Dị Thế Tà Quân

Chương 372: Bởi vì ta chính là Mặc Quân Dạ






Từ lúc Quân Mạc Tà nghe đối phương bảo thương lượng hợp tác, liền âm thầm ra thủ thế, cho mời Miêu Trảm ba người tới.

Đây là âm mưu của Chiến gia, đúng là chủ yếu nhằm vào Miêu gia.

Tà Quân phủ, bất quá là trong kế hoạch Chiến gia định lợi dụng mà thôi. Miêu gia mới là mục tiêu chính của bọn hắn.

Mạc Tà đã vì Miêu gia làm chuyện lớn như vậy, mà Quân đại thiếu gia có vẻ như cho tới bây giờ cũng không phải cái loại hài tử học Lôi Phong làm việc tốt, như thế nào cam tâm làm một cái anh hùng vô danh? Tự nhiên là muốn cho ba vị đầu sỏ Miêu gia lại đây dự thính một chút...

Hơn nữa trước mắt vẫn là đang trong thời kì mấu chốt bị Miêu Tiểu Miêu oán hận, đang cần Miêu gia trợ lực, đã có lợi thế như thế, như thế nào không dùng, Quân đại thiếu tự nhiên là từng chút đều phải lợi dụng, toàn diện tiến công, nhiều mặt tung lưới, trọng điểm thu hoạch. (Điếm thật, bất quá ta thích ^^)

Biến thànhtình trạng trước mắt này, tuyệt đối không phải Chiến gia lập kế hoạch có sai lầm, mà là do lựa chọn nhằm vào đối tượng quá bi kịch rồi, lại có thể chọn một người tuyệt đối không có khả năng cùng Miêu gia trở thành địch nhân, thật sự là rất bi kịch.

Còn có một điều quan trọng nhất, Quân đại thiếu gia trước mắt đang cần một cơ hội hòa giải quan hệvới Miêu gia, Chiến gia liền ào ào đưa tới, điều này thật sự là đám người Chiến Vũ Phong vận khí quá kém, nếu là thời điểm bình thường, nói không chừng Quân Mạc Tà còn có thể cân nhắc một chút, có nên không thả dây dài câu cá lớn, bồi bọn hắn chơi thêm mấy ngày, nhưng hiện tại lửa thiêu tới mông rồi, tốt hơn là đưa cho bọn họ một phần đại lễ trước...

Chân chính không phải do kế hoạch không tốt, mà là do vận khí rất kém thôi.

“Chiến Vũ Phong, Chiến gia các ngươi thật có thể nói là tà tâm bất tử a.” Miêu Trảm lạnh lùng nhìn Chiến Vũ Phong, nói: “Vì để Chiến gia có thể độc quyền Huyễn Phủ, ngươi lại có thể không tiếc khơi mào đại chiến không chết không ngừng giữa Tà Quân phủ, Thiên Phạt sâm lâm cùng tam đại thánh địa, ngươi chẳng lẽ không biết năm phương thế lực này, chính là toàn bộ siêu cấp thế lực của Huyền Huyền đại lục, bọn hắn một khi hủy diệt, sẽ kéo cùng cả Huyền Huyền đại lục hủy diệt, tiếp theo là không còn thế lực nào có thể ngăn cản ngoại vực biến thái dị nhân, các ngươi lại muốn dùng cái giá đáng sợ như vậy, để đổi lấy huy hoàng cho Chiến gia các ngươi.”

Miêu Trảm nói xong, đã là có chút bi phẫn: “Kế hoạch ác độc bất chấp thiên lý nhân tính như thế, các ngươi rốt cuộc là như thế nào nghĩ ra, chẳng lẽ các ngươi không có suy nghĩ qua hậu quả sao? Thông minh? Thông minh cái rắm.”

Chiến Vũ Phong đờ đẫn quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Miêu Trảm. Giờ phút này, hắn đã mất hết can đảm. Lúc trước khi đến, hắn thậm chí còn tính toán qua Quân Mạc Tà nếu là vạn nhất không tiếp thụ sẽ như thế nào, nhưng trường hợp xấu nhất cũng chỉ là mọi người mỗi người đi một ngả mà thôi, như thế nào cũng thật không ngờ Quân Mạc Tà lại có thể có thể như vậy cự tuyệt, không chừa chút đường lui.

