Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 651




Diệp Húc đem Kiến Mộc Thần trượng và Ngọc lầu cùng nhau tế khởi, đột nhiên cảm giác thấy hai kiện bảo vật này sinh ra cộng hưởng, tinh khí khổng lồ bên trong Kiến Mộc Thần trượng trào ra, rót vào bên trong Ngọc lầu và hơi thở trong lầu ngọc thụ liên kết, hai cây thần thụ này tản mát ra lực phòng ngự còn hùng mạnh hơn hồi nãy nữa.

Trong lòng hắn ngẩn ra, không kịp suy nghĩ, chỉ thấy một chưởng của Tuyên Hoàng phân thân hạ xuống, uy thế cực mạnh, hắn vội vàng đem Bất Động Thần Vương ấn thôi phát đến uy năng lớn nhất có thể.

Vô số tiên quang xùy xùy rung động, tung bay cao thấp chung quanh Diệp Húc. Hắn triển khai sáu mươi sáu đầu, thân thể trấn thủ ngọc thụ trung ương, nguyên thần và Thiên Địa pháp tướng này khoảng cách và khoảng không cùng dung, ta chính là thiên, ta chính là địa, ta vĩnh hằng bất động, ta vẫn là ta, vạn kiếp bất diệt!

Cùng lúc đó, từng luồng thụy khí của Kiến Mộc Thần trượng và ngọc lầu tản mát ra mênh mông rộng như biển, sâu như vực rung động, cộng thêm sáu mươi sáu đạo Bất Động Thần Vương ấn của Diệp Húc, cuối cùng đã đỡ được ngọn kích này của Tuyên Hoàng phân thân.

Tiên quang cắt tới, phát ra tiếng xé gió như kim loại kêu boong boong, Diệp Húc lù lù bất động, ấn pháp giống như cầu vồng luyện nhập hư không, trấn thủ trung thiên.

Tiên quang đột nhiên hóa thành một nắm tay mà to lớn như một quả núi, hướng Diệp Húc đánh thật mạnh một kích. Diệp Húc thân hình hơi hơi lay động, từng đạo ấn pháp nát vụn, lực phòng ngự lập tức suy yếu rất nhiều.

Cái nắm tay to như một trái núi này đột nhiên mở ra, trong lòng bàn tay dâng lên Tam Thập Tam Thiên giới, Thiên giới tan vỡ, giống như thế giới băng diệt bình thường hướng Diệp Húc chụp xuống.

Thình thịch thình thịch thình thịch!

Từng đạo bất động Thần vương ấn của hắn đều bị bàn tay to Tuyên Hoàng nổ nát, Ngọc lầu và Kiến Mộc Thần trượng chấn động, đánh tan cái loại cảm ứng kỳ lạ này, Diệp Húc lập tức cảm giác được áp lực che trời phủ đất áp chế, gần như có thể đem chính mình đè bẹp nát vụn.

Bàn tay to còn chưa hạ xuống, thân thể Diệp Húc đã không thể chịu nổi âm thanh năng nề kia, gần như cũng bị lòng bàn tay kia chất chứa lực lượng phân giải, trực tiếp thiên nhân ngũ suy, giống như thiên tiên này già đi khô héo mà chết.

Đám người Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu cung chủ tập hợp công pháp lại mà đến, Luân Hồi Thiên Bàn giống như một cái thớt thật lớn, hoành ở giữa Diệp Húc và Tuyên Hoàng phân thân, thay hắn chịu đựng một kích này.

" Tuyên Hoàng phân thân dùng ba chiêu mới phá vỡ phòng ngự của ta, điều này chứng minh thực lực của hắn đã không còn được như trước! "

Diệp Húc trong lòng giống như gương sáng bình thường, tuy nói mình lần này vượt xa người thường, ngọc lầu và Kiến Mộc Thần trượng bộc phát ra uy năng trước nay chưa từng có nhưng Tuyên Hoàng phân thân chính là một đạo đầy đủ cấm pháp luyện thành Vu Hoàng phân thân, nên Vu Hoàng mới có được lực lượng to lớn như vậy.

Hắn vẫn cần tới ba chiêu mới phá vỡ phòng ngự của Diệp Húc, đây khẳng định không phải là trình độ của Diệp Húc đã mạnh tới vô cùng biến thái, mà là Tuyên Hoàng phân thân liên tiếp bị mọi người đánh bạo, trừ khử một bộ phận lớn uy năng cấm pháp của y!

Thực lực của hắn giảm đi, không giống hình ảnh kinh khủng vừa rồi

Oanh!

