Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 710: Che giấu thiên cơ




Thần đăng, gọi là Nguyên Thần đăng, là một loại thủ đoạn mà một số thánh địa hùng mạnh thường dùng, lấy hơi thở nguyên thần của các nhân vật trọng yếu luyện chế mà thành, cung phụng ở trong điện phủ.

Người chết thì đèn tắt, nếu vu sĩ tử vong, Nguyên Thần đăng sẽ tắt, nếu vu sĩ còn sống, thì thần đăng sáng rõ.

Trong hoàng cung Thánh Ung Hoàng triều, tự nhiên có hai người Nguyên Thần đăng của Bàn Tiên Nhi và Bàn Sơn điện hạ, giờ phút này hai người Nguyên Thần đèn đã tắt, dẫn đến một chấn động lớn cỡ nào?

Ung Hoàng không thích nữ sắc, thời gian kế vị đã được năm ngàn năm, thời gian một ngàn năm gần đây nhất, do một số hiền thần khuyên bảo, mới lưu lại con nối dòng của chính mình, trong đó xuất sắc nhất đó là Bàn Tiên và Bàn Sơn.

Hiện giờ con trai và con gái mà y kỳ vọng đều đã toi mạng, trong lòng Ung Hoàng tức giận như thế nào có thể biết được.

Sau một lát, Chiến Hoàng và Pháp Hoàng nghe tin tức đều đến, bái kiến Ung Hoàng.

" Bệ hạ, giết hai vị điện hạ tất nhiên là trong Kim Thuyền, người diệt ta là tam tôn phân thân! Không lâu sau khi Bàn Sơn điện hạ kêu gọi thần, ở đó không phải là Huyền U thế giới, nên thần chỉ có thể lấy đỉnh cao Nhân Hoàng phân thân giáng lâm, thế cho nên không thể cứu trợ hai vị điện hạ. "

Pháp Hoàng trầm giọng nói: " Lúc ấy vị trí địa phương của bọn họ, sung mãn khôn cùng ba tuần ma khí, dường như là Hằng Cổ Ma Vực."

Chiến Hoàng gật đầu nói: " Nghe nói Bàn Tiên và Bàn Sơn hai vị điện hạ lần này vội vã đi ra, theo Thánh Ung trong bảo khố điều lấy Dao Trì thiên thuyền tàn phiến, hẳn là phát hiện tung tích Dao Trì thiên thuyền, tính toán lấy hơi thở thiên thuyền tàn phiến đến tập trung thiên thuyền, do đó thu chiếc bảo thuyền này. Chẳng lẽ là hai vị điện hạ tới Hằng Cổ Ma Vực, bị cao thủ Ma Vực hạ độc thủ? "

Pháp Hoàng khẽ nhíu mày, nói: " Dao Trì thiên thuyền chính là Dao Trì Kim Mẫu tạo thành, Đại Ung Kim Thuyền đều là lấy cấu tạo mảnh vỡ suy diễn kiến tạo mà thành, thuyền này có thể tùy ý xuyên qua mọi hư không, đi lại không có tung tích. Theo cách nhìn của thần, hơn phân nửa là thiên thuyền lái vào phạm vi Hằng Cổ Ma Vực, lúc này mới lọt vào bị cường nhân Ma Vực đánh chết. Lúc ấy bên người tiểu tử áo lam kia, đích xác đứng một gã Nhân Hoàng hoàng tộc Già La, có thể xác định là cao thủ Hằng Cổ Ma Vực không thể nghi ngờ! "

" Hằng Cổ Ma Vực. "

Ung Hoàng hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói: " Đây chỉ là tiểu tử áo lam kia cố ý bài binh bố trận, cố ý khiến trẫm cho là hắn đến từ Hằng Cổ Ma Vực, nhưng hắn không dấu diếm được trẫm. Bên trong Hằng cổ Ma Vực, không có Yêu tộc, mà bên cạnh hắn, vẫn còn có nữ tử Yêu tộc, còn có một con viễn cổ cự thú. Hắn muốn cho trẫm và Hằng Cổ Ma Vực khai chiến, quá coi thường trí tuệ của trẫm rồi. Người này tất nhiên là một đại vu nhân tộc, hơn nữa to gan lớn mật giờ phút này đã đến bên trong thế giới Huyền Minh của ta! "

Pháp Hoàng và Chiến liếc nhau, trong lòng cả kinh.

