Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại

Chương 39: Bước Khởi Đầu




Hạ Thiên nhếch mép đứng lên, rốt cuộc thì hắn ở cái trò chơi này là một tên phế vật thật sự cũng còn may là cái hệ thống của hắn có nhân tính đem sủng vật của hắn trở thành Hổ Vương dù cảm giác không có thành tựu cho lắm, nhưng thế này vẫn tốt hơn là tự sinh tự diệt một mình ở cái nơi quái quỷ này.

Màn chắn khí bị phá vỡ Hạ Thiên bước vào trong, bên trong không khí đặc biệt đáng sợ âm khí của nơi này dường như đang dần giảm xuống khi màn chắn khí biến mất. Vô Hương Cốc tuy là nơi tập trung các yêu thú nhưng chúng vẫn còn là yêu thú cấp thấp đối với Hổ Vương cũng không phải là trở ngại gì lớn lao!!

Nhưng Hạ Thiên lại là một sự khác biệt.

" Nơi quỷ quái gì đây? "

Bao bộc Vô Hương Cốc là các dãy cây có hình thù kỳ lạ, toàn thân của chúng tỏa ra ánh sáng màu đen hắc ám kinh người với vô số đầu lâu đang bay lơ lửng trên không trung... Hạ Thiên nuốt nước bọt , hắn đang hối hận, hối hận vì đã nghe lời tên hệ thống thối kia chơi trò chơi này.

Bước chân không tình nguyện di chuyển vào bên trong một chút, nhưng xung quanh vẫn chưa xuất hiện động tĩnh gì bất thường chỉ có âm thanh nhưng đầu lâu va chạm vào nhau tạo ra thật khiến người ta rơi vào trạng thái sợ hãi , rung rẩy và lo lắng.

Hổ Vương uy vũ đi theo phía sau Hạ Thiên, ánh mắt uy nghiêm của nó không ngừng tỏa ra thứ ánh sáng kì bí như đã phát hiện ra mối nguy tìm ẩn xung quanh.

"Hú, hú.. Gàooo! "

Không lâu sao, âm thanh gào thét liền truyền tới.

Đến rồi...?

Hạ Thiên toàn thân mồ hôi đầm đìa , không nghĩ nhanh như vậy đã tới rồi hắn còn chưa kịp chuẩn bị cái gì để đối phó. Phía trước trong bóng tối bắt đầu dần dần xuất hiện những đầu yêu thú dũng mãnh, tiếng gào thét ngày một lớn và hình thù của bọn chúng cũng ngày càng rõ ràng hơn trước mặt Hạ Thiên.

Trong thứ ánh sáng mờ ảo Hạ Thiên nhìn thấy được trên đầu của bọn yêu thú điều hiện lên một cụm từ ' Báo Răng Kiếm cấp 1' . Nuốt nước bọt, đưa tay mở lên tư liệu hệ thống các yêu thú trong tầm nhìn, hắn muốn biết khả năng của những con Báo này là gì.

Báo Răng Kiếm cấp 1

Tốc độ : 200

Sức mạnh : 300

Ặc, không những mạnh còn nhanh hơn hắn ư ?

Hắn di chuyển tư liệu nhìn xem khả năng của Hổ Vương một cái. Đập vào mắt hắn không khác gì một gáo nước lạnh dội vào mặt giữa mùa tuyết rơi lạnh lẽo .

Hổ Vương cấp 5

Tốc độ : 1000

Sức mạnh : 5000

" Con mẹ nó... nhân vật chính còn thua cả sủng vật? "

Hổ Vương trong lòng thầm than thở, cho hắn mạnh hơn chủ nhân chính là một quyết định sai lầm. Hắn nên làm thế nào đây? Bây giờ chỉ có thể dốc hết sức giúp ngài ấy tăng lên công lực nếu không hắn chính là kẻ chết thay cái tên hệ thống kia.

