Hai đại trận pháp Chu Thiên Tinh Cung bị Di La Thiên Địa tháp của Diệp Húc khắc chế cắn nuốt một bộ phận uy năng, nhưng dù sao thì hai bộ uy năng tiếp cận thánh bảo trận pháp, uy lực vẫn cực kỳ khả quan, thậm chí có thể trấn áp tuyệt đại đa số cấm bảo đương thời.
Cứ như ý này hai trận pháp do cao thủ Chu Thiên Tinh Cung thúc dục, vẫn có lực sát thương thật lớn, tiêu diệt được cả Thánh chủ chứ không phải chuyện đùa.
Diệp Húc sau đầu bảy đạo Công Đức Kim Luân ong ong chuyển động, đỉnh đầu Di La Thiên Địa tháp và ngọc lầu buông xuống từng đạo khí huyền hoàng và Hồng Mông tử khí. Sáu mươi sáu tay trong đó một tay cầm Kiến Mộc Thần Trượng, còn sáu mươi lăm tay khác đều tự thi triển Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn, đồng loạt hướng Ngọc Chân đại sư công tới, lại như không thấy Chu Thiên Tinh Quân công kích.
Ngọc lầu rủ xuống nhè nhẹ từng đợt từng đợt Hồng Mông tử hí, không ngừng dung nhập vào trong thân thể của hắn, khiến Bàn Vương Bất Diệt chân thân hắn hiện ra tử khí, giống như đúc bằng đồng đỏ lực phòng ngự tăng lên nhiều.
Oành!
Nắm tay tôn Chu Thiên Tinh Quân kia oanh đến, bảo tháp và ngọc lầu chỉ hơi hơi lay động, nhưng vẫn chưa bị công phá, ngược lại quả đấm của hắn lại bị chấn đắc bắn vọt lên cao.
Hai kiện bảo vật này lực phòng ngự cực kỳ kinh người, thậm chí ngay cả Nhân Hoàng đỉnh phong cũng không thể đánh vỡ.
Diệp Húc quát to một tiếng, ngọc lầu đột nhiên bay lên, hướng Chu Thiên Tinh Quân kia đánh tới, nghiền cho thân thể và xương cốt của y thành bột ngay tại chỗ.
Đồng thời Viễn cổ Đại phật Ngọc Chân đại sư cũng bị lọt vào công kích, tuy nhiên uy năng cấm bảo rung lên đem nắm tay vị Chu Thiên Tinh Quân này đánh văng ra, lập tức đại phật miệng phun phật âm, chấn vỡ cái vị tinh quân này.
Y tuy rằng bị hai tòa đại trận Chu Thiên Tinh Cung tiêu diệt đi một bộ phận tu vi rất lớn, thọ nguyên cũng hao tổn thật nhiều, nhưng người lão tăng này là Kim Thân nhập chủ viễn cổ đại phật. Giơ tay nhấc chân vẫn như trước, vẫn có được chiến lực khủng bố của Nhân Hoàng Thánh chủ.
" Kim Chung bất hoại! "
Sáu mươi lăm đạo Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn của Diệp Húc dừng ở trên người vị viễn cổ đại phật này, chỉ thấy kim quang lưu chuyển, giống như một chuông đồng thật lớn gắn vào đỉnh đầu đại phật, chỉ nghe tiếng chuông đương đương không dứt. Ngọc Chân đại sư thực tế đã phải chịu đựng tất cả sáu mươi lăm đạo công kích này.
Lập tức y đưa ra một quyền, hướng Kiến Mộc Thần Trượng oanh khứ, triệt tiêu uy năng thần trượng này, một quyền khác lại hướng Diệp Húc oanh đến: " Phẫn nộ Minh vương! "
Một quyền này của hắn, giống như viễn cổ thủ hộ phật đà phẫn nộ Minh vương sống lại, hơi thở từ bi trở thành hư không, mang theo sát phạt khí vô tận.
Thân hình Diệp Húc nhoáng lên một cái dung nhập hư không, mở ra một quyền thế công sau một khắc hiện ra ở phía sau viễn cổ đại phật, thần trượng như trụ hung hăng nện xuống.
" Ma! "
Viễn cổ đại phật quay đầu rống to, quát tháo ra tiếng phật âm cuồn cuộn, chấn động dập nát hư không quanh mình, oanh kích ở trên người Diệp Húc, làm cho hắn chấn đắc Nguyên Thần tán loạn, Bàn Vương thiên địa pháp tướng cũng không ổn, tuy nhiên Bàn Vương Bất Diệt chân thân lại không có chút nào bị tổn thương.
