Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 95




Không ai dám tin, một xí nghiệp có tên tuổi mà lại đề bạt một Tổng giám đốc qua loa như vậy.

Liễu Dĩnh trốn vào nhà xe gương mặt tức giận đến sắp.

phát điên.

“Tên khốn kiếp Kim Kiệt này, thấy sắc đẹp quên tình nghĩa, nhất định là nhìn vừa mắt con ranh lắng lơ kia rồi.” Người đại diện của cô ta không cam lòng nổi giận máng.

Liễu Dĩnh hừ lạnh nói: “Chẳng lẽ cô ta xinh đẹp hơn tôi?” “Sao có thể như vậy được” Người đại diện dường như nhận ra mình nói sai rồi, vội vàng cười nói: ‘Làm sao trên thế giới này có ai xinh đẹp hơn Liễu Dĩnh của chúng ta được chứ?” Liễu Dĩnh nghe nói như vậy mới hơi dịu lại một chút, cô †a nói với người đại diện: “Đi điều tra người tên là Trình Uyên kia cho tôi.” Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của Tập đoàn Long Đằng, Long Thầm Lãng đang gọi video với một người.

“Tổng giám đốc Long, mọi chuyện chính là như vậy” Trong video chính là Vương Mãnh vừa mới bị Thiên Thành đuổi việc.

Ông ta kể lại hết mọi chuyện ngày hôm nay cho Long Thầm Lãng nghe.

Sau khi nghe thấy tin tức này, Long Thầm Lãng sắp vui mừng đến mức nở hoa luôn.

Ngày hôm qua, bọn họ bắt đầu âm thầm điều tra Tập đoàn Trích Thủy, sau đó nhận được hai tin tức giật gân.

Chủ tịch của Tập đoàn Trích Thủy tên là Tiêu Mục, chính là do Trình Uyên một tay nâng đỡ lên, đây có thể nói là một tin xấu, gần như đã bỏ qua ý định muốn liên kết với Tiêu Mục đối phó Trình Uyên của Long Thầm Lãng.

Nhưng sau đó lại có tin tức về Tiêu Mục truyền đến, khiến Long Thầm Lãng lại nhìn thấy hy vọng.

Tiêu Mục là người Tứ Xuyên, sau trận động đất năm 2008 kia, anh ta trở thành người sống sót duy nhất trong gia đình, vì còn ít tuổi nên sống trong nhà của người bạn tốt nhất của ba anh ta khi còn sống, mà gia đình này họ Vương. Họ có con gái tên là Vương Tử Yên, lớn hơn Tiêu Mục hai tuổi.

Vì chung sống lâu dài, Vương Tử Yên chăm sóc Tiêu Mục rất nhiều, điều này khiến Tiêu Mục nảy sinh tình cảm với Vương Tử Yên. Nhưng sau đó Vương Tử Yên học đại học rời đi, cuối cùng không quay lại nữa.



Sau đó Tiêu Mục cũng thi lên đại học, cũng nhận được tài trợ của một ngôi sao đang nổi tiếng, vì vậy Tiêu Mục mới có thể hoàn thành giấc mơ đại học.

Người điều tra Tiêu Mục nói với Long Thầm Lãng, sở dĩ Tiêu Mục cắt ngang Tập đoàn Tuấn Phong thu mua Tập đoàn Lương Gâu, là vì Tiêu Mục ghen ty.

Mà cuộc gọi video với Vương Mãnh lại càng cho Long ‘Thầm Lãng thêm một liều thuốc an thần nữa, vì trước đó ngôi sao tài trợ cho Tiêu Mục đi học chính là Liễu Dĩnh.

“Biết rồi, ông yên tâm, công ty quảng cáo Long Đằng bên này sẽ có đất cho ông dụng võ.’ Long Thầm Lãng gật đầu.

Vương Mãnh lập tức hết lời cảm ơn Long Thầm Lãng.

Sau khi cúp cuộc gọi video, Long Thầm Lãng nói: “Ba, mọi người đều nghe thấy rồi, con cảm thấy Tiêu Mục này có thể sử dụng được.” Trong phòng làm việc của Long Thầm Lãng, đang có bảy, tám người lãnh đạo cao cấp của Tập đoàn Long Đằng đang ngồi, Long Văn cũng ở trong hàng ngũ đó.

Long Văn nhíu mày, dường như vẫn cảm thấy không an †oàn cho lắm: “Thầm Lãng này, con không cảm thấy chuyện này rất trùng hợp sao?” Mọi người nghe vậy đều tới tập lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

Quả thật, bên này vừa điều tra Tiêu Mục xong, bên kia Liễu Dĩnh đã xảy ra mâu thuẫn với Trình Uyên, quả thật là đang phối hợp với cuộc điều tra của bọn họ.

Long Thầm Lãng lại lác đầu, hán ta cười nói: “Ba, ba quá nhạy cảm rồi” “Nghĩa là sao?” “Ba nghĩ xem, Tập đoàn Trích Thủy cũng không biết chúng ta đang điều tra bọn họ, mặc dù có biết cũng không biết mục đích của chúng ta là gì, vậy tại sao anh †a lại phải sắp xếp một màn kịch như vậy cho chúng ta xem chứ?” Long Thầm Lãng tràn đầy tự tin phân tích nói: “Trừ khi trong số chúng ta có người…” “Nói linh tinh gì đấy?” Long Văn nghe nói như vậy lập tức.

giận dữ nói: ‘Những chú bác của con ngồi đây đều là ủy viên hội đồng của tập đoàn chúng ta, đều có cổ phần trong tập đoàn chúng ta, ai lại cam lòng nhảy vào hố lửa cơ chứ? Những người này chúng ta đều có thể vô cùng tin tưởng, sau này con không được có những suy đoán không căn cứ như vậy nữa” “Vâng, ba dạy phải” Long Thầm Lãng vội vàng nói.

