tuấn Kiệt khó hiểu nhìn về phía hắn. Nhưng Vũ Tuấn Kiệt vẫn tiếp tục đánh cờ, cầm một quân cờ trắng lại đánh về phía bên cạnh quân cờ đen mà Mạc Tuấn vừa đặt xuống.
Thấy cảnh này Vũ Thiên đứng ở một bên chỉ biết lắc đầu thở dài. Hắn thầm hận tên em họ của hắn thông minh là như vậy, mà đánh cờ lại ngu ngốc như thế.
Lúc này trên bàn cờ quân trắng đã hoàn toàn chiếm ưu thế, Vũ Tuấn Kiệt nếu thông minh. Chỉ cần hắn dựa theo ưu thế của quân trắng, mà liên tục triển khai tấn công quân đen, mà không phải là đi theo bước quân đen triển khai một chiến trường mới.
Có điều Vũ Thiên hiểu rằng trong lúc đánh cờ, tối kỵ nhất chính là có người ngoài chỉ dạy. Nên hắn mặc dù biết Vũ Tuấn Kiệt có thể đang bị Mạc Tuấn dẫn dắt trong ván cờ, nhưng hắn cũng không thể nào nói gì được.
Còn Mạc Tuấn thì cũng cười lạnh trong lòng, bản thân hắn hiểu rằng vũ tộc lúc này đang nắm giữ thế lực tuyệt đối và đứng ở vị trí mà mạc gia phải lôi kéo, hay nói đúng hơn là tranh thủ sự giúp đỡ của Vũ tộc.
Nhưng trong ván cờ này, Mạc Tuấn lại tìm thấy một tia sinh lộ. Đó chính là dựa vào ưu điểm của những người trẻ tuổi. Chỉ cần hắn và đám người Vũ Tuấn Kiệt có thể tạo ra một thỏa thuận, lấy được một lượng lớn lợi ích cho Mạc Gia. Vậy sau này khi người của Vũ tộc đến đây muốn bàn bạc việc kết minh của hai thế lực. Vậy thì Mạc Tuấn có thể dựa vào những điều kiện đã cùng Vũ Tuấn Kiệt nói, để giúp Mạc gia chiếm được lợi ích lớn hơn.
Về phần bàn cờ lúc này, Mạc Tuấn đang sử dụng mấy quân cờ cuối cùng của mình, để làm mồi nhử dẫn dụ Vũ Tuấn Kiệt bỏ đi lợi thế của hắn. Triển khai một chiến trường mới và đây chính là một tia sinh lộ, mà Mạc Tuấn tìm ra để đánh thắng ván cờ này.
Hai người Vũ Tuấn Kiệt và Mạc Tuấn cứ vậy im lặng đánh cờ. Nhưng càng đánh Vũ Tuấn Kiệt càng cảm thấy lợi thế của mình trên bàn cờ đang dần mất đi. Đối với việc này hắn dùng một ánh mắt trầm tư nhìn về phía Mạc Tuấn. Sau đó lại thấy một bộ mặt thở dài của Vũ Thiên, mà biết bản thân mình có lẽ đã dính bẫy. Có điều hắn vẫn ung dung đánh cờ, cảm tưởng như hắn không phải sắp thua vậy.
Qua một lúc, khi Mạc Tuấn đặt xuống một quân cờ đen, lúc này hắn mỉm cười nói rằng.