Quý Gia Hoành, Quý Gia Hoành, Quý Gia Hoành! Con mẹ nó cái tên tra láo toét này thật không phải là người! Con mẹ nó cái thể loại ăn xong không chùi mép! Hừ hừ, thật là đáng giận, đáng giận! Tên đàn ông thối Quý Gia Hoành này, cho dù có thiến anh ta mang đi tế sống cũng không đủ để xả giận!
Ô ô, anh ta còn có cách nào khác để dụ dỗ người nữa hay không? Con mẹ nó, toàn là cái thứ nói một đằng, làm một nẻo đây mà! Hôm trước còn thề thề hứa hứa, oai phong lẫm liệt bao nhiêu, vậy mà cớ gì sáng ngày hôm sau đã đều phủi sạch mọi thứ có liên quan rồi? Haizz, thật là con mẹ nó lật mặt còn nhanh hơn lật sách! Quả nhiên, anh ta đích thực là không hề đáng tin, một chút cũng không đáng tin! Quý Gia Hoành, cái tên đáng chết này thật sự là khiến cho lòng người phải căm phẫn mà!
Đập bàn, đập ghế! Còn con mẹ nó từ gì khác để đem ra chửi anh ta không đây? Hay một phen dùng gạch đập anh ta một phát đi? Ngay và luôn, dứt điểm nhanh gọn! Hự, liệu có còn cái chết nào nhẹ nhàng hơn không a? Có! Chính là đem anh ta mang ra đường cho xe đụng trúng luôn, hết gây họa! Hừ...hừ...