Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên

Chương 54: Hiểu lầm được xóa bỏ




Minh Triết đúng là không đưa cô về nhà của Ánh Dương mà đưa cô đến một căn chung cư khác. Khi bước vào nơi này cô rất ngạc nhiên chẳng phải anh đang sống cùng gia đình sao? Vậy mua căn chung cư này để trống à?

Anh đi sau thấy gương mặt đầy vẻ thắc mắc của cô liền đi đến mà giải thích

- Đây là căn hộ của bạn anh nhưng cậu ấy đi nước ngoài định cư rồi tạm thời anh đang được cậu ấy nhờ coi sóc căn hộ này

Cô nghe thế cũng chỉ gật gật đầu chứ không nói gì thêm mà đi lại phía ghế sopha ngồi

Minh Triết như vậy thì cũng đi lại ngồi bên cạnh cô mà nói

- Trời còn lâu mới sáng em vô phòng nằm ngủ đi.

========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn 2. Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu! 3. Điều Gì Ập Tới Khi Nữ Phụ Phản Diện Thức Tỉnh 4. Anh Chồng 70 Vạn =====================================

- Thôi! Anh cứ vô phòng ngủ trước đi tôi ngồi đây cũng được

- Em chắc là em ngồi được đến sáng hả?

- Được!



- Vậy thì mình nói chuyện một lúc đi?

- Giữa tôi với anh thì có chuyện gì mà nói

- Có chứ! Giống như chuyện tại sao em đột ngột lại đòi kết hôn với cậu ta

- Có gì mà lạ tôi muốn kết hôn với ai còn phải báo cáo với anh sao?

- Sao em lại nói như vậy chẳng lẽ em muốn bắt cá hai tay vừa làm người yêu của anh vừa làm vợ của cậu ta sao?

- Anh nói ai bắt cá hai tay chứ hả? Chẳng phải anh cũng đang vừa quen cô chị vừa chăm sóc cô em sao?

- Ồ thì ra em muốn kết hôn với cậu ta chỉ vì em anh với Minh Ngọc

- Tôi không có chỉ là tôi....

Chưa nói dứt cây thì Minh Triết đã ôm chặt cô vài lòng mặc cho cô có vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được giọng anh trầm trầm ở bên tai

- Đừng quậy để anh ôm một lúc! Em có biết khi biết tin em muốn kết hôn với cậu ta anh sốc thế nào không? Anh đã nghĩ rằng em không còn yêu anh nữa

- Anh đừng nói cái kiểu đó! Rõ ràng anh đã có người khác

Anh buông cô ra mà cốc nhẹ vào đầu cô một cái anh nói

- Em.ngốc quá! Nếu thích cô ta thì anh đã thích từ lâu rồi sao phải chờ đến lúc này

- Nhưng rõ ràng hôm đó anh không tin em mà lại tin cô ta



- Em quên là công ty anh có cammera sao? Với hôm đó em cũng có thèn giải thích với anh đâu mà đùng đùng bỏ đi phải nói em là người không tin tưởng anh mới đúng

Nghĩ lại thì đúng thật là hôm đó cô thấy anh đi ra chỗ Minh Ngọc không nói gì cô đã nghĩ anh cho rằng cô gây chuyện nên đùng đùng mà bỏ về. Thấy cô ngồi ngệt mặt anh cười nhẹ mà nói

- Sao nghĩ thông chưa? Em nên cô gắng chấm dứt với cậu trai kia đi đừng để cậu ta thêm hi vọng

- Nhưng nói vậy không có nghĩa là em không còn giận anh

- Được giận anh cũng được miễn em đừng làm ra hành động trẻ con đó là được

Sáng hôm sau khi cô tỉnh dậy thấy mình đã nằm trong phòng ngủ và được đắp chăn một cách cẩn thận, tối qua mọi hiểu làm giữa cô và anh cũng xem như là được giải quyết mà lúc đó nói chuyện với anh cô cũng không biết mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào

Ánh Nguyệt tỉnh dậy nhìn dáo dác xung quanh nhưng không thấy Minh Triết đâu cô đi ra ngoài thì thấy tiếng lach cạch ở trong bếp. Khi bước vào cô thấy Minh Triết đang mặc trên người chiếc tập dề và lúi húi nấu nướng gì đó trong bếp

Đang thần người ra ngắm bóng lưng của anh thì đột nhiên Minh Triết quay lại khiến cô giật mình anh nở một nụ cười nhẹ mà nói

- Thôi! Ngắm anh như vậy không no được đâu! Lại đây mà ăn sáng đi

- Ai nói là em ngắm anh chứ?

Nói vậy thôi nhưng mặt cô đã đỏ hết cả lên, hai người cùng ngồi xuống bàn ăn dùng bữa sáng của mình

Ánh Nguyệt rất bất ngờ vì Minh Triết là con nhà có điều kiện nhưng thật sự khả năng nấu nướng rất tốt, cô tò mò mà quay sang nói

- Em không ngờ là anh nấu ăn ngon như vậy luôn á

- Hồi còn học ở Mỹ anh đều phải tự nấu ăn mà không chỉ anh mà cả Nhật Hoàng và Nhất Phong cũng thế

Cô chỉ gật gù mà không nói gì thêm được một lúc thì Minh Triết quay sang bảo

- Lát anh đưa em qua nhà chị Dương rồi lúc nào bố em hết giận thì về xin lỗi bác ấy

- Không em không qua nhà chị Dương và em cũng không về nhà nữa đâu

- Nguyệt à! Em có thể không qua nhà chị Dương ở nhưng em phải về nhà chứ đấy là nhà của em mà

- Không bố em đã đuổi em đi như thế rồi em không muốn quay về nữa

- Nào! Em đừng bướng như thế! Chẳng qua là em làm bác ấy giận quá nên bác ấy mới nói thế chứ có bố mẹ nào mà không thương con. Anh biết vì một số chuyện trong quá khứ nên nhất thời em vẫn không thể thấy được tình yêu thương mà bố dành cho mình nhưng anh chắc một điều là bác Hoàng rất thương em và em cũng rất thương bác ấy

Ánh Nguyệt nghe anh phân tích thì không phản bác gì cả Minh Triết thấy thế liền nắm lấy tay của cô mà nói

- Em cần về nhà để sau này khi tụi mình đám cưới lúc rước dâu đâu thể rước ở nhà chị Dương hay của Quỳnh Hương được phải rước dâu ở nhà của em chứ