“Tiền bối, tôi có thể lột lớp màng đàn xem thử không? Xin cậu đấy!”, Cuồng Đan quỳ dưới đất, trên khuôn mặt già nua đầy vẻ khao khát.
Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Viên đan dược này vốn là chuẩn bị cho ông!”
“Chuẩn bị cho tôi?”
Cưồng Đan nghi hoặc.
Bốc lấy viên đan dược màu đen, lột ra lớp màng đan giống như chí bảo! VùI
Một luồng dược lực cực kỳ cường mạnh ập đến!
Dưới đan mạc lại là một viên đan dược trong suốt như thủy tinh!
Chất lỏng!
“Dưới đan mạc lại là chất lỏng?”
Cuồng Đan ngẩn người, sau đó hiểu ra: “Tôi hiểu rồi! Ha ha ha, tôi hiểu rồi!”
“Đây là tất cả tinh hoa của dược liệu, chất lỏng dễ được hấp thụ nhất, tiến vào xương cốt chân tay với tốc độ nhanh nhất!”
“Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt!”
Cuồng Đan vui mừng khâm phục!
“Diệp tiền bối, làm sao cậu làm được việc này?”
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: “Ông muốn học không? Tôi dạy ông!”
“Sư phụ!”
Cuồng Đan quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu: “Sư phụ trên cao, nhận của đồ nhi một lạy!”
Vãi!
Cưồng Đan bái sư?
Mẹ kiếp!
Đồng tử của tất cả võ giả có mặt đều chấn động, trái tim như sắp nhảy ra!
Cuồng Đan không hề do dự, nuốt viên đan dược.
“Đây là..”
Con mắt của ông ta bỗng run run, sau đó ngồi khoanh chân! Ầm!
Một luồng khí tức như sóng thần vút trên trời, khí tức của Cuồng Đan cũng từ cảnh giới thần tôn đỉnh phong bước đến cảnh giới thần hoàng sơ kỳ!”