Vừa đến tay là liền đem Chiến gia triệt để bán luôn. (DG: Cho nó nóng hehe)

Hiện giờ, ba người mình cũng chỉ là Thánh hoàng tu vi, phía sau là ba vị Thánh Tôn cường giả, trước mặt còn có một vị thực lực cao thâm Tà Chi Quân Chủ có thể nói là một chút hi vọng cũng không có, ngay cả cơ hội đào tẩu, cũng không có chút nào.

Đúng là quả phụ chết còn mất luôn đứa con, triệt để không còn hi vọng.

Cho nên Chiến Vũ Phong lập tức cũng hạ quyết tâm, lạnh lùng nói: “Hoàng đế luân phiên làm, sang năm đến nhà của ta; Phiêu Miểu Huyễn Phủ quyền chủ đạo, cho tới bây giờ cũng chỉ thuộc về Miêu gia các ngươi, vì sao trải qua thời gian dài luôn luôn là do các ngươi làm chủ?”

“Lý do rất đơn giản, bởi vì Miêu gia chúng ta làm chủ Huyễn Phủ, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ cũng là Miêu gia chủ đạo cả Huyễn Phủ, cả vạn năm qua Huyễn Phủ vẫn là do tám nhà cùng sở hữu; Nhưng nếu ngay từ đầu mà dục vọng của Chiến gia bị các ngươi thực hiện được, chỉ biết đem Huyễn Phủ biến thành thiên hạ của một nhà Chiến gia các ngươi, đây là chỗ bất đồng căn bản.” Miêu Trảm hừ lạnh một tiếng: “Chiến Vũ Phong, dã tâm cùng công bằng, cho tới bây giờ cũng là không thể cùng tồn tại”

“Cái gì dã tâm cái gì công bằng bất quá là do các ngươi họ Miêu, mà chúng ta họ Chiến mà thôi.” Chiến Vũ Phong càn rỡ cười to, giống như điên khùng.

Mạc Tà nhíu nhíu mày, tựa hồ cảm thấy tiếng cười của hắn rất không xuôi tai, khẽ lắc đầu, đột nhiên phóng người lên, thản nhiên nói: “Cùng bại hoại bậc này còn có cái gì có thể nhiều lời, sớm giết cho xong việc.” Nếu người Miêu gia đã thấy tận mắt nghe tận tai, như vậy, Quân Mạc Tà như thế nào lại cùng loại người này nói nhảm?

Vừa mới dứt lời, thân hình đã đi trước lăng không mà lên, một cước đạp ngay đỉnh đầu Chiến Vũ Phong.

Chiến Vũ Phong kêu thảm một tiếng, đầu tức thời vỡ tan.

Đối với công kích của Quân Mạc Tà, hắn không có nửa điểm phản kháng.

Bởi vì hắn biết rõ, lấy thực lực của mình, đối mặt bốn vị Thánh Tôn cường giả vây kín, phản kháng cũng là không có chút tác dụng nào, chỉ có tự rước lấy nhục, còn không bằng khoanh tay thống khoái chịu chết, ít nhất có thể sớm một chút chấm dứt ác mộng này.

Sau khi hắn ngã xuống, Chiến Vũ Phong trong họng phun ra một hơi thật dài, tựa hồ là một tiếng thở dài thật dài.

Bởi vì hắn biết, việc hôm nay, không những kế hoạch tỉ mỉ của Chiến gia hoàn toàn phá sản, càng sẽ làm cho bảy nhà khác trong Huyễn Phủ hoàn toàn coi như kẻ thù.

Nhóm người mình, ngay cả tin tức cũng không có gửi về...

Chiến gia xong rồi!

Hai vị Thánh hoàng tại phía sau khóe mắt Chiến Vũ Phong, đồng thời rút kiếm vọt lên. Miêu Đao Miêu Kiếm liền mạnh mẽ ra tay, nhưng Miêu Trảm khẽ lắc đầu, ngăn trở hai người nhúng tay vào.

Ở trong khoảnh khắc Quân Mạc Tà nhảy lênvừa rồi, Miêu Trảm cũng lưu ý tới trong mắt Quân Mạc Tà kia đã ngưng kết cuồng loạn sát ý thành thực chất, không phải vì muốn giết địch, mà chỉ vì muốn phát tiết, phát tiết lửa giận tích tụ trong lòng.

Miêu Trảm tuy rằng không biết vị Tà Chi Quân Chủ này vì sao đột nhiên xuất hiện hành động cuồng bạo như vậy, nhưng lại biết, tất nhiên là bởi vì có người làm ra một vài sự tình trêu chọc hắn, mới có thể làm cho hắn làm ra hành động huyết tinh thị sát bá đạo như thế.