Ung Hoàng thản nhiên nói: " Lá gan của hắn quá lớn, giết Tiên nhi và Sơn nhi, rõ ràng còn có ý đồ chiếm Vạn Long Bảo ấn. Vạn Long Bảo ấn này chính là trẫm tự mình luyện chế, bên trong có một khối cấm pháp phân thân của trẫm, và trẫm vẫn duy trì hơi thở cảm ứng! "

Hắn ầm ầm đứng dậy, mắt lung linh thâm thúy, nhìn về phía xa xa, điềm nhiên nói: " Vu Hoàng giận dữ, triệu thây người nằm xuống, trẫm một trong lúc giận, diệt sạch thương thiên! Con trai con gái của trẫm bị giết, trẫm chẳng những muốn giết hắn, trẫm còn muốn đến chỗ thế giới của hắn, tru sát hết thảy mọi người, đem tất cả những người này chôn cùng Tiên nhi và Sơn nhi của trẫm!"

" Bệ hạ, xin hỏi giờ phút này tiểu tử kia ở nơi nào? " Pháp Hoàng vội vàng dò hỏi.

Ung Hoàng vươn người đứng dậy, một bước mười vạn dặm, hướng nơi phương vị Diệp Húc đi đến, Pháp Hoàng và Chiến Hoàng vội vàng đuổi theo.

Đột nhiên, Ung Hoàng khẽ ồ một tiếng dừng bước lại, hắn nhắm mắt ngưng thần, cẩn thận cảm ứng phương vị Vạn Long Bảo ấn, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, trên mặt lộ ra một tia kinh hãi.

Ngay vừa rồi, hắn cảm ứng cùng với Vạn Long Bảo ấn đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, mất đi tung tích Diệp Húc.

" Không ngờ có thể ngăn cản liên hệ giữa trẫm và Vạn Long Bảo ấn, trên người này khẳng định có một kiện trọng bảo, Tuy nhiên nếu hắn ở bên trong Huyền U thế giới, thì đừng mơ tưởng chạy ra khỏi lòng bàn tay của trẫm!"

Trong lòng của hắn tức giận tới cực điểm. Giết con gái hắn chính là thiếu niên áo lam kia hiển nhiên không phải hạng người dễ dàng, không ngờ nhận thấy được hắn cảm ứng cùng với Vạn Long Bảo ấn, đúng lúc đem cái cấm bảo này giam cầm phong ấn, khiến hắn không thể nào sưu tầm chuẩn xác vị trí đối phương.

" Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi! "

Ung Hoàng tâm niệm vừa động, đột nhiên một cái hình cầu thật lớn trong hoàng cung Thánh Ung hoàng triều bay ra, bay nhanh vào khoảng không phía trên ba vị Vu Hoàng, giống như viên tinh cầu cực lớn.

Đây là một cấm bảo chính là do khai quốc Vu Hoàng Thánh Ung Hoàng triều sở luyện, Hỗn Thiên Nghi Thượng Huyền U thế giới sông núi địa lý rõ mồn một trước mắt. Giống như tấm bản đồ mà Diệp Húc có trong tay do Thang Hoàng sở luyện, Cẩm Tú Sơn Xuyên đồ, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chúng đều là một kiện trọng bảo dùng để thống trị thế giới.

Tuy nhiên cái khác nhau chính là, Cẩm Tú Sơn Xuyên đồ, liên tiếp thế giới Vu Hoang khí hậu khác nhau ở từng khu vực, cũng tức là Hoàng khí trong Huyền Hoàng khí, có thể ở trên bản đồ nhìn thế giới Vu Hoang, đem thế giới Vu Hoang thay đổi lớn nhỏ, từng cọng cây ngọn cỏ, hết thảy phản ánh ở bên trong bản đồ, rất là trực quan.

Mà Thánh Ung chú Thiên Nghi thì Huyền khí liên tiếp trong Huyền U thế giới, chú trọng hơn suy diễn suy tính, suy diễn nhất cử nhất động sinh linh trong Huyền U thế giới, tính toán theo công thức thiên cơ.

Trừ cái đó ra, hai kiện bảo vật còn có một chỗ bất đồng, Cẩm Tú Sơn Xuyên đồ thì không có bất kỳ uy lực gì, mà Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi lại còn là một kiện cấm bảo, có được uy năng vô cùng mênh mông. Chỉ cần ở trên Hỗn Thiên Nghi suy diễn ra nơi phương vị, chỗ kẻ thù, trực tiếp thúc dục Hỗn Thiên Nghi, uy năng cấm bảo này liền sẽ trực tiếp giáng lâm, đem đối phương đuổi giết.

