Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên

Chương 99: Cú điện thoại




Thanh Trúc cầm ly rượu. trong tay cười nhạt mà nói

- Thì tao cũng muốn phá chuyện tốt của chàng trai mà tao kể với mày hôm trước nên đành phải học hỏi người đi trước thôi

- À! Anh chàng mà mẹ mày tính mai mối ấy hả? Anh ta có bạn gái rồi sao?

- Ừ là một con nhỏ quê mùa nên mẹ anh ta có vẻ không thích đây tao có ảnh nó nè.

||||| Truyện đề cử: Không Tránh Khỏi Rung Động |||||

Nói rồi Thanh Trúc nhanh tay lấy chiếc điện thoại của mình ra mở tấm ảnh đó lên cho Minh Ngọc coi. Minh Ngọc vừa nhìn vào tấm hình nhận ra gương mặt quen thuộc thì không kiềm được mà thốt lên

- Con nhỏ bạn gái của anh ta là nó hả?

- Ừ đúng rồi! Nhìn đúng là quê mùa đúng không?

- Vậy thì anh chàng kia có phải tên là Nhất Phong không?

- Đúng! Sao mày biết hay vậy? Bộ mày quen ảnh à?

- Tưởng ai chứ anh ta thì tao còn lạ gì! Anh ta chính là một trong hai người bạn thận của Minh Triết

- Thật sao? Vậy thì cũng đâu có gì đâu sao mày phản ứng quá lên vậy?



- Vấn đề là nằm ở con bạn gái của anh ta nó chính là bạn thân của con chị tao, hai đứa nó đúng là một cặp bạn thân lúc nào cũng thích ngán đường của người khác

- Thật á? Vậy thì mày càng phải giúp tao không thể để nó vượt mặt tao như vậy được

- Yên tâm đi tao đương nhiên sẽ giúp mày rồi

Nói rồi hai người cùng cụng ly vào nhau và nở một nụ cười vô cùng nham hiểm

Hôm sau Minh Triết mang một giỏ trái cây đến bệnh viện để thăm Ánh Dương như thường lệ anh luôn gặp Nhật Hoàng ở đây. Nhật Hoàng thấy anh đến thì nhẹ giọng hỏi

- Hôm nay mày không đi làm hay sao vào đây?

- Có chứ tao tiện đường nên ghé qua xem chị ấy thế nào? Bác sĩ bảo chị ấy có tiến triển gì không?

- Vẫn thế thôi mày ạ chắc là còn phải phụ thuộc vào ý chí của cô ấy nữa

- Yên tâm đi cô ấy là người mạnh mẹ nhất định sẽ tỉnh lại mà thôi! Mà thằng Phong hôm nay có ghé bệnh viện không vậy?

- Tao chả biết từ ngày mà nó với Quỳnh Hương có chuyện thì nó thất thường hẳn chắc cũng chịu áp lực từ phía gia đình nhiều lắm

- Thiệt tình tội nghiệp tụi nó đi gần đến đích rồi lại gặp hạn

- Vậy còn mày thì sao tính như vậy cả đời à? Dù sao Ánh Nguyệt cũng đã đi được 5 năm rồi còn gì cũng nên mở lòng mình ra đón nhận một người mới đi chứ



- Tao cũng chả biết sao nữa mày ạ! Nhiều lúc tao thấy tao khùng lắm rôid giờ thỉnh thoảng tao vẫn cảm thấy cô ấy vẫn đang ở bên cạnh tao

Hai người nói đến đây thid đột nhiên Minh Triết có điện thoại nên anh phải đi ra ngoài nghe

Sau khi anh nhấc máy lên không biết đầu giây bên kia nói gì mà gương mặt của anh dần trở nên biến sắc mà nói

- Được tôi biết rồi tôi sẽ đến đó ngay

Sau khi nhận điện thoại xong anh đi vào nói với Nhật Hoàng

- Tao có việc cần đi ngay bây giờ nên tao về trước nha

- Ừ! Mà có chuyện gì vậy?

Minh Triết không kịp đáp lại mà đi với thái độ vô cùng gấp gáp

Ngọc Hoa lúc này đang ở công ty sắp xếp lại một số tài liệu thid đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, bén kia có lẽ là nói một chuyện gì đó vô cùng quan trọng mà Ngọc Hoa nhanh chóng đáp lời

- Được rồi! Anh đọc địa chỉ đi tôi sẽ đến đó ngay

Thế rồi cô nhanh chóng báo về phòng nhân sự là nghỉ nửa ngày vì gia đình có việc gấp và nhanh chóng đi ra xe của mình

Minh Triết sau khi nhận được cuộc điện thoại đó anh đi đến một khu ổ chuột trong thành phố. Ngay khi anh bước xuống khỏi chiếc xe của mình một thân hình quen thuộc đã đi lướt qua anh