Duới tình huống như thế, nếu nhóm người mình ra tay giúp đỡ, không những sẽ không phát ra hiệu quả, ngược lại sẽ làm hắn không thể hoàn toàn phát tiết ra ngoài, làm cho bất mãn.
Mà khoanh tay đứng nhìn còn có lợi, có thể thuận tiện nhìn xem thực lực thực sự của vị Tà Chi Quân Chủ này.

Ngay sau đó, ba vị Thánh Tôn đồng thời mở to hai mắt nhìn.

Hai vị Thánh hoàng phía sau Chiến Vũ Phong trường kiếm vừa mới ra khỏi vỏ nửa thước, Quân Mạc Tà đã đón đầu đánh xuống, song chưởng hư hư phách một chút, hai cổ kình khí thực chất như búa tạ bình thường nện xuống, đang đang nện lên trên mu bàn tay đang cầm kiếm của hai người.

Hai người đồng thời kêu rên, lui về phía sau, nhưng Quân Mạc Tà đã đến đỉnh đầu bọn hắn, một cái khuỷu tay đã trùng điệp đánh vào hậu tâm một người trong đó, mà cái tay còn lại, cũng là từ đỉnh đầu tên còn lại vỗ xuống.

“Ba” một tiếng vang vang, vị Thánh hoàng cao thủ này cả cái đầu đúng là “Hô” lập tức bị nện vào trong lồng ngực, tiếp theo bụng phát ra một tiếng nổ, máu tươi phụt ra.

Nhưng lúc sau khi văng ra lại bị Quân Mạc Tà lấy tay cản lại, lại bắn ngược trở về, chui vào bên trong bụng. Hai vị Thánh hoàng, dưới toàn lực công kích của hắn, thế nhưng không có nửa điểmcơ hội hoàn thủ.

Lập tức có ba ngọn lửa màu đen trống rỗng xuất hiện, dọc theo quỹ tích quỷ dị, chậm rãi rơi xuống trên thân thể ba người này.

Một chốc thời gian sau, ngọn lửa màu đen lần thứ hai hư không tiêu thất, mà trên mặt đất đúng là sạch, tựa hồ cũng chưa có chuyện gì phát sinh qua, chớ nói thi thể, máu tươi, mà ngay cả một chút mùi khác thường cũng không có để lại, giống như ba người Chiến Vũ Phong căn bản là không phải vẫn lạc tại nơi đây.

Ở dưới ngọn lửa màu đen thiêu đốt, thi thể ba vị Thánh hoàng, đúng là ngay cả một chút dấu vết cũng không có để lại.

Không cánh mà bay? Bốc hơi khỏi nhân gian?

Đây là thủ đoạn gì? Cái này cũng có một chút quá kinh khủng đi?

Miêu Trảm cùnghai người Miêu Đao Miêu Kiếm trợn mắt há hốc mồm.

Thấy ba người vẫn đang cảnh giác vạn phần nhìn chăm chú vào mặt đất, Quân Mạc Tà hơi sửng sờ, nói: “Ba vị tiền bối sao không vào ngồi đi?”

“Quân chủ đại nhân cố nhiên tuổi trẻ tài cao, nhưng lịch duyệt không khỏi hơi đơn giản, Thánh hoàng cao thủ, đã có thể sinh ra linh loại chúng ta không thể không phòng” Miêu Trảm thận trọng nói: “Nếu là bị linh loại của bọn họ chạy thoát đi ra ngoài, như vậy, chúng ta hôm nay thu hoạch liền bởi đó mà trôi theo nước chảy, cũng đem bên trong Huyễn Phủ đại loạn trong ít ngày nữa.”

“Ha ha, ba vị quá lo, ta ra tay từ trước đến nay chỉ có thần hồn câu diệt, đâu dễ dàng sinh ra cái gì linh loại?” Quân Mạc Tà cười một tiếng, nói: “Ba vị đừng lo, bổn tọa tiêu diệt linh loại tuy rằng không tính thật nhiều, nhưng cũng có năm sáu con, mời, mời ngồi”

Ba người đồng thời hít một hơi khí lạnh.