Trên đỉnh đầu Ung Hoàng từng cổ tinh khí như trụ, ầm ầm rót vào bên trong cái cấm bảo này, chỉ thấy trên mặt Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi địa lý song núi lập tức hóa thành một mảnh hỗn độn, bắt đầu điên cuồng suy diễn, một đám gương mặt thật lớn từ mặt ngoài kiện cấm bảo này thoáng hiện mà qua.

Đột nhiên, trên Hỗn Thiên Nghi hiện ra một con Kim Thuyền, một bức họa đột nhiên xuất hiện, càng ngày càng rõ ràng, đó là tình hình Diệp Húc giết Bàn Tiên Nhi.

" Ở Huyền U thế giới, không ai có thể trốn thoát tai mắt của trẫm. "

Ung Hoàng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục thúc dục Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi, chỉ thấy Diệp Húc tế lên Cửu Đại Ma tộc Vu Hoàng phân thân, thúc dục Cửu Đỉnh, đem Vạn Long Bảo ấn trấn áp, lập tức tru sát Bàn Tiên Nhi.

Ung Hoàng mặt sắc càng thêm âm trầm, Chu Thiên Nghi liên tiếp Huyền U thế giới huyền khí, suy diễn không ngừng, đã thấy sau khi Diệp Húc tru sát Bàn Tiên Nhi, Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển cũng tàn sát cao thủ Thánh Ung Hoàng triều. Nhiều Nhân Hoàng cấm pháp phân ác thân bị Hao Thiên Khuyển thu vào Phong Thần bảng, hóa thành thần trong bảng, tăng cường uy năng Phong Thần bảng, mà Nhân Hoàng phân thân tất bị Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển hai con này cắn nuốt.

" Thật to gan... " Mặc dù là Chiến Hoàng và Pháp Hoàng, nhìn thấy tình hình này, cũng nhịn không được nữa nổi trận lôi đình, lửa giận ngập trời.

Phía trên Thánh Ung Pháp Thiên Nghi hiện ra những hình ảnh kế tiếp, sau khi Diệp Húc tru sát Bàn Tiên Nhi, thu được Đại Umg Kim Thuyền, lập tức tế lên một tòa thần lò, trong thần lò một vòng lửa đỏ thái dương hừng hực cháy đốt. Chỉ thấy hắn đem Vạn Long Bảo ấn Đại Ung Kim Thuyền hết thảy bỏ vào trong thần lò, rồi tất cả biến mất ở chỗ sâu trong vòng thái dương kia.

" Hóa ra là thần lò này trấn áp Vạn Long Bảo ấn của trẫm!"

Ung Hoàng mặt không chút thay đổi, chỉ thấy tấm hình hiện ra trong Hỗn Thiên Nghi, Diệp Húc thuận tay đem Bàn Tiên Nhi Vu Hoàng phân thân giao cho một thiếu nữ thanh tú, nói nói mấy câu.

Cô gái kia thu một kiện cấm bảo hình dáng tranh vẽ, mấy người kia lúc này rời khỏi vị trí của bọn họ, hướng chỗ sâu trong Huyền U thế giới bay đi.

" Rốt cục có thể xác định tung tích con kiến này! " Chiến Hoàng bộ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói.

Lại vào lúc này, ở bên trong Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi, thiếu nữ thanh tú kia đột nhiên ngẩng đầu, hướng ba người Ung Hoàng, Chiến Hoàng và Pháp Hoàng nhìn đến. Ung Hoàng trong lòng cả kinh, chỉ thấy cô gái kia ánh mắt xanh thẳm, sâu như vực, dường như có thể xuyên thấu qua Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi nhìn đến ba người bọn họ.

Trong đồng tử của nàng, đột nhiên hiện ra vô số phù văn, vô số ký hiệu, dường như đang suy diễn cái gì.

Đột nhiên, bàn tay tinh tế trắng muốt của nàng nhẹ nhàng nam động, chỉ thấy một bức hoạ cuộn tròn mở ra, che khuất hình ảnh Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi. Chú Thiên Nghi lập tức lại hóa thành hỗn độn, hoàn toàn đã không còn tung tích Diệp Húc và đám người.

" Khá lắm yêu nữ lợi hại!"