Diệp Húc hiện giờ thân thể đã mạnh, có thể so với Ứng Tông Đạo và Tinh Đế và đến gần vô hạn với Vu Hoàng. Viễn cổ đại phật mặc dù là cấm bảo, nhưng uy năng của tiếng gầm chỉ có thể suy giảm tới Nguyên Thần và thiên địa pháp tướng của hắn, căn bản chấn động không trừ được Bàn Vương Bất Diệt chân thân của hắn, chỉ có bằng cách cận thân ẩu đả mới có thể làm tổn hại đến thân thể của hắn.
Đông!
Lúc này Diệp Húc cũng hung hăng nện vào đỉnh đầu đại phật một trượng, đánh đổ vị đại phật này tại, nhưng cũng không thể làm bị thương Ngọc Chân.
Xa xa, từng mặt đại kỳ cuốn động, càng nhiều Chu Thiên Tinh Quân gào thét đánh tới. Diệp Húc và Ngọc Chân đại sư lập tức cảm giác áp lực tăng gấp bội.
" Tốt! Áp lực càng lớn càng tốt, chỉ có đầy đủ áp lực cường đại, tài năng ta mới bức bách ra tất cả tiềm lực, tiến quân vào cảnh giới rất cao! "
Diệp Húc thét dài không dứt, đem cổ áp lực này trở thành trợ lực nâng cao tu vi của chính mình, mượn áp lực Chu Thiên Tinh Quân đến luyện hóa gấp bội tiên quang trong Phương Trượng tiên sơn, nâng cao tu vi của mình.
Chiến ý hắn hừng hực, vừa mới dũng mãnh tiến, một bên giao phong với Ngọc Chân đại sư, một bên chống cự vây công Chu Thiên Tinh Quân, có nhiều Chu Thiên Tinh Quân và viễn cổ đại phật công kích tung hoành đi lại, chiến đấu sát phạt đánh cho trời long đất lở. Nếu thật sự chống đỡ không được, lợi dụng thân thể cứng mạnh chống đỡ công kích của những tinh quân này.
Hắn chỉ cảm thấy tự thân tu vi tăng trưởng nhanh chóng, mơ hồ cảm thấy có đột phá thân thể bất diệt và đã có dấu hiệu thành tựu Nguyên Thần bất diệt.
Mà Ngọc Chân đại sư lại có chút kinh hồn bạt vía, thực lực tu vi của y vượt qua Diệp Húc rất nhiều. Diệp Húc đến nay cũng chưa từng đánh y bị thương, nhưng mà ngay cả khi y đánh Diệp Húc bị thương, Diệp Húc vẫn chiếm cứ thượng phong.
Chẳng qua y không có dị bảo như Di La Thiên Địa tháp, có thể không quan tâm đến Ngân Hà Trụ Quang, cũng không lo bị rút đi thọ nguyên, hiện giờ Kim Thân y đã mục, chỉ có điều ỷ vào cấm bảo viễn cổ đại phật này, mới có thể chống lại Diệp Húc và nhiều Chu Thiên Tinh Quân.
" Kim thân của ta đã mục, nếu tiếp tục vùi lấp ở trong trận, chỉ sợ sớm hay muộn sẽ bị xóa nhòa tất cả sức sống, nhất định phải mau chóng thoát thân! "
Ngọc Chân đại sư ánh mắt chớp động, ngay lập tức cánh tay viễn cổ đại phật rung lên đánh lui hai cái Chu Thiên Tinh Quân, từ trong vòng chiến đấu thoát thân mà ra, thân hình chợt lóe đã là ngàn dặm, chạy ra khỏi phạm vi công kích của Chu Thiên Tinh Quân và Diệp Húc, nghênh ngang rời đi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
" Ngọc Chân đại sư, chúng ta đang chiến đấu còn chưa có kết quả, sao ngươi có thể đi? "
Trước mặt Ngọc Chân hư không đột nhiên nở ra một gốc cây màu xanh lồng lộng áp chế ngay vào đầu y, Diệp Húc từ trong hư không bước ra, giơ cao Kiến Mộc thần trượng ngăn y lại.
" DiệpThiếu Bảo, ngươi tội gì khổ sở tranh chấp với lão tăng? "
Viễn cổ đại phật giơ bàn tay lên, đón đỡ một kích này của Diệp Húc, lập tức hư không chấn động, dư ba quét ngang mọi nơi, thậm chí quét tan một viên sao lớn, mở miệng từ từ nói từng lời: " Hiện giờ, uy năng hai tòa đại trận này triển khai, ngươi cũng không có đường thoát thân, không bằng ta và ngươi liên kết, cộng đồng phá trận? "
Diệp Húc không thèm nghe, tay quăng ra thanh mộc quyền tiếp tục đánh tới, cũng vào lúc này, chỉ thấy từng mặt tinh phiên gào thét bay tới, đại kỳ khí động, lại có một tôn Chu Thiên Tinh Quân đi ra hướng hai người đánh tới.
