Thiên Cơ Lão Nhân có thân hình gầy gò, râu tóc bạc phơ, nhưng đôi mắt già nua lại tràn đầy sinh lực.
Hắn ta lại nhìn sang Lục Linh Nhi đứng bên cạnh, đôi mắt không cách nào rời khỏi được.
Đẹp!
Thật sự là đẹp quá đi.
Khuôn mặt đẹp không tì vết!
Tỷ lệ cơ thể vô cùng hoàn hảo. Ngũ quan không khuyết điểm. Làn da mịn màng như da em bé.
Hà Tỉnh Hà có thể đảm bảo rằng, Lục Linh Nhi có thể sánh ngang với mỹ nhân đẹp nhân lục địa Lăng Tiêu. Thậm chí, cô ta còn đẹp hơn vài phần.
“Tinh Hà năm nay mới hơn 800 tuổi, là cảnh giới Thần Quân chưa đến nghìn tuổi đó!”
“vả lại đồ đệ của tôi, đã có tư cách lên Thiên Giới Đảo rồi!”
“Thiên Cơ lão quái, ông không cân nhắc một chút sao? Đồ đệ của ông gả cho đồ đệ của tôi, quan hệ của chúng ta tốt như vậy, thân càng thêm thân!”
Ông lão mũi khoằm vừa cười vừa nói. Con mẹ nói Hà Tinh Hà kích động đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
“Sư phụ, người đúng là sư phụ ruột của con mà. Vừa mới đạt được Thủy Tổ Ma Đao, lại có thêm dòng khí Hỗn Độn!”
“Gó thêm được tuyệt đại mỹ nhân như Lục Linh Nhi nữa thì mình chính là vận khí chỉ tử”.
“Điều duy nhất làm mình không vui là chưa biết tên thằng ranh kia, chờ mình luyện hóa xong dòng khí Hỗn Độn, nhất định sẽ tìm hắn và cướp lấy thanh kiếm kia”.
“Đến lúc ấy mọi chuyện mới hoàn toàn tốt đẹp!”
Hà Tinh Hà nghĩ mà hưng phấn, khóe miệng không tự chủ được nở nụ cười.
Lục Linh Nhi khẽ cau mày.
Thiên Cơ Lão Nhân bình tĩnh nói: “Lôi huynh, tôi đã xem cho đồ đệ tôi một quẻ rồi, người trong số mệnh của nó không phải là đồ đệ của ông”.
Lôi Viêm cười ha ha: “Ha ha, Thiên Cơ lão quái xem ông nói này, lấy đâu ra nhiều số kiếp đã định như vậy!”
“Chúng ta đã đến cảnh giới này rồi, lẽ nào còn tin thiên mệnh sao?” Nghe thấy lời này, Thiên Cơ Lão Nhân có vẻ do dự, cũng không trả lời.
Lôi Viêm năm bắt thời cơ nói: “Cho lớp thanh niên một cơ hội, đồ đệ của ông phải đến Thiên Giới Đảo”.
Cô đã biết, người chồng mà sư phụ đoán trước cho mình là Diệp Bắc Minh. Nhưng người đó lại quá tự kiêu.
Rất hung dữ với cô ta.
Làm cho người ta có chút ghét bỏ.
Nhưng không so sánh thì không có đau thương, so với Hà Tinh Hà như sắp chảy nước miếng đang đứng trước mặt.