Ung Hoàng tức giận, vô cùng tức giận mà cười, điềm nhiên nói: " Trên người yêu nữ này, tất nhiên cũng có một cấm bảo có thể tính toán theo công thức thiên cơ, giờ phút này nàng nhận thấy được chúng ta suy tính vị trí của bọn hắn, bởi vậy mới đưa bảo vật này tế lên, che lấp thiên cơ. Tuy nhiên, tu vi của nàng không đủ, nếu trẫm muốn nhìn, ba đại Vu Hoàng ta liên kết suy diễn thiên cơ, nàng làm sao có thể cản trở hết thảy ba vị Vu Hoàng. "

Pháp Hoàng và Chiến Hoàng nghe vậy, lập tức động thủ, hai vị Vu Hoàng khoanh chân ngồi xuống, đỉnh đầu đều tự một đạo tinh khí nhảy vào bên trong Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi, chỉ thấy Hỗn Thiên Nghi trong cảnh tượng hỗn độn dần dần trở thành nhạt, hình ảnh mơ mơ hồ hồ xuất hiện lần nữa.

Tuy nhiên hình ảnh này lại mơ hồ không chừng, hơn nữa hình ảnh toát ra, khi mà xuất hiện hình ảnh Diệp Húc và đám người, khi thì lại nhảy đến những người khác, thậm chí ngẫu nhiên hiện ra bóng dáng ba vị Ung Hoàng

Đây là Phượng Yên Nhu tế lên Hà Đồ, dựa vào uy năng Hà Đồ, mơ hồ che thiên cơ, quấy nhiễu Thánh Ung vận hành lạm Thiên Nghi.

" Sư huynh, tu vi của muội chỉ sợ không thể chống cự được bao lâu, sẽ bị ba đại Vu Hoàng kia thấy được tung tích của chúng ta... "

Diệp Húc bên người, Phượng Yên Nhu chân mày cau lại, có vẻ cố hết sức, hạ giọng nói: " Bọn họ cần suy diễn toàn bộ thiên cơ Huyền U thế giới, mà muội chỉ cần thiên cơ mơ hồ che mấy người chúng ta, dù vậy, muội cùng bọn chúng chênh lệch vẫn là quá lớn, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì không đến nửa canh giờ, sẽ hao hết tu vi... "

" Không sao... "

Diệp Húc bàn tính một chút, mỉm cười nói: " Gần nửa canh giờ, vậy là đủ rồi. Yên Nhu, muội là người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm, nếu không kiên trì nổi, cũng không cần miễn cưỡng. Cùng lắm thì chúng ta điều khiển Dao Trì thiên thuyền trực tiếp rời khỏi nơi đây đã đi. "

Già La Minh Tôn nghe được ba vị Vu Hoàng đang diễn tính tung tích của bọn hắn, chỉ cảm thấy xương cốt đã mềm thêm vài phần, cả kinh, cả người vảy thành từng mảnh dựng thẳng lên, hết nhìn đông tới nhìn tây, mơ hồ cảm thấy kia ba vị Vu Hoàng bất cứ lúc nào cũng có khả năng giáng lâm, đuổi giết hắn thành cặn bã, rung giọng nói: " Chủ công, chúng ta giờ phải đi đâu? "

Hao Thiên Khuyển cũng sợ nổi da gà, bị ba đại Vu Hoàng nhìn thẳng, mặc dù là con chó này cũng khó có thể tùy tiện giống như trước. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com

Tam đại Vu Hoàng bất cứ lúc nào cũng có khả năng giết, bọn họ vẫn còn lững thững ở trong sân Huyền U thế giới, đây cũng không phải là kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, rõ ràng là muốn chết.

" Nơi chúng ta muốn đi, tất nhiên là Hoàng thành của Thánh Ung hoàng triều! "

Diệp Húc khẽ mỉm cười, nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một tòa thành to lớn hiện ra ở trước mặt bọn họ, tòa thành này phong cách cổ xưa tang thương, hẳn là có mấy vạn năm lịch sử, trên tường thành vết máu loang lổ, hiển nhiên nơi đây trải qua chiến đấu, không biết có bao nhiêu cường nhân chết ở đây.

" Ba đại Vu Hoàng Thánh Ung Hoàng triều, giờ phút này không ở trong hoàng thành trấn thủ, đây là cơ hội trời ban! "

Hai mắt hắn tinh quang lóe ra, cười nói: " Không nhân cơ hội này cướp sạch của cải hoàng triều tích lũy tám vạn năm, chẳng phải là phung phí của trời? "