Già La Minh Tôn bị một quyền của Tuyên Hoàng phân thân đánh vào thân thể khiến nguyên thần và thiên địa pháp cùng sụp đổ, chân linh bất tử bị thương đến gần như không thể ngưng tụ hình thể lại được nữa, trọng thương nặng không dậy nổi

Hắn vừa mới ra khỏi chiến trường, liền gặp Hao Thiên Khuyển kêu gào khóc lóc, nước mắt giống như thác nước, Già La Minh Tôn vẻ mặt thiểu não khiêng con chó lớn mà eo nhỏ thân hình bị tàn phá do bại trận.

Thân thể của nó bị Tuyên Hoàng phân thân đánh cho trên người hàng trăm vết thương, đau đớn không chịu nổi ra khỏi cuộc chiến, có khả năng đã bị tổn hại hoàn toàn.

Con chó lớn eo nhỏ khi còn sống chính là đỉnh cao Nhân Hoàng viễn cổ cự thú sau khi dư uy còn đó, tuy rằng rách nát như vậy, nhưng vẫn đang chậm rãi tự động khôi phục thân thể.

Về phần Tử Tiêu nương nương và Thần Tiêu nương nương, cũng sớm bị thua lại còn bị thương nặng, nếu tiếp tục chiến đấu nữa thì sẽ có khả năng mất mạng.

Giữa sân chỉ còn còn lại ba người Diệp Húc, Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu không ngừng vây đánh Tuyên Hoàng phân thân. Lần này chiến đấu khác tầm thường, vô cùng mãnh liệt, thảm thiết. Diệp Húc nguyên vốn tưởng rằng mình kéo đến nhiều cao thủ như vậy, bảo vật cấm bảo nhiều như vậy, cho dù không phải dễ như trở bàn tay, thì cũng sẽ không có quá nhiều khó khăn để có thể vây bắt Tuyên Hoàng phân thân.

Tuy nhiên chiến lực khủng bố của Tuyên Hoàng cấm pháp phân thân kia vẫn là vượt qua tưởng tượng của hắn, mặc dù không có thân thể, đơn thuần cấm pháp pháp lực chấn động, liền đủ để có thể hủy diệt bọn họ trăm ngàn thứ!

"Quá biến thái! Vu Hoàng cấm pháp phân thân còn quá lợi hại như vậy, nếu là một Vu Hoàng thật ra tay thì còn khủng bố như thế nào? "

Già La Minh Tôn khoanh chân ngồi xuống, cố gắng ổn định thương thế, chửi ầm lên, tròng mắt đột nhiên vừa liếc vừa nhe răng cười độc ác nói: " Xem ra Vu Hoàng huyết nhục trong huyền quan, có thể trợ giúp lão tử nâng cao tu vi rất nhanh, ha hả..."

" Thứ nhất đại tôn vương phải chiếm phần lớn."

Hao Thiên khuyển nghe vậy, bất chấp thương tâm mẹ già bị đánh cho rách nát không chịu nổi, lập tức nhảy đến trên đầu Già La Minh Tôn, kêu gào nói.

Già La Minh Tôn hừ lạnh một tiếng, nhe răng cười độc ác liên tục, cái đuôi giống như đảo câu, đem Hao Thiên khuyển nhấc lên, vất xuống một bên: " Tử cẩu, ngôi vị Đệ nhất đại tôn vương của ngươi giờ phải đổi chủ, lão tử hiện giờ tu luyện đến cảnh giới Nhân Hoàng, một đầu ngón tay liền có thể nghiền chết ngươi! Ngươi và Bảo Hiền, Tu Đề, ba tên liên kết cũng không phải đối thủ của bản tôn, Vu Hoàng huyết nhục trong huyền quan, tất nhiên lão tử phải chiếm phần nhiều nhất! "

" Chủ công nói mười năm kỳ hạn, sau mười năm thì mới quyết định một lần nữa xem ai mới là Đệ nhất tôn vương. Hiện giờ mười năm kỳ hạn chưa tới, tử con bọ cạp, ngươi trước sau vẫn là thua ở dưới vuốt của ta. Vu Hoàng huyết nhục này, đương nhiên là lão tử chiếm phần nhiều! " Hao Thiên Khuyển kêu la nhẩy phốc lên.

Một ma một chó gầm rống liên tục, nhảy vào ẩu đả lẫn nhau, trong lúc nhất thời ma bay chó nhảy, Tử Tiêu và Thần Tiêu ở bên cạnh nhìn xem không nói gì, chỉ cau mày.

" Hiện giờ chiến đấu chưa phân thắng bại, hai vị này không ngờ còn có tâm tình đùa giỡn. "

Hai vị nương nương liếc nhau, có chút bất đắc dĩ, thầm nghĩ: " Dưới trướng Diệp phong chủ Diệp cô gia, đều là bọn kỳ quái... "

Mà cũng vào lúc này, cuộc chiến đấu trong sân rốt cục cũng tới hồi gay cấn, Diệp Húc, Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu ba người đều tự chiếm cứ một phương, đem Tuyên Hoàng cấm pháp phân thân vây quanh ở giữa, chiếm cứ thượng phong.

