Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4254: Nhưng vẫn chưa kết thúc!




Bóng hình như bao trùm toàn bộ bầu trời kia khi được giọng nói này thì cả thân thể khổng lồ vậy mà run lên!

Cây định ba trong tay hắn đồng thời khựng lại!

Giọng nói lạnh lùng vừa rồi giờ phút này lại có chút run rẩy: “Là ngươi sao... sao có thể! Chủ nhân của ngươi đã chết, sao ngươi vẫn còn sống được?”

“Tôi nhớ sau trận chiến đó, không phải ông đã nát thành bột vụn rồi sao?” "Không thể nào!!!" Hắc long kinh hãi tự hỏi.

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lạnh: "Hừ! Dù ta tan thành từng mảnh cũng có thể khiến Địa ngục của ngươi không được yên bình!”

“Hỗn xược!”

Biết được tháp Càn Khôn Trấn Ngục quả thực đã bị đập nát vụn, sự tự tin của Hắc Long lại đột ngột tăng cao!

“Thứ vụn sắt cũng dám uy hiếp bản tọa, bản tọa ngược lại muốn nhìn xem, với cơ thể tàn tạ đó ngươi đối đầu với bản tọa thế nào!”

Nói đoạn áp lực kinh khủng vừa rồi lại xuất hiện, khóa chặt Diệp Bắc Minh cùng Đường Lạc Âm!

Cây đinh ba một lần nữa phóng tới muốn nghiền nát hai người họ! “Hắc Long, đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười ngạo nghễ!

Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Bắc Minh cũng vang lên một giọng nói: “Nhóc con, mượn cơ thể cậu dùng một lát!”

“Được!” Dứt lời!

Một dòng năng lượng không cách nào khống chế trong nháy mắt đã xuôi chảy khắp tứ chi xương cốt Diệp Bắc Minh!

Lúc này Diệp Bắc Minh có cảm giác như một nắm đấm mình hạ xuống có thể đâm xuyên đất trời!

Anh hoàn toàn không thể kiểm soát được cơ thể mình mà tự động giơ tay, tung ra một quyền!

'Ấm' một tiếng nổ lớn rung động đất trời, nắm đấm đã trực tiếp va chạm với cây đinh ba!

Một làn sóng không khí dao động lan rộng, quét qua toàn bộ đài luân hồi! Hừt

Cùng với tiếng gào khóc thảm thiết, hàng trăm triệu quỷ hồn toàn bộ bị thổi bay ra ngoài!

Cây định ba bắn ngược lại vào sâu trong tầng mây giống như một ngôi sao băng, đâm xuyên qua thân thể của Hắc Long tạo thành một lỗ hổng khủng bố!

Nhưng vẫn chưa kết thúc!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khống chế cơ thể của Diệp Bắc Minh, sải chân một bước đã lập tức di chuyển tới trước đài luân hồi!

Vung ra một đấm! “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đại nhân... xin đừng...”

Là giọng nói bàng hoàng khẩn thiết của Hắc long!


Chỉ còn một bước nữa là vỡ thành từng mảnh! Giây tiếp theo, toàn bộ U Minh Giới chấn động.

Vô số bóng người tại Dương giới vọt thẳng lên trời, kinh hãi nhìn về phía Minh giới mà thốt lên: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

"Có phải là hướng của đài luân hồi không?”

“Sao thế? Đã xảy ra biến cố gì à?”