Lần này bên trong Chu Thiên Tinh Quân xuất hiện mấy tôn đạt tới cao thủ cấp bậc như Tinh Đế và Ứng Tông Đạo, thân hình giống như sao, một chưởng có thể che bầu trời, một chưởng có thể phủ mặt đất, một quyền trời cao nổ tung, một cước đất lớn sụp đổ. Mặc dù là Diệp Húc và Ngọc Chân đại sư, cũng không dám đón đỡ một kích của bá chủ bực này.
Loại công kích trình độ này, tuyệt đối có thể đem thân thể của bọn hắn đánh nát, thậm chí có thể trấn vỡ cả bán thành phẩm cấm bảo, lại cũng có thể đem viễn cổ đại phật từ trong thân thể Ngoc Chân đại sư đánh bật ra, đập nát thân thể của y.
Cũng may Chu Thiên Tinh Quân này bị Di La Thiên Địa tháp trấn áp nên hành động chậm chạp, cho bọn họ có thời gian tránh né, nhưng nếu không có thời gian tránh né, hai người cũng có thể thi triển Trường Không ấn để trốn thoát.
Diệp Húc liên tục ba phen cuốn lấy Ngọc Chân đại sư, khiến vị Thánh chủ Tiểu Quang Minh thánh địa này lửa giận ngập trời, mặt mày méo mó: " Xem ra không giết tiểu tử này, căn bản khó có thể thoát thân! "
" Tu Di phật quốc, vô thượng niết bàn! "
Hắn quát lên một tiếng lớn, đột nhiên chỉ thấy trong tinh không vô biên, đột nhiên xuất hiện một phật quốc niết bàn, rộng lớn nghìn vạn dặm mở ra trong hai đại trận pháp Chu Thiên Tinh Cung, hình thành một mảnh dị tượng mênh mông trong vũ trụ tinh không.
Mảnh phật quốc niết bàn này, có một dãy núi cực lớn đứng thẳng, giống như ngọn núi hình đại lục lồng lộng trong mây, núi đất rộng mênh mông, có chư phật, thiên thần, kim cương, Thiên nữ, La Hán, Minh vương, rất nhiều thần minh.
Viễn cổ đại phật cao cao ngồi trên đỉnh núi thượng phương hư không, giống như Phật tổ sống lại, uy năng khổng lồ dường như là chủ tể thống trị phật quốc Niết bàn này.
Đây là Ngọc Chân đại sư tu luyện cấm pháp tạo thành dị tượng, tiến vào tu di phật quốc đó là tiến vào bên trong thế giới của y, lâm vào trong vòng trợ pháp của y, thì mặc cho ngươi có bao nhiêu thần thông đều vẫn bị khắc chế.br />
Diệp Húc đã từng tại Oan Hồn hải gặp qua thế giới hình thành cấm pháp của Chuyển Luân Nữ Thánh vương. Ở trong phiến thế giới này, nơi nơi chốn chốn sát khí ẩn núp nguy hiểm vô cùng. Tuy nhiên Chuyển Luân Nữ Thánh vương đã chết nhiều vạn năm, uy năng cấm pháp thế giới đã suy yếu rất nhiều, lại không có người chủ trì, bởi vậy tuy rằng nguy hiểm, nhưng không phải là không có cách khắc chế.
Mà Ngọc Chân đại sư cũng là dựa vào viễn cổ đại phật thi triển cái dị tượng đó, nếu so với thế giới do Chuyển Luân Nữ Thánh vương lưu lại còn kinh khủng gấp trăm ngàn lần.
" Diệp Thiếu Bảo, ngươi có thể làm cho Phật gia sử xuất toàn lực triển khai Tu Di phật quốc cho dù phải chết cũng không tiếc! "
Trên đỉnh núi Tu Di, viễn cổ đại phật nhìn xuống Diệp Húc, thanh âm ù ù rung động, vang vọng phiến thiên địa này: " Hôm nay Phật gia triển khai Tu Di thế giới, vô thượng Niết bàn, một dạng tu vi liều mạng với ngươi, cho ngươi bị chư phật tinh lọc, hồn về cực lạc! "
" Quỳ xuống đền tội! " Trên Tu Di sơn quần phật, quần thần hét lớn, chấn động điếc tai.
Diệp Húc đứng ở bên trong mảnh dị tượng này, lập tức tự mình cảm giác được một lực lượng vô hình đè ép, dường như chính mình thành một gã phàm nhân tay trói gà không chặt, nghiệp chướng nặng nề sắp gặp phải Phật tổ trừng phạt.
