Trước thông đạo, có không tới hai mươi danh vu sĩ. Nhân số Bách Hoa cung chiếm đa số, tuy nhiên cũng chết cùng bị thương không ít người, chỉ còn lại chưa tới mười nữ đệ tử.
Trong đám đệ tử có La Sát Môn, còn có Quỷ Vương tông, Thất Sát Cung nữa. Hiện giờ chỉ có nữ đệ tử của Bách Hoa cung là bị chết ít nhất, còn trong bốn môn phái khác thì Huyết Thần Bảo toàn quân bị diệt, chỉ còn lại một mình La Tu. Thất Sát cung cũng chỉ còn một hai người, Quỷ Vương tông, La Sát Môn cũng vậy.
Những người này sợ hãi liếc mắt nhìn hắn, phát hiện Diệp Húc không có ý định giết người đoạt bảo mới thở nhẹ ra, nhưng không có rời đi. Chỉ có tỷ muội Ân Nguyệt Nhi cùng Ân Tuyết Nhi của Bách Hoa cung là không sợ hãi Diệp Húc chút nào. Hai người đang muốn chạy tới nói chuyện với Diệp Húc, bị mấy sư tỷ ngăn lại, không cho tiếp cận với Diệp Húc.
Lúc này hung danh của Diệp Húc, hai tay dính đầy máu tươi, mỗi ngón tay đều dính mấy mạng người. Trong những người ở đây, Diệp Húc chính là một đại ma đầu.
Bọn họ tiến vào vu hồn giới, mục đích ngoại trừ sưu tầm bảo vật ở tầng thứ nhất, còn có một mục đích khác là khai thông tầng hai vu hồn giới.
Tầng thứ nhất vu hồn giới mặc dù bảo vật rất tốt, nhưng khẳng định còn xa mới bằng kịp tầng thứ hai. Nếu là có thể tiến vào tầng thứ hai, tùy tiện đạt được một kiện bảo vật, giá trị còn cao hơn tầng thứ nhất nhiều.
Nếu ai là người thứ nhất tiến vào, đạt được của cải khẳng định không thể tưởng tượng được.
Người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn, đây là đạo lý thiên cổ không đổi.
Cương phong từ trên thổi xuống dưới, lạnh như hàn băng, đánh lên trên mặt người, mơ hồ cảm thấy đau rát.
Đột nhiên, một nữ nhân che mặt của La Sát môn nói: "Chư vị sư tỷ, tiểu muội ở Đồng Lô Cốc đạt được một kiện Ô Kim Bảo Y. Cái bảo y này có thể hộ thể, khẳng định có thể thông qua được thông thiên hạp cốc này, tới tầng thứ hai. Lúc này để tiểu muội tới thử một lần!"
Mặt khác, đệ tử La Sát Môn liếc mắt nhìn nhau, dặn nàng cẩn thận, nếu tình huống không đúng lập tức rời đi.
Nàng kia cười khanh khách nói: "Các vị sư tỷ yên tâm, tiểu muội đã tu luyện tới chân nguyên nhị phẩm, liền luyện được chân hỏa, chính là không để hàn khí vào trong mắt."
Nàng đi thẳng vào thung lũng, đón gió lạnh tiến tới phía trước.
Cương phong sát khí này thuần túy là phong sát, cực kỳ loãng, nhưng mà loại phong sát pha loãng này cũng không phải là vu sĩ bình thường có thể chịu đựng được. Hơi vô ý một chút là cốt nhục tan rã.
Nữ nhân La Sát môn kia đi tới vài trăm bước, chỉ thấy hàn khí ngày càng mạnh, gió thổi càng lúc càng lớn, gió như rống bên tai. Trong chớp mắt trước mắt nàng như tràn ngập băng tuyết, dường như ngay cả chân nguyên của nàng cũng bị đóng băng lại.
Nàng không dám chậm trễ, vội vàng thúc dục chân nguyên, kích phát ra ô kim bảo y. Từng đạo kim quang bay nhanh trên người nàng, hình thành một lớp ô kim phòng ngự. Nàng lập tức cảm thấy áp lực của mình giảm nhẹ, tốc độ dần dần nhanh hơn.