Giữa lông mày và râu Triều Công Thiều đều là vết máu, đầu bạc cũng bết máu tươi. Lão cao cao tế khởi Luân Hồi Thiên Bàn, Hoàng tuyền sông lớn bên dưới thiên bàn, sông lớn đổ rót vào bên trong Thiên Bàn, uy phong lẫm liệt.

Thiên Bàn quấy động luân hồi, công kích cắn nát từng đạo Tuyên Hoàng cấm pháp phân thân, hắn phụ trách phòng ngự, đồng thời thay Diệp Húc và Quỳnh Tiêu phòng ngự Tuyên Hoàng phân thân công kích, khiến hai người có thể toàn lực tấn công.

Quỳnh Tiêu cung chủ dáng người thướt tha, dáng vẻ muôn phương, đỉnh đầu trăng sáng treo cao, sáng mờ bốc hơi, và Quế Hoa thụ sáng mờ làm một thể, cũng đem thực lực của chính mình hoàn toàn triển khai.

Trăng sáng bên trong đỉnh đầu Nàng, năm đạo Nhân Hoàng cấm pháp phân thân đều hiện, giống như năm vị thân thể thướt tha tiên tử, hợp lực thúc dục Quế Hoa Thần thụ, từng đạo sáng mờ chải lạc, công kích Tuyên Hoàng phân thân, không ngừng quét đi uy năng cấm pháp trong Vu Hoàng cấm pháp phân thân.

Mà Diệp Húc thì gân, thân, thể cầu kết, thi triển Bàn Vương chân thân, mười tám tay kết Bất Động Thần Vương ấn, bàn tay khác bắt lấy Kiến Mộc Thần trượng cùng với Tuyên Hoàng phân thân cận thân ẩu đả.

Vị Tuyên Hoàng phân thân này đã đi đến cùng đường bí lối, tuy rằng pháp lực của Vu Hoàng nhất cấm vẫn còn, nhưng cấm pháp trong đó cũng đã bị Diệp Húc và đám người xóa nhòa hơn phân nửa, không có vĩ ngạn pháp lực, nhưng không có tương ứng cấm pháp chống đỡ, cũng không có thân thể để cất chứa cổ pháp lực khổng lồ này.

Cấm bảo sở dĩ là cấm bảo, kỳ thật là bắt chước Vu Hoàng giải đúc, cấm pháp phân thân có được pháp lực một đạo Vu Hoàng cấm pháp, mà cấm bảo bản thể so với Vu Hoàng thân thể còn mạnh hơn nhiều, chỉ cần thúc dục hoàn toàn, liền có thể bộc phát ra uy năng khôn cùng!

Đây là chỗ khủng bố của cấm bảo, tuy nhiên cái Thương Nguyệt thần châu cấm bảo này và Tuyên Hoàng phân thân cũng không liên quan. Tuyên Hoàng phân thân lúc này, ngược lại lại hạn chế uy năng của Thương Nguyệt thần châu, làm cho Tuyên Hoàng phân thân căn bản không thể thúc dục Thương Nguyệt thần châu, nếu không Diệp Húc đám người thực lực cho dù cường thịnh trở lại gấp mười lần, cũng không có thể đưa hắn xuống hạ phong.

" Không ngờ các ngươi có thể đem bổn hoàng bức bách đến tình trạng này, đợi bổn hoàng chữa trị thương thế, sẽ đem bọn ngươi hết thảy diệt trừ! "

Tuyên Hoàng phân thân nói xong lời này, không ngờ vùng thoát khỏi Diệp Húc, tránh đi uy năng Quế Hoa Thần thụ, dài thân mà đi, tốc độ hắn cực nhanh, ngay lập tức ngàn dặm, để mọi người tụt lại phía sau.

Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu cung chủ trở tay không kịp, bị hắn chạy ra khỏi vòng vây, khi đang muốn truy đuổi, chỉ thấy Tuyên Hoàng phân thân đã chạy nhanh hơn mười ngàn dặm.

" Truy! "

Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu cung chủ lập tức nhích người, hướng Tuyên Hoàng phân thân đuổi theo, lạnh giọng nói: " Không thể để hắn chạy trốn, nếu hắn có cơ hội nghỉ ngơi! Nếu hắn chữa trị cấm pháp bị chúng ta xóa nhòa, thế tất sẽ khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, đến lúc đó, muốn diệt trừ hắn sẽ muôn vàn khó khăn, thậm chí chúng ta đều đã bị hắn diệt trừ! "

Oanh!

Xa xa đột nhiên truyền đến chấn động kịch liệt, Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu cung chủ vội vàng ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy Diệp Húc liên độ hư không, hiện ra tại trước mặt Tuyên Hoàng phân thân, đang cùng với Vu Hoàng cấm pháp phân thân cận chiến.

