Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh

Chương 121: Một Trăm Trận Một Đánh Một




Hai tên lính lúc nãy tuy không thể làm bị thương Quang Anh nhưng thành công kéo lại bước chân cùng một chút thể lực của hắn.

Đây là một trăm trận một đấu một ,chắc chắn sẽ không thể kết thúc nhanh được .

Đối chiến cùng di chuyển thời gian lâu như vậy là một thử thách cực khó cho thể lực cúa hắn .

Vừa phải chiến đấu ,đồng thời cũng phải chú ý đến tình trạng vũ khí .

Quang Anh không giám ham chiến ,nơi đây vẫn chưa phải là địa hình thích hợp để đánh .

Hắn lập tức lùi lại rồi trực tiếp xoay người chạy .

_ Đứng lại !!

_ Là anh hùng thì đừng có chạy !!

_ Đồ gan thỏ !!

.....

...

_Thật kém cỏi !!

Phạm Văn Cống nhíu mày nhìn cảnh tượng đối chiến phía trước.

_ Đúng là một đám hổ lốn , chết vô ích !!

Trong trường hợp đối thủ có võ nghệ cao cường hơn thì cách duy nhất là lợi dụng số đông để áp chế .

Bao vây , hạn chế chuyển động , tấn công từ nhiều hướng là cách nhanh nhất để hạ được đối phương.

Nhưng đám lính dù có ưu thế gấp trăm lần vẫn bị kẻ địch dắt mũi dễ dàng , giống như đám vịt chạy theo một hàng , để rồi tên nào chạy nhanh nhất là bị xử lí trước , không khác gì tranh nhau đi chịu chết .

Không biết tản ra bao vây cũng không biết vòng lên chặn đường .

Trong mắt Phạm Văn Cống thì đây chính là biểu hiện kém cỏi cùng ngu dốt .

Không có chút kinh nghiệm đánh giết gì cả .

..........

..........

Quang Anh không để ý đến bọn lính la lối chửi rủa .

Hai mắt hắn liên tục chú ý xung quanh , lập tức để ý thấy hai tên lính từ bên trái cách bản thân không xa .

Hai tên này vô tình chạy quá đà đi vào phạm vi tấn công của trảm mã đao .

Không chút nào do dự "xung thiên đề đao phản trảm nghịch ".

Lưỡi đao như có mắt đi theo cánh tay của hắn đánh về sau .

Ánh đao sát phạt , một tên lính may mắn lùi phía sau một bước nên chỉ bị chặt mất hai cái cổ tay , hai bàn tay đứt lìa vẫn cầm lấy ngọn giáo , tiếng ồn áo của những người khác lập tức át đi tiếng kêu xé ruột của hắn .

Một tên khác không may nắm như vậy , đầu lâu của hắn như quả bóng bị lăn lông lốc dưới đất .

Máu tươi bắn lên mặt Quang Anh .

Hắn không có thời gian lau máu trên mặt, bọn lính lại lập tức lại tràn lên , hai chân chắn cũng lại lập tức thối lui về phía sau .

Lối đánh của hắn giống như một chiến sĩ du kích , lối đánh vu hồi .

Địch tiến ta lùi , địch ít xông lên , địch nhiều lập tức rút lui .

........

........

Phạm Văn Cống hừ mạnh một tiếng .

_Kẻ này đúng là không tầm thường , từ lúc nãy đến giờ đã giết rất nhiều người rồi !!

Giọng nói của hắn có phần tức giận .

Vì trong "rất nhiều người này " có cả anh em trong mãnh Hổ bang của hắn nữa .

Mỗi lần thấy một người anh em chết thảm dưới đao của Quang Anh thì tay hắn lại siết chặt hổ đầu đao thêm một phần.

Nếu không phải cần đứng chỗ này bảo vệ Dượng Văn Lễ , hắn hận không thể tự tay cầm đao xông lên chặt banh xác kẻ này ra .

_ Nhưng phải công nhận kẻ này rất có năng lực .

Phạm Văn cống híp mắt , tuy tức giận nhưng vẫn mở lời khen thưởng .