Bên ngoài Thông Thiên hạp cốc, rất nhiều vu sĩ đang khẩn trương nhìn nàng. Ánh mắt không nhấp nháy một chút nào. Mấy người La Sát Môn càng khẩn trương, nhìn không chớp mắt.
Đột nhiên một nữ nhân cười nói: "Uyển Nhi muội muội đã đi được hơn dặm rồi, xem ra phong sát của thông thiên hạp cốc này cũng không phải quá khủng bố như tưởng tượng…"
Vừa dứt lời, chỉ thấy kim quang bao phủ trên người nữ nhân kia đột nhiên bị phá nát. Vu bào trên người nàng trong chớp mắt bị cương phong phá thành từng mảnh, làm cho nàng lập tức đông cứng lại. Những khối thịt của nàng bị bóc ra, bị cương phong màu xanh nhạt cuốn ra khỏi cốc.
Trong nháy mắt, vũ vu sĩ chân nguyên kỳ này từ một nhân loại biến thành một khối hài cốt màu trắng ngà.
Gió lạnh mang theo băng đá đập tới, làm cho hài cốt kia cũng bị dập nát, không còn tồn tại!
Mọi người lập tức lâm vào một mảnh trầm mặc, nữ nhân này mặc một kiện vu bảo thuần túy phòng ngự, không ngờ cũng bị phong sát xé rách, cốt nhục tan rã.
"Ta đến xem thử." Đột nhiên một đệ tử Quỷ Vương tông mở miệng cười nói.
Diệp Húc nhìn lại, chỉ thấy người này dáng vẻ thấp bé, mặc dù đang cười, nhưng cơ thể dường như đã chết rồi, không chút nhúc nhích. Vẫn một bộ mặt cương thi như trước, cũng không thích nhiều lời.
Tu vi của hắn cũng đạt tới Chân nguyên kỳ, không biết được kỳ ngộ gì. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
Chỉ thấy hắn quát lên một tiếng, quanh thân những khối cơ nhục nổi lên, làn da nhanh chóng biến thành màu lục. Hai cái răng nanh trong miệng nhanh chóng dài ra, ước chừng năm sáu tấc.
Người này không biết vận chuyển tâm pháp gì, hình như là quỷ vương, bước chân ầm ầm tiến vào trong Thông THiên hạp cốc.
Chân của hắn chiều ngang rất lớn, một bước liền lao ra năm mươi mét. Chỉ bước vài cái đã tới chỗ nữ đệ tử La Sát Môn chết, tốc độ không chút dừng lại, tiếp tục hăng hái tiến về phía trước.
"Thiên quỷ pháp tướng?" Một đệ tử Thất Sát cung sắc mặt ngưng trọng, lẩm bẩm nói.
Diệp Húc hiếu kỳ nói: "Cái gì là Thiên quỷ pháp tướng?"
Đệ tử Thất Sát cung kia cũng không quay lại nói: "Vô tri! Thiên quỷ pháp tướng là tuyệt học bá thể của quỷ vương tông. Đây là một môn vu pháp kỳ lạ, thiên quỷ đến vô ảnh đi vô tung, thân pháp mờ ảo không chừng, thân thể củng cố, rất khó bị giết. Ta nghe nói lần này tiến vào trong vu hồn giới, có một nhân tài mới xuất hiện ở Quỷ Vương tông, được xưng là thiên tài Mạc Luân. Chẳng lẽ người này là Mạc Luân sư huynh của Quỷ Vương tông?"
Hắn mới nói tới đây thì quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện đứng sau hắn không ngờ là Diệp ác ma ác danh như sấm bên tai. Hắn sợ tới mức hồn bất phụ thể, run rẩy như cầy sấy, gần như xụi lơ trên mặt đất.
Diệp Húc lơ đễnh, gật đầu nói: "Xem ra Thiên Quỷ pháp tướng đích xác cũng không kém, không ngờ có thể lao ra xa như vậy."
