Lão tổ Bích Hỏa nghe vậy thì sửng sốt.
Ngay sau đó ông ta suýt bật cười: “Giết người diệt khẩu? Hahahaha!”
“Đây là chuyện tức cười nhất lão phu nghe thấy trong cuộc đời này, cậu muốn giết lão phu diệt khẩu?”
“Tiểu phế vật, dù cậu có thể chém đứt một sợi tóc của lão phu...”
Còn chưa kịp nói xong!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên, nắm bàn tay lại, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém ra một nhát!
Gào!
Tiếng rồng gầm vang lên!
Một con huyết long cực kỳ đáng sợ lao ra, khí thế khủng bố, bá đạo, vô địch!
“Hả... Ngươi là ai?”
Lão tổ Bích Hỏa cảm nhận được luồng kiếm khí khủng khiếp ấy, nụ cười của ông ta bỗng chốc cứng đời
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi chính là tiểu phế vật mà ông nói đấy!”
“Chết đi cho tôi!”
Huyết long do kiếm khí ngưng tụ mà thành gầm lên, sao đó lao về phía lão tổ Bích Hỏa như sao bằng rơi xuống!
Lão tổ Bích Hỏa giơ tay lên đỡ đòn, thi triển toàn bộ bản lĩnh của mình!
Phụt!
Nhưng ông ta vẫn bị đánh bay ra xa, phun ra một ngụm máu tươi!
Chỉ một chiêu kiếm mà thôi, thế nhưng ông ta lại bị tên phế vật này nghiền ép hoàn toàn!
Vẻ khó tin và hoảng sợ hiện lên trên khuôn mặt già nua của lão tổ Bích Hỏa: “Thanh kiếm kia... Huyết long... Cả uy lực ấy nữa...”
“Khoan! Diệp Phong? Cậu không phải là Diệp Phong?”
“Cậu là Diệp Bắc Minh!”
Diệp Bắc Minh nhếch miệng: “Chúc mừng ông đã đoán đúng!”
“Shh... Shh... Shh...”
Lão tổ Bích Hỏa xuýt xoa kinh hãi liên tục: “Trong cơ thể thằng nhãi này có 148 chiếc xương Chí Tôn, bây giờ còn nắm giữ một thanh thần kiếm cực kỳ đáng sợi"
Lão tổ Bích Hỏa cười to: “Hahahaha! Diệp Bắc Minh, dù thực lực của cậu nghịch thiên đến đâu!”
“Một khi một cao thủ cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong đã muốn đi, trừ phi cậu là cảnh giới Tổ! Bằng không cậu không thể ngăn cản được!”
Diệp Bắc Minh cười: “Tiểu Tháp! Giao cho ông đấy!”
“Được!”