_ Biết lợi dùng tốc độ cùng địa hình để chia tách kẻ địch . Ngoại trừ võ nghệ cao siêu , chắc chắn đã từng có kinh nghiệm hoặc...huấn luyện trong chiến đấu trong hoàn cảnh này .

Hơn nữa , thứ làm Phạm Văn Cống ngạc nhiên hơn nữa chính là đao thuật cúa kẻ này.

Thật cao siêu , nếu đổi bản thân hắn tới cũng chưa chắc có thể một với một đánh bại kẻ này .

_ Nhưng mà..

Phạm Văn Cống nhếch mép .

_ Hắn không trụ được lâu nữa đâu , hơi thở đã bắt đầu loạn .

Hắn híp mặt lại .

_ Cầm đại đao không ngừng chạy trốn , lại phải chú ý cơ hội giết địch , đây là việc cục kỳ hao phí thể lực , hắn không duy trì được lâu nữa !!

_Ồ , thế sao ?

Dương Văn Lễ từ miệng Phạm Văn Cống nghe được Quang Anh sắp không trụ được nữa,trên mặt Dượng Văn Lễ bắt đầu hiện lên nụ cười nham hiểm .

_Xem ra ta khải kích lệ sĩ khí mới được . Đem tai lại gần đây ...lát nữa hãy nói lớn thế này ...rồi thế này ...

_Thuộc hạ đã hiểu !!

......

........

Từng người lần lượt chết dưới đao của Quang Anh, dòng hơi ấm liên tục chảy vào tim mang theo hơi nóng , khiến cho trái tim hắn càng ngày càng nóng lên , đã vượt qua nhiệt độ cơ thể .

Từng dòng hơi ấm cũng mang cho hắn một chút thể ực , nhưng chẳng thâm gì, không nổi 0,8/100 phần thể lực.

Quang Anh hiện tại không có tinh thần đi chú ý những việc này .

Tinh thần hắn đã căng như dây đàn , đã không còn thời gian đi tỉ mỉ cảm nhận thay đổi trong cơ thể .

Xung quang hắn bây giờ toàn là kẻ địch , hắn không giám thư giãn dù một giây .

Hậu quả của việc lơ là lúc này rất nghiêm trọng , sẽ khiến hắn bị thương hoặc trực tiếp mất mạng dưới tay kẻ nào đó.

Cơ thể vẫn duy trì "toàn lực tập trung" như một động cơ đang chạy hết công xuất .

Quang Anh dùng miệng hít vào một hơi vào lồng ngực .

Lập tức , cổ họng hắn có cảm giác khô rát đau nhói .

Liên tục hít thở bằng miệng khiến cổ họng hắn đã khát khô .

Ban đầu Quang Anh còn cố dùng nước bọt thấm ướt cổ họng .

Khi cổ họng hắn không thể nặn ra thêm một giọt nước nào nữa thì hắn bắt đầu ..uống máu.

Chính là máu của người bị hắn giết bắn lên mặt rồi chảy xuống môi.

Quang Anh bất chấp đấy là máu của ai , nhưng bây giờ cổ họng hắn bắt đầu khô khan như có cả một xa mạc bên trong .

Lồng ngực càng lúc càng phập phồng mất tiết tấu .

Vừa dùng súc tung một chiêu "sa đao" chặt đứt cẳng chân của một tên lính , lập tức một trọng nói thật to vang lên .

Đây là giọng nói của Phạm văn Cống.

_ Quan trên có lệnh !!

Câu nói của tên này lập tức thu hút chú ý của đám binh lính .

_Phản tặc Nguyễn Quang Anh , hành thích quan huyện .Lệnh thưởng !! Ai chém được đầu phản tặc , thưởng 30 lạng bạc trắng ,ai làm bị thương cũng được thưởng một lạng bạc !!

Đám binh lính nghe vậy ai cũng có cảm giác động lòng .

Số tiền làm lụng cả năm của bọn chúng còn chưa tới 8 xâu , nay có cơ hội kiếm 30 lạng bạc trắng là bằng 34 năm nhịn ăn nhịn mặc .