Đệ tử Thất Sát cung kia thấy hắn không có xử lý chính mình, đánh bạo nói: "Kỳ thực cũng không hoàn toàn như vậy, ngoài trừ tác dụng của thiên quỷ pháp tướng, thì chân hỏa của quỷ vương tông cũng không giống bình thường. Nó là Âm Minh Quỷ Hỏa, không có một chút nhiệt độ nào, cực kỳ rét lạnh, so với phong sát cũng không kém, bởi vậy Mạc Luân có phân nửa khả năng lao ra được khỏi thông thiên hạp cốc…"
Hắn còn chưa dứt lời, chỉ thấy ở sâu trong thông thiên hạp cốc. Mạc Luân đột nhiên đông cứng tại chỗ, trong chớp mắt biến thành một khối thạch băng thật lớn, lập tức bị những khối băng nhỏ đập trúng, chia năm xẻ bảy.
Lại một cao thủ chết.
Mọi người lâm vào trầm mặc, hạp cốc này đã trở thành danh từ tử vong rồi. Cho dù là vu bảo bình thường cũng bị phong sát xé rách. Thiên quỷ pháp tướng cái loại tâm pháp cực kỳ lợi hại này cũng không thể ngăn cản được.
Trong thông thiên hạp cốc phong sát cực kỳ loãng, liền đã lợi hại như vậy, những tầng còn lại bọn họ căn bản không thể nghĩ tới.
"Tiểu Tước Nhi, đưa tòa bảo đỉnh ngươi mới thu được lúc trước cho ta, ta đi xem thử." Đột nhiên một thiếu nữ Bách Hoa cung chậm rãi mở miệng nói.
"Dược sư tỷ, không được tỷ sẽ chết đó!" một cô gái kinh hoảng nói.
Diệp Húc nhìn lại, cô gái kia chính là thiếu nữ tế luyện băng hùng làm vu bảo, từng thu được một luyện đan bảo đỉnh của chủ nhân vu hồn giới bên trong dược cung.
Vị sư tỷ họ Dược kia cười nói "Muội yên tâm, tòa bảo đỉnh kia không phải là vu bảo bình thường. Tầng thứ nhất phong sát lại rất loãng, còn không thể phá hủy được nó. Nếu ta chống đỡ không được, lập tức quay trở về, quyết không mạo hiểm."
Thiếu nữ tên Tiểu Tước Nhi kia cắn răng, từ trong ngọc lâu lấy ra bảo đỉnh, nói: "Sư tỷ, nếu không đúng người phải lập tức quay trở lại."
Dược sư tỷ kia trịnh trọng gật đầu, một ngụm chân nguyên phun ra, tế khởi bảo đỉnh, đón phong sát mà tới.
Bảo đỉnh này chất lượng đích xác hơn xa vu bảo bình thường, vững vàng bảo vệ thân thể của nàng, so với Quỷ Vương tông Mạc Luân thì đi xa hơn nhiều.
Tuy nhiên nàng càng đi về phía trước, cương phong phát ra càng mãnh liệt. Hàn khí cũng ngày càng nặng, gần như làm đông cứng chân nguyên của nàng.
Dược sư tỷ vội vàng lấy ra một viên đan dược đỏ rực như lửa, nhét vào trong miệng. Chỉ thấy quanh thân nàng lúc này toát ra ngọn lửa hừng hực, ngăn trở hàn khí. Đây là hỏa nguyên đan của bách hoa cung, có thể trợ giúp uy lực của chân hỏa.
Tuy nhiên cỗ chân hỏa này vừa mới trào ra liền bị hàn khí đông lạnh dập tắt.
Sắc mặt nàng hoảng sợ, vội vàng lấy ra một bình ngọc, đảo một viên hỏa nguyên đan, liều mang cho vào miệng rồi chạy như bay tới phía trước.
Nhưng là chỉ chạy được một nửa, hỏa nguyên đan của nàng hao hết, ngay cả đỉnh đồng nàng mang theo cũng bị đông lạnh thành một tòa khắc băng, đứng sừng sững trong thung lũng.
Rầm!
Một khối băng to như quả núi nhỏ đập tới, làm cho băng nát, chỉ còn một khối bảo đỉnh vẫn bình yên vô sự, bị cuồng phong thổi ra khỏi hạp cốc (khe sâu).
"Sư tỷ!"
Đám nữ đệ tử Bách Hoa cung lập tức khóc lóc, rưng rưng thu hồi lại bảo đỉnh.
