Ngay sau ngày cưới, Kim Thơ không chịu gần gũi với Lê Giang Lâm. Lúc đó anh cứ nghĩ cô ấy vì lần đầu sống ở một nơi xa lạ và phải kết hôn với người mình không hề quen biết nên cảm thấy bối rối, điều đó là một sự ngỡ ngàng đối với một tiểu thư quen được nuông chiều như cô, về mặt này Lê Giang Lâm rất thông cảm và chấp nhận nén lại cảm xúc mà chờ đợi để Kim Thơ thích nghi với cuộc sống mới. Nhưng sống chung với nhau được một tháng, Lê Giang Lâm vẫn không thể chạm vào người vợ mới cưới của mình một cách tự nhiên được, còn bị cô ấy ra điều kiện, hôn nhân thương mại thì hãy sống với nhau như những đối tác, anh làm việc của anh tôi làm việc của tôi, sau khi cô giành lại được WOsan thì hai người sẽ đường ai nấy đi không ai nợ ai. Nghe xong lời này Lê Giang Lâm như bị sét đánh, anh thật lòng yêu cô từ lâu và vất vả lắm mới cưới được vợ, nhưng lại bị đối xử như một người xấu vừa cướp công ty của ba Kim Thơ vừa bắt ép cô phải kết hôn cùng anh. Nhưng Lê Giang Lâm yêu Kim Thơ, anh không thể cứ như vậy mà sống một cách thụ động, thế là anh đã âm thầm tìm hiểu về vợ mình. Sau khi hiểu ra vấn đề nằm ở ba của Kim Thơ dẫn đến cô không còn tin vào tình yêu, hôn nhân, và thậm chí kể ngay cả một câu nói từ miệng một người đàn ông. Sống bên nhau một thời gian, Lê Giang Lâm biết không phải Kim Thơ không có tình cảm với mình, nhưng mỗi khi anh đến gần hơn một chút thì cô lại vô thức mà kháng cự. Thế nên anh cũng giả vờ hờ hững, sau đó từ từ tháo gỡ nút thắt trong lòng cô, từng chút một để cô chấp nhận anh.
Ông Hùng đau khổ nói, “Ba thật sự không biết lại xảy ra chuyện như vậy, ba chỉ biết chuyện hôm nay Hà Linh và Hà My đã đến công ty. Ba thật là một người cha tồi tệ...”
“Ba không cần tự trách.” Lê Giang Lâm ngắt lời ông Hùng, “Tiếp theo ba định sẽ làm thế nào?”
Chuyện Hà Linh cố tình khiêu khích làm đổ vỡ thêm mối quan hệ giữa hai cha con ông Hùng, và sau khi bị ông phát hiện bà ta còn ngạo mạn dùng đứa con trong bụng để uy hiếp, dáng vẻ Hà Linh lúc đó rất cuồng loạn đòi ông Hùng phải chia cổ phần công ty cho bà. Còn Hà My cũng không phải một người tốt đẹp gì, cô ta liên tục vừa động viên mẹ vừa thổi thêm gió vào đám lửa đang cháy. Nhưng cái quan trọng bây giờ là Hà Linh đang mang thai đứa con của ông, nếu Hà Linh thật sự muốn ly hôn thì điều gì sẽ xảy ra với đứa trẻ?
Nhìn thấy bộ dạng rối rắm của ba vợ, Lê Giang Lâm biết ông ấy sẽ chẳng thể có cách giải quyết êm đẹp nào, anh nhẹ giọng nói, “Ba thật thật sự không nghĩ con sẽ tỏ thái độ với ba khi đã làm vợ con ấm ức như thế hay sao?”
Ông Hùng nhíu mày nhìn con rể, mặt Lê Giang Lâm lạnh xuống, ”Con không cho phép bất cứ ai làm vợ con buồn phiền, nếu dì Hà tiếp tục ở lại nhà với ba thì Thơ Thơ và con sẽ không đặt chân về gia đình này nữa. Chúng con không cần bất kỳ tài sản hay có bất kỳ mối quan hệ nào với gia đình của ba. Ở đâu có Thơ Thơ thì không thể có dì Hà. Vì vậy, tiếp theo con sẽ sử dụng cổ phần mà con sở hữu và cổ phần của Thơ Thơ để giúp cô ấy ngồi vào chiếc ghế chủ tịch của WOsan, tất nhiên sẽ là công khai. Còn nếu ba vẫn muốn ngồi chiếc ghế chủ tịch thì phải mua lại hết số cổ phần của chúng con.”
