Châu Ly rút điện thoại, bấm số của S để gọi. Đầu dây bên kia trải qua hàng loạt tiếng tút dài mới có người nhấc máy. Ngữ giọng của S không còn hồ hởi xen chút trêu chọc như mọi khi nữa, ngược lại Châu Ly có thể cảm nhận rõ sự lúng túng và nôn nóng từ anh.
- Có chuyện gì sao? Xin lỗi, tôi đang bận chút.
S từ tốn giải trình.
Nhưng Châu Ly không để cho anh có cơ hội cúp máy, lập tức chặn ngang.
- Anh đang ở đâu? Chúng ta cần gặp nhau để nói chuyện một lúc.
Chưa lần nào S thấy Châu Ly chủ động như thế này, tâm tư bỗng chốc nín lặng. Tuy chỉ cách nhau đúng một bức tường, nhưng thông qua tiếng vọng của điện thoại, Châu Ly có thể dễ dàng phát hiện ra sự bối rối của anh. S không đáp, chỉ nhanh chóng cúp máy.
Châu Ly có phần ngỡ ngàng, há hốc miệng nhìn điện thoại, tâm can phút chốc chết lặng. Trải qua vài phút bối rối, một đoạn tin nhắn ngắn gọn được gửi tới. Nội dung đại khái là S muốn Châu Ly chuyển dời sang khi khác, hiện tại anh đang rất bận.
Cô nhếch miệng cười nhạt, bình thản gửi định vị vị trí của mình cho anh xem. Màn hình báo hiệu trạng thái tin nhắn đã được đọc, cũng là lúc trái tim Châu Ly đập loạn tới mức hoảng hốt. Lần này, cô thử đánh cược vào bản thân mình, để xem S có thực sự coi trọng cô hay là không?
Hai bàn tay Châu Ly nắm chặt điện thoại, tới mức từng mảng da non nổi mẩn đỏ cả lên. Chờ tới khi cô sắp buông bỏ suy nghĩ rối ren này ra khỏi trí não, cánh cửa phòng Trạch Hiển lập tức được mở tung ra. Thân ảnh cao lớn của S nhanh chóng xuất hiện, tiến về phía Châu Ly bằng những sải bước vô cùng vội vã.
Ngay khi anh tới gần, Châu Ly đột ngột xoay người, đi thẳng vào nhà vệ sinh. S cũng hiểu ý, bình tĩnh đi theo sau cô. Đến lúc cả hai người đã thực sự thoát ra khỏi tầm mắt của những kẻ xung quanh, họ mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Châu Ly chưa kịp nói gì, bàn tay rắn chắc của S đã chộp nhanh về phía cô, đem cô trói chặt trong gọng kìm sắc lẻm mà anh tự tạo.
- Em đang làm trò quái quỷ gì vậy hả?
S nghiến răng, thì thào chất vấn.
Châu Ly cũng không chịu nép vế, hếch mặt nhìn anh, hừ nhạt.
- Tôi mới phải hỏi anh mới đúng. Anh và hắn ta quen biết nhau sao?
- Ý em là... Trạch Hiển?
S băn khoăn hỏi lại cho thêm phần chắc chắn.
Châu Ly gật nhẹ đầu, lừ anh đến cháy mặt.
Trầm ngâm một lát, S vội vàng đẩy mạnh người Châu Ly vào sâu trong một buồng vệ sinh, còn cẩn thận mà mau chóng khóa chặt chốt lại. Châu Ly không phản kháng, nhẹ nhàng luồn hai tay ôm lấy đầu anh, kéo anh áp sát về phía mình.
S thừa hiểu, Châu Ly chỉ đang muốn thăm dò tin tức từ anh. Với tính cách ương ngạnh và sống chết vì Cố Tử Khâm như thế kia, làm gì có chuyện cô dám buông thả bản thân để gần gũi với người đàn ông xa lạ nào khác. Kể cả trong hoàn cảnh, S và cô đã từng xảy ra quan hệ thể xác nằm ngoài dự trù đi chăng nữa.
Ngón tay trỏ mỏng nhẹ của Châu Ly lướt trên chiếc mũi cao từ S, giọng nói cũng đã trở nên nhẹ nhàng hơn.
- Nói thật cho tôi biết, anh, Trạch Hiển và Cố Tử Khâm, ba người có mối quan hệ mật thiết với nhau như thế nào? Đừng có lấp liếm và chối bay chối biến, bởi tôi không ngốc mà tin vào những lời giả dối này đâu.
S định đẩy tay cô ra, Châu Ly lại không chịu buông. Cô càng dùng lực giữ chặt anh hơn, cơ thể xinh đẹp hơi rướn về phía trước, thu hẹp khoảng cách giữa hai người lại.
- Em không nên quan tâm làm gì mấy chuyện vớ vẩn này. Ông chồng yêu quý của em vẫn sống nhăn răng, được chưa?
- Không!
Châu Ly lườm S, bóp siết lấy cổ anh, trầm giọng đe dọa.
- Anh vốn là một gã sát thủ tàn độc, coi mạng người như cỏ rác. Dựa vào cách Trạch Hiển dốc công dụ tôi tới đây, lại còn chặt một ngón tay của người đàn ông kia để đánh lừa là Cố Tử Khâm, tôi đã lờ mờ cảm nhận được mối quan hệ giữa các người không hề đơn giản.
Bàn tay thon mềm của cô lại tiếp tục lướt xuống phần bụng cơ múi đang phập phồng theo từng nhịp thở phía trước, nghiêng đầu nói tiếp.
- Một, anh tới đây để thám thính tình hình, đứng giữa hai phe Trạch Hiển - Cố Tử Khâm, hiện tại đang rơi vào tình thế dao động. Hai, anh và Trạch Hiển cùng là đồng bọn, lấy Cố Tử Khâm giả để dụ Cố Tử Khâm thật đến. Thế nào?
Suy nghĩ này của Châu Ly quả thực nằm ngoài sức tưởng tượng mà S đã phán đoán. Anh cắn chặt răng, thở dài. Một lúc lâu sau, S mới mở miệng đáp.
- Khi Cố Tử Khâm chưa bị liệt, anh ta và Trạch Hiển đã từng là những người bạn tốt. Em muốn biết vì sao họ lại quay lưng với nhau ư?
Ánh mắt của S nhẹ nhàng di chuyển xuống khuôn mặt xinh đẹp phía dưới, lấp lánh ý cười.
- Sự thật sẽ khiến em thất kinh hồn vía. Vẫn muốn nghe phải không?
Châu Ly im lặng nhìn anh, trong đầu nhanh chóng xuất hiện những hình ảnh mờ nhạt của quá khứ đen tối.
Năm năm trước, sự thật được vén màn, vẫn là điều kinh hoàng nhất...