Liên tục ba vu sĩ chân nguyên kỳ chưa thể đi ra khỏi hạp cốc này, thậm chí ngay một nửa lộ trình đều không có đi tới nơi được mà mất đi tính mệnh của mình.
"Xem ra, không tu luyện tới Hạo Nguyệt kỳ, là tuyệt đối không thể ra khỏi thông thiên hạp cốc, tiến vào tầng tiếp theo…" Một vu sĩ lẩm bẩm nói.
Lại một vu sĩ cười lạnh nói: "Phong sát này là cường giả tu luyện ra nguyên thai, dùng để luyện một trong tám chủng sát khí của nguyên thai, uy lực vô cùng, tuy rằng cực kỳ loãng nhưng mà chúng ta dù tu luyện tới Hạo Nguyệt kỳ, chỉ sợ cũng không xông qua nổi."
"Mau nhìn, Diệp lão ma đi vào."
Có người phát hiện ra ngọc lâu trên đỉnh đầu Diệp Húc, từ trong ngọc lâu xuất hiện một đầu giao long rất lớn. Nó ngậm Viêm Dương Hồ Lô, thẳng đi vào bên trong hạp cốc, không khỏi vừa mừng vừa sợ nói: "Diệp lão ma giết người rất nhiều, một thân toàn bảo bối, không nghĩ tới hắn lòng tham không đáy, không ngờ dám xâm nhập vào thông thiên hạp cốc chịu chết!"
Lại có người cười nói: "Diệp lão ma một thân đầy bảo vật, đợi khi phong sát thổi tới chết. Ngọc lâu phân giải, những bảo bối này hết thảy tuôn ra, chúng ta có thể nhặt được một kiện cũng là một món tiền phi nghĩa lớn rồi.
Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên hai đầu giao long bay tới, cắt hắn thành hai đoạn.
Những người khác không khỏi rùng mình một cái, câm như hến, liếc nhau thầm nghĩ: "Diệp lão ma rất hống hách, hung hãn, ngay cả người nói sau lưng hắn, hắn cũng trở tay giết luôn! Tuy nhiên người nọ nói rất đúng, Diệp lão ma toàn thân là bảo, khẳng định sau khi chết bảo vật sẽ rơi xuống hạp cốc.
Những người này không vội vàng rời khỏi, mà đứng tại chỗ xem Diệp Húc biểu diễn.
Trong thông thiên hạp cốc, Diệp Húc từng bước đi tới cuối hạp cốc. Cương phong ngày càng mạnh hơn, hàn khí cũng ngày càng lạnh. Tuy nhiên có Viêm Dương hồ lô. Hắn không lo hàn khí, chỉ cần ngăn cản cương phong.
Không quá lâu, hắn đi tới nơi đệ tử La Sát Môn chết, lại một lúc nữa đi tới thi thể của Mạc Luân, như trước vẫn không có bất kỳ chút nguy hiểm nào cả.
Hắn vừa mới đi tới nơi vị Dược sư tỷ Bách hoa cung mới tử nạn kia, đột nhiên gió lốc càng thổi tới mãnh liệt. Trong đạo phong mang còn có một đạo hàn khí màu xanh. Tốc độ của nó nhanh không thể tưởng tượng nổi, đánh thẳng vào ngọc lâu của hắn, khiến cho ngọc lâu của hắn kịch liệt lay động!
Thậm chí ngay cả giao long khí, cũng bị hàn khí màu xanh này đánh nát, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Hàn khí màu xanh này là phong sát chân chính, tuy rằng cực nhỏ, nhưng uy lực của phong sát cũng tương đương với một kiện vu bảo.
Nếu là phong sát thuyền màu xanh, dễ dàng làm cho một cường giả tam đan cảnh thổi chết.
"Diệp lão ma, rốt cuộc cũng phải chết!" bên ngoài thông thiên hạp cốc, có người hoan hô nói.
Những người khắc bắt đầu âm thầm đề phòng chuẩn bị đoạt bảo. Nếu so sánh mà nói thì vu hồn giới tầng thứ nhất giống như một cái kho nhiều bảo vậy, thì Diệp Húc là một kho báu di động. Nếu bảo vật trong ngọc lâu hắn tuôn ra, khẳng định là một khoản thu nhập kinh người khiến người ta đỏ mắt.