Nói xong, Lê Giang Lâm bắt chéo chân hai tay để lên đầu gối, lông mi anh hơi rủ xuống đang chờ câu trả lời của ông Hùng. Ông Hùng tức giận đến mức suýt nhảy khỏi giường. Điều này có nghĩa là nếu Hà Linh tiếp tục ở lại nhà thì Lê Giang Lâm sẽ công khai chống lại ông, sau đó lấy đi cái ghế chủ tịch có tiếng mà không có miếng của ba vợ. Đây không phải là một lời đe dọa mà sẽ là sự thật vì tất cả cổ phần của tập đoàn từ lâu đã không còn liên quan gì đến ông.
Xem ra đây không hề là một cuộc thương lượng tốt vì nói trắng ra là không thể thương lượng. Trong khi thái độ của Lê Giang Lâm trông có vẻ rất lịch sự với ba vợ, nhưng thực ra anh đang rất kiêu ngạo không khác gì một người chồng đang đòi lại công bằng cho vợ mình. Ông Hùng làm gì có số tiền lớn để mua lại cổ phần của WOsan, mà nếu có thể mua lại thì cũng không thể phát triển kinh doanh trong tay ông được. Hiện tại chỉ riêng số cổ phần của con gái cũng đủ để cô ngồi vào ghế chủ tịch rồi, nếu giờ có thêm sự giúp đỡ của Lê Giang Lâm thì Kim Thơ có thể ngồi vào ghế chủ tịch bất cứ lúc nào mà cô muốn. Ở cái tuổi này, cả cuộc đời chưa từng vật lộn với việc kiếm tiền, nếu như con gái có khả năng giữ được WOsan vững chắc thì ông cũng sẽ rất vui, nhưng nếu không còn là chủ tịch WOsan thì phần đời còn lại của ông sẽ ra sao? Và Hà Linh chắc chắn sẽ bỏ rơi ông mà không cần suy nghĩ. Lê Giang Lâm không phải chỉ đe dọa mà sẽ làm thật nếu ông không lựa chọn giữa con gái và vợ.
Đợi hơn mười phút vẫn không nghe ba vợ nói gì, Lê Giang Lâm lười biếng dựa vào lưng ghế, một lúc sau chỉ nghe ông Hùng hừ lạnh một tiếng, “Đây đâu phải là thái độ của con rể đối với ba vợ.”
Nhìn sự kiêu ngạo của con rể, ông Hùng giờ phút này vẫn còn nhớ như in cái ngày Lê Giang Nghiêm đưa Lê Giang Lâm đến để cầu hôn con gái mình, Lê Giang Lâm lúc đó rất lịch sự và lễ phép, luôn cúi đầu khi rót rượu cho ông.
Lê Giang Lâm mỉm cười, “Con luôn tôn trọng ba vì là ba là ba của Thơ Thơ, cũng giống như con tôn trọng ba ruột của mình vậy.”
Trái tim Ông Hùng từ nãy đến giờ đã lạnh đi một nửa, cả giới kinh doanh đều biết Lê Giang Lâm đã trở thành chủ tịch của NIP như thế nào, và giờ là WOsan. Điều đầu tiên mà người nắm quyền lãnh đạo phải làm là đuổi người ba vợ làm việc không hiệu quả ra khỏi hội đồng quản trị, sự kính trọng một chút đối với ba vợ thật sự không còn nữa. Ông Hùng dường như đã nhìn thấy cảnh tượng bi thảm trước mắt nếu ông còn tiếp tục giữ Hà Linh ở bên cạnh. Trong tương lai, mỗi khi cần tiền hay đến nhà con rể để thăm con gái, chưa vào được cửa nhà đã bị nhân viên bảo vệ lôi ra ngoài.
Một khi Lê Giang Lâm đã nói thì chắc chắn sẽ làm được.
Sắc mặt ông Hùng tối sầm, “Ba sẽ không sống chung một nhà với Hà Linh nữa, nếu bà ấy đồng ý sinh đứa trẻ ra, ba cũng sẽ không buộc Thơ Thơ phải chuyển nhượng cổ phần cho đứa bé, con không cần phải lo lắng. Ba đưa ra quyết định này là vì con gái của mình chứ không phải vì sợ con, nếu con nghĩ ba vô dụng và luôn nghe lời người khác để bắt nạt con gái thì con đã lầm rồi.”