" Ting, nhiệm vụ đầu tiên, thu thập báo răng kiếm 100 con thưởng tốc độ + 10 , sức mạnh + 50. "

Ách..... Hổ Vương muốn phụt máu.

Hệ Thống à, ngươi làm hơi quá rồi đó!!!!

Hạ Thiên hít sâu, chơi cũng chết không chơi cũng chết chi bằng thử vận khí của mình một chút.

" Tiểu Hổ, tấn công bọn chúng. Đừng để chúng chết, ta muốn tự mình giết! "

" Gàooo! " Mấy con yêu thú gào thét lên như chứng minh nó mà yêu ma mạnh nhất, chúng muốn đánh dấu lãnh thổ của mình và không muốn ai bước chân vào nơi mà chúng ẩn nấp.Toàn bộ có màu lông đen xám, đôi mắt màu đỏ huyết, nhe nanh múa vuốt trong thật kinh khủng, Hạ Thiên như ngây dại hắn biết nếu bị răng nanh của bọn chúng cắn trúng thì tức nhiên hắn sẽ chết và trò chơi này sẽ kết thúc.

Đây là một điều Hạ Thiên không mong muốn. Nhưng bây giờ, trên thân cái gì cũng không có thì phải dựa vào đâu? Đây cũng không phải mấy con thú bình thường, dựa vào một mình Hổ Vương liệu có giải quyết được 100 con hay không? Và đây cũng chỉlà bước khởi đầu của trò chơi, không biết phía sau còn có cái địa ngục gì đang chờ hắn đến.

Báo Răng Kiếm nhe nanh ánh mắt hung tợn nhìn Hổ Vương, nó ngẩng đầu kêu lên một tiếng liền phóng tới vị trí của Hạ Thiên và Hổ Vương đang đứng. Báo Răng Kiếm hung tàn khát máu lập tức xuất ra nanh nhọn của mình nó lấy thế thật tốt bổ nhào vào người của hắn như một cơn lốc.

Bất quá đem so với tốc độ của Hổ Vương thì Báo Răng Kiếm quá tầm thường , không có chút sức ảnh hưởng nào !!!

Móng vuốt sắc bén trảo trảo một cái , trên đất liền xuất hiện một thân Báo Răng Kiếm nằm thoi thóp. Hiện tại Hổ Vương là cấp 5 mà Báo Răng Kiếm chỉ mới cấp 1 hiển nhiên lợi thế đã bị Hổ Vương nắm trọn trong lòng bàn tay.

Hạ Thiên mở 3 mét không gian lấy ra Kim Cô Bổng, quả thật như hệ thống nói bây giờ nó đã nhẹ đi 10 phần, hắn có thể dễ dàng cầm lấy. Nhấc chân đi đến bên cạnh con Báo Răng Kiếm vừa bị Hổ Vương đánh hạ, hắn dơ lên Kim Cô Bổng thẳng tay nện xuống đầu nó 1 gậy, chết tươi.

Đây là gì? Dường như là một viên bảo thạch trong trẻo?

Xác Báo Răng Kiếm tan vào trong không khí chỉ để lại một viên bảo thạch màu đỏ trong trẻo xinh đẹp, Hạ Thiên nhặt lên ngắm tới ngắm lui cũng không biết nó là thứ gì.

" Đây là Thạch Đan ,cứ mỗi một con Báo Răng Kiếm chết đi thì trên xác của bọn chúng sẽ xuất hiện 1 viên bảo thạch màu đỏ. Thạch Đan này được đôi mắt của Báo Răng Kiếm tạo thành, vì đây chỉ là Báo Răng Kiếm cấp 1 nên Thạch Đan không có nhiều sự ảnh hưởng. 1000v Thạch Đan của Báo Răng Kiếm cấp 1 ký chủ mới có thể nhận được một kỹ năng bất kỳ nhưng có điều kỹ năng này vẫn là kỹ năng cấp bậc thấp! "

" Muốn xưng bá Thiên Tôn, làm chủ cả thế giới này thì ký chủ cần luyện thành công hết tất cả cấp bậc tu luyện và đồng thời hạ hết tất cả các loài yêu thú - thần thú trong Vô Hương Cốc. "

Phải biết Vô Hương Cốc không nhỏ, yêu thú thần thú thì vô cùng nhiều. Muốn xưng bá Thiên Tôn Hạ Thiên còn lâu mới làm được, hệ thống nghĩ thầm.