Tuy rằng thừa nhận Long Thầm Lãng nói có lý, nhưng trong lòng Long Văn vẫn hơi sợ hãi.

Long Thầm Lãng cười nói: “Ba, chuyện này ba đừng để ý, giao cho con nhé, con sẽ đi gặp Tiêu Mục này.” Nói đến chuyện khác, Bạch An Tương cũng luống cuống.



“Ủy viên hội đồng Kim, chuyện này không được đâu, tôi không có năng lực này” Bạch An Tương vội vàng nói: “Hơn nữa tôi mới đi làm ở công ty ngày đầu tiên, chưa quen thuộc với tất cả mọi chuyện ở nơi này” Kim Kiệt nhìn về phía Trình Uyên.

Trình Uyên cũng gật đầu. Nói thật, quản lý một công ty là một chuyện mệt chết người, Trình Uyên cũng biết như: vậy, huống chi đúng như Bạch An Tương nói, cô vừa mới đến hoàn toàn không quen thuộc tình hình, bây giờ lại bảo cô làm Tổng giám đốc, còn không phải khiến cô mệt chết sao? Trình Uyên nghĩ, dù sao đều là xí nghiệp của mình, nếu Bạch An Tương muốn làm Tổng giám đốc, đợi cô quen thuộc với công việc của công ty đã, còn không phải chỉ là một câu nói thôi sao? Kim Kiệt thấy Trình Uyên gật đầu, vì vậy nói: “Cũng đúng cũng đúng, vậy tạm thời cứ tìm cách thích ứng đi, à đúng rồi, tôi thấy khí chất và gương mặt của cô còn xuất sắc hơn cả Liễu Dĩnh, như vậy đi, chúng ta không tìm ngôi sao quay quảng cáo này nữa, cô đi làm nhân vật nữ chính đi” “Hả?” Bạch An Tương lại kinh ngạc lần nữa.

Trình Uyên cười gượng, Kim Kiệt này đúng là biết làm việc, thế này làm sao để anh vươn tay đánh người mặt tươi cười được nữa chứ? Lúc này đạo diễn cũng vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, Tiểu Bạch xinh đẹp hơn Liễu Dĩnh, hơn nữa còn ăn hình hơn, tôi cảm thấy có thể đấy: “Đúng vậy đấy Tiểu Bạch, cứ như vậy tiến độ quay chụp cũng chúng ta cũng có thể tiếp tục tiến hành, như vậy tiền thưởng gì đó của đám người chúng ta… Hì hì, phải không?” “Đúng đúng đúng, Tiểu Bạch cô thử một chút xem” Nghe thấy quần chúng hóng hớt nói như vậy, Bạch An Tương cũng không kiềm được hơi dao động, cô nhìn về phía Trình Uyên, dường như đang hỏi ý Trình Uyên.

Trình Uyên gật đầu: “Thử một chút xem.” Đã có câu nói của Kim Kiệt, hẳn là ở Công ty Thiên Thành, nhất là trường quay trước mắt này, Bạch An Tương sẽ không bị người ta bắt nạt nữa rồi, Trình Uyên cũng không cần phải nhìn chòng chọc không tha nữa.

Huống chi hôm nay trạng thái của anh cũng không tiện, đứng bên ngoài được một lát, cảm thấy toàn thân không có chút sức lực gì, ngực thấy khó chịu.

Trình Uyên tạm thời rời khỏi trường quay, gọi Vương Tử Yên.

“Đi bộ với tôi một lát” Trình Uyên nói.

Vương Tử Yên vui vẻ gật đầu.

Hai người đi bộ quay về, khi vừa mới đi đến phòng cảnh biển, đã nghe thấy có người gọi.

“Vương Tử Yên!” Hai người kinh ngạc quay đầu lại.

Một chiếc xe Benz dừng lại trước mặt hai người, có ba người từ trên xe bước xuống.

Thái Tập Côn đi đến trước mặt Vương Tử Yên, liếc mắt nhìn Trình Uyên, cười khẩy nói: “Quả nhiên cô đi cùng với anh ta” Đi sau lưng Thái Tập Côn là em trai Vương Mạnh Xuyên của Vương Tử Yên, cùng với mẹ của Vương Tử Yên, Tôn Hân.

Vương Mạnh Xuyên cũng tức giận đi đến trách mắng Vương Tử Yên: “Chị, anh ta là ai? Trước đó khi anh rể nói những câu đó, em còn không tin, chị thật sự không làm cho nhà họ Vương chúng ta nở mày nở mặt, không ngờ được những gì anh rể nói lại là sự thật.” Tôn Hân cũng phiền muộn nghiêm mặt nổi giận quát con gái mình: “Tử Yên, con thành thật khai báo đi, có phải con và người đàn ông buông thả này… Có chuyện gì không thể lộ ra ngoài không?” Vương Tử Yên nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức xấu hổ và giận dữ đan xen, cô ta vội vàng nói: “Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu.” Trình Uyên cũng vội vàng giải thích: “Bác gái, bác hiểu lầm rồi” “Binh!” Vương Mạnh Xuyên đánh lên ngực Trình Uyên: “Tôi hiểu lầm mẹ anh đấy!”