Tay trái rạch một đường lên kiếm Thiên Ma, giọt máu tươi tí tách rơi lên tế đàn!
Tiêu Phi Yên bị chọc tức đến bật cười: “Dạ Thần, tôi biết cậu không cam tâm, nhưng tế đàn này cần máu Hoa tộc mới có thể mở được!”
“Một người Ma tộc như cậu, trong cơ thể chảy dòng máu Ma tộc, cậu nghĩ
cậu... VùI Máu tươi nhỏ lên tế đàn, hội tụ lại với nhau qua đường rãnh!
Cả tế đàn rung lên, một luồng sức mạnh giữa trời đất điên cuồng tập trung đến, long mạch phía dưới cả đế cung nghe tiếng mà chấn động!
Cùng lúc đó.
Tù Sư kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn vào sâu trong đế cung: “Đây là... khí tức của tổ địa Hoa tộc, chẳng lẽ truyền thuyết là thật ư?”
“Tổ địa Hoa tộc thực sự nằm ngay dưới đế cung? Không ổn!” “Maul Mau, mau đuổi theo đi ngăn chặn họ cho tôi!” Tù Sư gào lên như phát điên!
Dưới tế đàn màu đen.
Tiêu Phi Yên kinh ngạc há hốc miệng, đồng tử không ngừng co lại: “Cậu... trong cơ thể cậu chảy dòng máu Hoa tộc ư?”
“Làm sao có thể! Trên người cậu rõ ràng là khí tức huyết mạch của Hoa tộc mài”
“Đợi đã, cậu đồng thời có dòng máu của Hoa tộc và Ma tộc?” Tiêu Phi Yên hoàn toàn kinh hãi! Sau đó.
Bà ta lại lắc đầu: “Cho dù trong cơ thể cậu có huyết mạch Hoa tộc, không có ba tấm Hắc Long Lệnh...”
Còn chưa nói hết câu!
Diệp Bắc Minh giơ tay!
Ba tấm Hắc Long Lệnh hiện lên trong lòng bàn tay anh! “Cậu... làm sao có thể”, Tiêu Phi Yên thộn người.
Một cảnh không thể tin nổi xảy ral
Phù điêu hắc long trên ba tấm Hắc Long Lệnh, lúc này lại như sống dậy, mau chóng bay lượn trong không trung!
Những chỗ đi qua để lại từng đạo phù văn không gian! Sau đó. Âm ầm!
Kiến trúc vừa cổ xưa vừa uy nghiêm, cho dù ngăn cách một cánh cửa trời cũng khiến người ta chấn hãi từ tận trong lòng!
Đột nhiên. “Chặn họ lại, đừng để họ đi vào!”
Phía sau mọi người vang lên giọng kích động của Tù Sư, hàng trăm người mau chóng xông đến tế đàn!
Tiêu Phi Yên bước một bước xông đến bên cạnh hai người Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng, tóm lấy bả vai của họ quăng lên tế đàn!