Ngọc lầu và Kiến Mộc Thần trượng bay lên, chư thiên công đức ấn hóa thành trăng sáng mặt trời chói chang rìu lớn cầu vồng liệt hỏa Địa ngục, lâm lâm đủ loại, không ngừng hạ xuống, lại thường thường hỗn loạn Thiên giới tan biến, chư tiên diệt vong xán lạn sắc màu, đem phiến hư không nhuộm đẫm rạng rỡ vô cùng!

" Nguy hiểm thật! May mắn Diệp tiểu tử tốc độ thiên hạ vô song, nên hắn không chạy trốn được, nếu không hậu quả sẽ khôn lường! " Triều Công Thiều nhẹ nhàng thở ra, khụ ra máu.

" Diệp phong chủ tu vi mặc dù cao, thực lực tuy mạnh, nhưng hắn chỉ có một người, chỉ sợ không phải đối thủ của Tuyên Hoàng phân thân, một lúc sau, thế tất xuống ở hạ phong, thậm chí sẽ gặp nguy hiểm sinh mạng! "

Hai người tốc độ không giảm chút nào, ngược lại tăng tốc hướng Diệp Húc và Tuyên Hoàng phân thân đuổi theo, bọn họ chỉ nghe tiếng huýt gió không ngừng, tiên quang sáng vô cùng, các loại vu pháp tại phiến hư không nguy hiểm xung đột đi lại.

Diệp Húc và Tuyên Hoàng phân thân vừa đánh vừa di chuyển, đánh đánh dừng dừng, tuy rằng như thế, tốc độ vẫn cực kỳ nhanh chóng. Triều Công Thiều và Quỳnh Tiêu cung chủ đuổi theo cố hết sức vạn phần, trong cơ thể thương thế không ngừng xao động, mơ hồ không đè được xu thế thương thế. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Rốt cục, hai người đuổi theo đến chỗ Diệp Húc và Tuyên Hoàng phân thân giao thủ, đột nhiên đầy trời vu pháp vu bảo tiên quang biến mất, trong thiên địa đột nhiên an tĩnh lại, nghe không được một thanh âm nào.

Diệp Húc và Tuyên Hoàng phân thân đứng ở bên trong không trung, xa xa tương đối, hai người đều chưa từng nhúc nhích.

Triều Công Thiều trong lòng căng thẳng, dự đoán sẽ có điềm xấu xảy đến, run giọng nói: " Diệp tiểu tử, ngươi đừng dọa lão tử chứ... "

Oanh!

Thân hình Tuyên Hoàng phân thân đột nhiên bùng nổ, giống như một cột mây hình nấm bốc hơi dựng lên, khí lãng thổi quét, chỉ một thoáng liền quét ngang toàn bộ bảo hún giới, thậm chí tấn công đến Thương Nguyệt thần châu, đem Thương Nguyệt thần châu biển rộng nhấc lên mấy vạn trượng cao!

Vô cùng vô tận bạch sắc tinh khí và pháp lực giống như từng đạo nộ long, mọi nơi mênh mông, oanh kích hư không, tại đây phiến bảo giới trung hội tụ thành một mảnh biển mây!

Đây là Tuyên Hoàng cấm pháp bị Diệp Húc hoàn toàn xóa nhòa, trong Vu Hoàng nhất cấm chất chứa pháp lực và tinh khí đã không thể khắc chế, mọi nơi chạy chồm phát tiết, năng lượng này biển động vô cùng, mặc dù là Quỳnh Tiêu và Triều Công Thiều đối mặt pháp lực như vậy, cũng cảm giác so sánh tốn sắc, xa xa không bằng!

Trong Tuyên Hoàng phân thân chất chứa năng lượng, nhiều hơn ngàn lần bọn họ!

Tuyên Hoàng phân thân nổ tung, Diệp Húc vẫn đứng tại chỗ, thật lâu không nhúc nhích.

Triều Công Thiều trong lòng điềm xấu hiện ra càng sâu, nước mắt giàn giụa, từng bước tiến lên, đột nhiên nhìn thấy Diệp Húc nhúc nhích một chút, lẩm bẩm nói: " Một tôn Thiên Địa pháp tướng cuối cùng, rốt cuộc cũng đã luyện thành. "

Triều Công Thiều vừa mừng vừa sợ, đột nhiên giận dữ dâng trào, tiến lên đấm một quyền làm Diệp Húc ngã nhào xuống đất, rồi ra sức đánh đấm, cả giận nói: " Tiểu tử khốn kiếp, ngươi còn sống? Còn sống còn không nói với ta một tiếng, làm hại lão tử nghĩ đến ngươi đã chết... "