" Cho dù là Phật tổ sống lại, cũng không có khả năng khiến Diệp mỗ cam tâm tình nguyện khoanh tay chịu chết! Phật định tội ta, ta liền giết phật, huống chi ngươi còn không phải là phật sao có thể xưng phật làm tổ! "
Phía sau Diệp Húc đột nhiên một mảnh hỗn độn thế giới mở ra, một gốc cây xanh miết đột nhiên chui ra khỏi hỗn độn, mọc rễ nẩy mầm, trong chớp mắt liền sinh ra một cây đại thụ che trời mở ra hỗn độn, trọc khí trầm xuống, thanh khí bay lên, ngày nắng sinh thành trăng sáng xuất hiện. Trời sao điểm điểm ức vạn dặm tinh không, ngân hà cuồn cuộn, phía dưới lại có mười tám tầng Địa ngục, phía trên có ba mươi ba tầng Thiên giới. Thiên đình trấn thủ ở phía trên chư thiên, lục đạo luân hồi hiện ra giữa đất trời, bao quát phiến thế giới này.
" Mặc dù là viễn cổ Phật đà, cũng đã bị lục đạo luân hồi của ta khắc chế! "
" Chỉ có tài năng ta mới có thể thẩm phán phật, thẩm phán thần minh! "
" Ta cho phật sinh phật liền sinh, ta bắt phật chết phật phải chết! "
Bàn Vương Khai Thiên kinh của hắn tạo thành thế giới càng ngày càng lớn, Lục Đạo Luân Hồi rách rưới ong ong xoay tròn đè ép Tu Di phật quốc, đem một đám thiên thần, cổ phật, kim cương, Minh vương hút lên, thân không tự chủ được bị hút vào bên trong lục đạo, hóa thành thú vật trong thế giới sinh linh của Diệp Húc.
Đây là cấm pháp hình thành đối kháng giũa thế giới, loại đối kháng này chủ yếu là tu vi đối kháng, bên nào tu vi yếu, trực tiếp sẽ bị phía đối phương mạnh hơn đem cấm pháp thế giới đè sập, hoàn toàn phá huỷ tu vi do đối phương đau khổ tu luyện mà có, đem một thân tu vi đối phương phế đi không còn một mảnh.
Nếu sống chết không đến ngay trước mắt, rất ít người áp dụng phương thức đối kháng cực đoan này.
Diệp Húc tu vi tuy rằng không bằng Ngọc Chân đại sư, nhưng Bàn Vương Khai Thiên kinh của hắn hình thành thế giới cấm pháp, lại cao cấp hơn so với Tu Di phật quốc của Ngọc Chân. Giống như một quả bóng bằng nước và một quả bóng bằng sắt, quả bóng sắt tuy nhỏ, lại có thể dễ dàng đánh tan quả bóng nước khổng lồ.
Bởi vậy tuy rằng cấm pháp thế giới của hắn nhỏ, nhưng lại có thể hình thành khắc chế trời sinh với Tu Di phật quốc.
Viễn cổ đại phật giận dữ quát một tiếng, xa xa một chưởng vươn ra, bàn tay to che khuất trời xanh, hướng thế giới Diệp Húc chộp tới, Thế giới của hắn bị đập vụn, xóa nhòa cấm pháp của hắn, phế bỏ một thân tu vi của hắn.
Diệp Húc vừa sải bước nhập vào bên trong thế giới của mình, hóa thành người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, đồng thời một tay vươn ra đánh bừa một kích vào bàn tay to của đại phật.
Hai thế giới kia rung chuyển không ngớt, từng mảnh từng mảnh sụp xuống, lập tức thế giới Diệp Húc đình chỉ sụp đổ, lại khuếch trương trở lại, Tu Di phật quốc phạm vi càng ngày càng nhỏ. Điều này cho thấy tu vi cấm pháp của Ngọc Chân đại sư đang không ngừng bị cấm pháp của Diệp Húc xóa nhòa, tu vi sẽ thật sự rớt xuống, nếu Tu Di phật quốc hoàn toàn bị hủy, tu vi của hắn sẽ hóa thành đen tối, đương nhiên không còn.
Viễn cổ đại phật giận dữ rống lên liên tục, không ngừng công kích. Diệp Húc cứng rắn chống lại, từng đạo tiên quang từ trong ngọc lầu bay ra, hóa thành tu vi hùng hồn bất cứ lúc nào cũng tu bổ thế giới sụp đổ, khiến thế giới của mình càng lúc càng lớn, đem Tu Di phật quốc đè ép càng nhỏ hơn.
Không quá lâu, thế giới của hắn và Tu Di phật quốc đã khổng lồ ngang nhau địa vị ngang nhau, Ngọc Chân đại sư xu hướng suy tàn càng thêm rõ rệt.
" Diệp Thiếu Bảo, cùng Phật gia đồng quy vu tận đi! "
Ngọc Chân đại sư ánh mắt lộ ra sắc tuyệt vọng, viễn cổ đại phật cười ha ha, điên cuồng vô cùng.