Quang Anh liên tục kéo theo bọn hắn vùa chạy vừa đánh trảm khiến cho đồng bọn của bọn hắn chết thảm mười mấy người .

Võ nghệ cùng đao pháp kinh khủng vượt tầm hiểu biết của người bình thường khiến bọn hắn chùn chân khiếp sợ .

Nhưng sau khi nghe xong lời nói của Phạm Văn Cống lại khiến sánh mắt của bọn hắn nhao nhao chuyển thành mắt sói đói .

Đứng trước lợi ích quá to lớn như vậy , con người rất dễ mất đi phán đoán .

Sợ hãi bị át sang một bên , ai cũng muốn đục nước béo cò , ai cũng muốn chia một bát canh để húp .

Chỉ cần tất cả mọi người cùng xông lên , biết đâu ta lại là người may mắn chặt được đầu của tên phản tặc này xuống, 30 lạng bạc trắng ...sẽ là của ta !-- Đây là suy nghĩ của hầu hết mọi người trong đám lính .

Dương Văn Lễ cùng Phạm Văn Cống đúng là đã thành công dùng lòng tham để khơi dậy sĩ khí .

_ Anh em xông lên !!

_ Của tao !!

_ 30 lạng bạc trắng là của tao .

_...

Những tên binh lính còn sót lại bỗng dưng hóa thành bầy sói đói , nhao nhao lao lên , trong mắt chúng thì kẻ trước mặt từ hung thần biến đã biến thành miếng mồi béo bở .

...

_ Đúng rồi , giết đi !!

Trên mặt Dương Văn Lễ hiện lên vẻ mặt đắc chí .

_ Phanh thây hắn cho ta , kẻ nào cầm đầu của tên phản tặc về đây , 30 lạng bạc là của nó !! Giết đi !1

Đối với người khác ,30 lạng bạc là số tiền cực kỳ to lớn , nhưng với Dương Văn Lễ thì chỉ là tiền chinh .

Chỉ cần thỏa mãn hắn , để cho kẻ giám to gan xúc phạm bản thân chịu cực hình đau đớn nhất , khổ sở nhất thì 30 lạng bạc không là gì cả .

...

_Nộp mạng đi !!

Lập tức có hai tên bang chúng vì lòng tham mà phi người xông lên phía trước .

Cả hai tấn công từ hai phía muốn kẻ địch trở tay không kịp .

Nếu là người khác chắc chắn sẽ luống cuống , tuy nhiên , đối thử trước mắt bọn hắn không phải kẻ tầm thường .

Trảm Phạt Trung Bình Tọa Ngưu Canh!!

Hai ánh đao xoẹt ~ xoẹt .

Trên đất lại có hai cái xác bị bổ bụng , nội tạng xổ lồng ra đất mà người vẫn chưa chết hẳn .

_AAaaaaa ~ !

Một tên lính khác nhân cơ hội này xông tới .

Cầm cây giáo đâm ra rồi rụt lại liên tục , tốc độ cực nhanh , đầu gáo hiện lên bóng trồng.

Cup-- Giáo của tên lính đâm rất nhanh , nhưng không nhanh bằng Quang Anh được.

Hắn dùng đao cắt bay đầu ngọn giáo , sau đấy xoay eo , đồng thời chặt đứt mất cánh tay đến tận vai của tên này .

Aaaa...

Tiếng kêu thê thảm vang lên một lát rồi im bặt , hắn bị chính đồng bọn từ phái sau tràn lên đạp chết .

Quang Anh còn chưa kịp thở một hơi .

Cảm giác đau nhói bỗng từ đùi sau truyền lên não .

Đùi của hắn -- bị giáo đâm chúng !!

Không biết từ lúc nào đã có một tên lính vòng được ra phía sau hắn , nhân cơ từ phía sau đâm hắn một phát.

Một dòng máu tươi từ dùi chảy ra , chẳng mấy chốc đã thấm ướt quần của Quang Anh .