Mạc Tà giết người, lại là sát tận giết tuyệt như thế, khiến cho thần hồn câu diệt mặc dù là Thánh Tôn cường giả, trong cả đời, cũng chưa chắc có cơ hội giết một lần linh loại, hắn mới mấy năm tuổi, lại diệt sát nhiều linh loại như thế.


Này há lại không phải là nói, ít nhất có năm sáu vị Thánh hoàng, hoặc là Thánh Tôn chết ở trong tay của hắn? Người như vậy, khắp thiên hạ có mấy người?

Ba người lần thứ hai đồng thời nhìn về phía mặt đất sạch sẽ, sau đó đồng thời ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt Quân Mạc Tà, trong mắt ý tứ kiêng kị lóe sáng, người này thật không thể cùng hắn là địch, một khi là địch, chỉ sợ không còn ngày an bình.

“Nhưng không biết cử động của Quân phủ chủ lần này là vì sao?” Miêu Trảm thật lâu sau, mới nhìn lên Quân Mạc Tà hỏi ra những lời này: “Trước mặt chúng ta, vạch trần âm mưu Chiến gia, còn đương trường đánh chết ba người này, chắc là có thâm ý gì?”

Mạc Tà hoàn toàn tỉnh bơ, đi từ từ đến chủ vị ngồi xuống, vỗ vỗ tay lệnh dâng trà, thản nhiên nói: “Miêu Trảm tiền bối có nghĩ đến... Ta có thể có ích lợi gì đây?”

Vừa mới ở trong này bằng thủ đoạn giết người quyết tuyệt, tiếp đó lại ở chỗ này chiêu đãi trọng yếu khách nhân... Hơn nữa là trước mặt vài vị khách nhân trọng yếu tại đây giết người, có vẻ như có chút không thể nào nói nổi. Hơn nữa là cực kỳ thất lễ.

Nhưng Quân Mạc Tà tựa hồ xem nhẹ việc đó, đám người Miêu Trảm cũng không thèm để ý, lại có thể cứ như vậy ngồi xuống.

“Dụng ý của ngươi...” Miêu Trảm châm chước nói: “Bất quá, Quân phủ chủ, chúng ta Huyễn Phủ vì vấn đề nhu cầu, luôn luôn là chỉ cùng người nắm đại lục trong tay hợp tác. Ngay cả ngươi muốn cùng Huyễn Phủ hợp tác, phần này thành ý cố nhiên đã là khá lớn, bất quá... Cũng cần phải là sau khi ngươi thật sự định được càn khôn, hiện tại, lão phu không thể cho ngươi hứa hẹn gì hi vọng Quân phủ chủ đại nhân có thể lý giải.”

“Hợp tác... Tạm thời ta cũng không muốn cùng các ngươi hợp tác” Quân Mạc Tà thản nhiên nói: “Đối tượng hợp tác của ta, cho tới bây giờ đều chỉ có đối phương chủ động tới cửa, tựu giống như Chiến Vũ Phong hôm nay. Ta chưa bao giờ chủ động cùng bất luận kẻ nào hợp tác, hơn nữa cho dù là chủ động tìm ta hợp tác, cũng phải nhìn tâm tình ta khi đó, hiện tại thật là không nhìn ra Huyễn Phủ các ngươi có khả năng giúp đỡ được ta cái gì. Cho nên, cái gọi là hợp tác, không nói cũng được.”

“Như vậy, lời ấy của Quân phủ chủ, đến tột cùng là dụng ý gì?” Miêu Trảm nheo lông mi mỉm cười nói. Quân Mạc Tà khẩu khí có chút quá lớn, vị tiền bối Huyễn Phủ này cũng có chút không dễ nghe. Ngươi đã nhận thức cho chúng ta không thể giúp được ngươi, vậy ngươi vội vàng giải quyết phiền toái cho chúng ta làm cái gì?

“Nguyên nhân rất đơn giản. Đơn giản là ta không muốn cùng Miêu gia là địch” Quân Mạc Tà chậm rãi nói: “Bởi vì ta chính là... Mặc Quân Dạ, chính là ta Quân Mạc Tà hóa thân.”

Hắn ngẩng đầu, nhìn thẳng lên Miêu Trảm: “Miêu Tiểu Miêu, là nữ nhân của ta.”

Mạc Tà nhất cổ tác khí, đem chuyện này hoàn toàn làm rõ.

<cuối chương này tác giả than thở bị đau cổ, u lên như trứng bồ câu, chuẩn bị đi phẩu thuật, tội nghiệp quá than thở giùm ^^>