" Ặc, 1000v ư? Xem ra, mọi việc quả thật không đơn giản rồi! " Hạ Thiên nắm chặt viên Thạch Đan, hai mắt híp lại.

Quay lại với Hổ Vương, nó điên cuồng dùng trảo công của mình đánh hạ liên tiếp mấy chục con Báo Răng Kiếm đang nằm chờ chết, mà nhìn đến hình như nó cũng không có dấu hiệu dừng lại. Hạ Thiên trán đầy vạch đen, nhảy dựng lên :" Này, này, đợi một chút. Ta còn chưa có chuẩn bị xong, a đợi đã.. Tiểu Hổ! "

------------

Ngồi trong phòng làm việc, Nam Cung Nguyệt câu môi cười sáng lạng :" Ông chủ à, không ngờ anh là một thiếu niên mỏng manh như vậy? Đúng thật là làm tôi bất ngờ !?"

" Vào chủ đề chính đi. Tôi không có nhiều thời gian! "

Nam Cung Nguyệt nhún nhún vai, lấy hồ sơ ra bắt đầu trình bài :" Như anh nói, hiện giờ giá cổ phiếu bắt đầu giảm dần, theo thời gian nó sẽ hạ đến mức thấp nhất. Bây giờ tình trạng công ty chúng ta đã ổn định, theo tôi thấy chúng ta nên trích một phần tiền để thu mua tất cả số cổ phiếu đang lưu hành , anh thấy thế nào? "

" Không vấn đề. Nhưng tôi muốn cô chia nhỏ các lần thu mua lại và chia ra nhiều người đại diện để thu mua! Không được để lộ ra bất kì một sơ hở nào liên quan đến công ty này, hiểu chưa? "

Gật đầu.

" Tôi hiểu, nhưng có một chút thắc mắc. Vì sao phải làm như vậy? "

" Chỉ cần làm theo những lời tôi nói. Những thứ khác không cần phải quản!?"

" Được thôi. "

----------

Trung Tâm Đồ Cổ

Lương Tư Hạo hoàn toàn rơi vào bế tắc.

Nguyên một ngày hôm nay hắn đã hứng chịu mọi loại cực hình do Cao Viên Tuyết Y sếp của hắn giáng xuống . Trở về đi, tên nhóc thúi xem tôi thế nào thu thập cậu cũng chỉ vì cậu mà bây giờ Lương Tư Hạo tôi thê thảm như vậy.

" Tư Hạo, cậu đang suy nghĩ cái gì vậy? "

" A không, không có nha! "

" Hừ! "

Mồ hôi rung rẩy rơi xuống, Lương Tư Hạo nghiến răng nghiến lợi. Hạ Thiên, cậu nhớ đó mối thù này tôi nhất định sẽ không quên đâu, hừ hừ.

" Hủy hết các buổi gặp mặt ngày hôm nay của tôi đi. Tôi muốn đến một nơi !?" Cao Viên Tuyết Y lạnh giọng nói.

" Được, tôi biết rồi. Tiểu thư, cô có cần tôi đưa cô đi không? " Dẫu là nói vậy nhưng hắn thật tâm là không muốn đi, hắn muốn tránh xa cái quả bom này càng xa càng tốt.

" Không cần. "

Phù... may mắn đã mỉm cười với hắn a !!!

Tâm can không ngừng reo mừng một trận.

" Mà khoan. Tôi cần một hướng dẫn viên! " Cao Viên Tuyết Y cười tươi như hoa nói.

........

--------