Diêm Vương Tuyển Vợ

Chương 23: Gia Đình Em Muốn Đối Phó Tôi Sao?




" Anh hay là mình tìm một vị pháp sư cao tay đi "

Mẹ cô nhìn đăm chiêu mà tra một yêu cầu

" Để làm gì em " Ba cô thắc mắc hỏi lại

" Thì cậu ta là người âm nên mình lấy " tâm linh trị tâm linh "anh hiểu không "

" Là sao?" Mẹ cô càng nói làm cho ba cô càng rối

" Thiệt tình, có nghĩa là mình đi kiếm pháp sư, sau đó nhờ người ta khuyên hoặc trị cậu ta để cắt mối duyên âm này, anh hiểu chưa"

" À, nhưng cậu ta là Diêm Vương không phải người thường làm sao ta đối đầu với hắn được "

" Thì mình cứ thử trước xem sao "

Gì đây, tình hình gì lại diễn ra nữa thế, ba men cô tìm pháp sư để đối phó với hắn sao liệu có được không

" Hiên Nghi, lên phòng nghỉ đi con ". Ba cô nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt nên đã kêu cô lên phòng để nghỉ, cũng như tịnh tâm, ổn định lại

" Vâng ". Cô ăn xong mệt mỏi đi lên phòng, tới cửa phòng liền mở cửa bước vào phòng nhanh chóng

Nằm phịch trên giường cô mệt mỏi với cuộc sống này, thật rắc rối đã vậy cô lại còn dính vào " duyên âm ", quá mệt nên cô đã thiếp đi từ lúc nào không hay, cô chìm sâu trong giấc ngủ đến 6h30 cô giật mình tỉnh giấc.

Cô cảm giác phần eo mình nặng lại còn siết chặt, cảm giác này cô đã trải qua rồi thì phải. Không suy nghĩ nhiều cô nhìn xuống phía dưới eo mình, quả thật không sai, có một cánh tay đang ôm chặt lấy eo mình, cô đoán không lầm thì đây là tay hắn

Cánh tay rắn chắc, bàn tay dài nhưng có phần gân guốc nhìn rất cuốn hút có thể nói đây là bộ phận đẹp nhì chỉ sau gương mặt hắn

Không để cô phải đoán già, đoán non, giọng trầm ấm của hắn đã cất lên



" Nhóc con dậy rồi sao ". Hơi thở lành lạnh phả vào chiếc cổ trằng ngần của cô làm cô không khỏi rùng mình

" Ngài mau bỏ tôi ra ". Cô nhanh chóng gỡ tay hắn ra khỏi eo mình, nhưng vô ích cô càng gỡ hắn càng siết chặt lấy eo mình

" Nhóc con, gia đình em muốn đối phó với tôi sao " Chất giọng băng lãnh của hắn đã lên ngôi

" Thì sao ", Cô cũng không chịu thua, đáp trả có ý thách thức hắn

" Mời pháp sư cao tay sao? Nực cười "n

" Ngài không sợ sao ".

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||

" Sợ? Có một trăm người tôi cũng không sợ, gia đình em cứ việc đi kiếm, thử xem họ có giúp em không hay phải mất mạng ". Lời nói mang tính mỉa mai của hắn khiến thần thái tự tin của cô có chút chùng xuống và lo lắng

" Nếu đã vậy, tôi sẽ kiếm cho bằng được, tôi sẽ không để ngài thất vọng đâu " Bỏ qua lời mỉa mai, có tính đe dọa cô đáp lại bằng những lời nói vững chắc

" Được tôi chờ nhóc nhưng nhớ phải kiếm được một người thật cao tay xem hắn làm gì được tôi "

Hắn liền nhếch mép

Tay hắn cử động xoay người cô về phía mình, ép sát vào tai cô thì thầm một vài điều

" Số em đã định sẵn mãi mãi là người của tôi, trời cũng không giúp được em đâu, ngoan ngoãn chờ ngày làm cô dâu tôi đi " Hắn rời khỏi tai cô, áp mặt để đối diện với cô

" Xuống ăn tối đi, khi nhóc ngủ tôi sẽ đến, tôi đi trước đây bảo bối của tôi ". Nói xong hắn phả làn hơi lạnh vào cổ cô sau đó rời đi

Trong phút chốc cô đứng hình vài giây, một lát sau cô hoàn hồn trở lại vội đi rửa mặt và xuống nhà ăn tối. Trong bữa ăn tối chủ đề ba mẹ cô bàn luận rất náo nhiệt đó là: " Tìm pháp sư "

" Anh à! Không thể chờ được nữa ngày mai mình đi liền đi". Mẹ cô nói với một tâm thế quyết liệt



" Quyết định vậy đi, anh nghe theo em hết ". Ba cô đều nghe theo mọi quyết định của mẹ cô

" Ba mẹ ơi! ". Cô đang ăn thì chợt dừng đũa bâng quơ gọi ba mẹ cô

" Có gì sao?" Cả mẹ và ba cô quay sang nhìn cô

" Dạ.... hì hì..... dạ con thấy việc tìm pháp sư không ổn đâu ba mẹ ". Cô gảy đầu nhìn ba mẹ mình

" Hửm " Ba mẹ cô cau mày nhìn cô

" Dạ..., hông.. ý con là cái việc mình đi kiếm pháp sư là là không nên á ba mẹ, tại vì hắn ta là "Diêm Vương " không phải là ma, quỷ bình thường nên con nghĩ Pháp sư dù có cao tay cỡ nào thì cũng không được đâu ba mẹ "

Ba mẹ cô cau mày, trừng mắt nhìn làm cho cô hoảng nên vội giải thích cho ba mẹ mình

" Im, tao cho mày ăn đập bây giờ à " Mẹ cô nghe xong quát cô ngay lập tức

" Không cự cãi gì hết, trước hết chúng ta phải đi tìm pháp sư không được thì tìm cách khác "

Không để cô nói thêm mẹ cô đã phán quyết.Ba cô và cô đã câm nín không dám ho dù chỉ một lời. Buổi ăn kết thúc trong không khí căng thẳng, ăn xong cô dọn dẹp liền lên phòng nhìn đồng hồ đã tám giờ rưỡi, cô ngồi vào bàn học 1 lát cũng đã gần mười giờ, cô rời khỏi bàn đi về giường

Chuẩn bị xong xuôi cô đang định bước lên giường thì bỗng dưng hắn lại xuất hiện và nằm trên giường cô, cô đang cầm chăn dự định sẽ lên giường ngủ nhưng tình hình đang diễn ra trước mắt cô thế

" Tôi biết tôi đẹp, nhóc không cần nhìn đến đứng hình như thế đâu " Hắn nằm trên giường nhìn cô mà tự luyến

...****************...

...----------------...

Chờ tiếp chap 24. Xin cảm ơn