- "Hạ Vy, em có yêu anh không?"
- " Em yêu anh"
- " Ở lại bên anh chứ "
- " mãi mãi"
- " Em là của anh "
.....
*****
Đông sang, thành phố Thượng Sa như ẩn dấu mình dưới lớp tuyết trắng dày, róc rách từng giọt sương mai đọng trên lá trườn mình rồi khẽ rơi vào hư không.
Hương hoa man mác đưa mình theo gió, Mạc Cao Kì thở ra những làn khói trắng,ngắm nhìn thành phố mang vẻ tĩnh lặng như thường ngày. Vẫn dáng người cao lớn ấy, đôi lông mày hơi nhíu lại, nhưng ánh mắt sâu vẫn luôn mang vẻ ảm đảm như khí chất đã tự bao giờ trở thành của riêng nó.
- " Thiếu gia, chúng ta đi chứ?"
Một người hầu cận bước đến cung kính cúi chào hắn. Đây là Long, cánh tay đắc lực trong lĩnh vực kinh doanh của hắn. Long theo hắn vào giới kinh doanh từ thưở còn mới khởi nghiệp. Không chỉ đơn giản là hầu cận mà còn là người anh em. Còn Phong, kẻ luôn sống ẩn dật là cánh tay phải của hắn. Phong là người hiểu rất rõ về IT với lối sống bí ẩn của mình thân phận của Phong còn có sức ảnh hưởng rất lớn đến mọi lĩnh vực. Làm đảo lộn sô liệu, chỉnh sửa và thu ngầm thông tin của người khác đối với Phong là chuyện quá dễ dàng.
Trên Mạc Cao Kì còn có một người anh, không cùng huyết thống nhưng sao khi mẹ hắn mất, 1 tay người anh này đã nuôi sống hắn, đã bươm chải bao nhiêu trong cuộc đời, thử thách để mà có được ngày hôm nay. Theo chân anh cả và hắn còn có một người em gái, được anh cưu mang trong lần đối đầu với bọn buôn người phía Đông biên giới. Và cuối cùng là Cố Từ Niên, người bạn thân của hắn.
Người anh mà hắn nhắc đến được nắm vị trí lão đại trong giới Mafia. Đã được 3 năm kể từ khi anh ta ngồi lên chiếc ghế này. Hắn dù không sa vào thế giới ngầm nhưng để mà nói về mặt tối của thế giới này, bản thân hắn còn biết rất rõ. Không kể trong giới không ai là không biết hắn, một trong những kẻ không nên đụng chạm nhất. Dần dần cái tên Mạc Cao Kì cũng không trở nên xa lạ. Với thế lực chống bảo vệ sau lưng, con đường của hắn thật sự rất thuận lợi. Ít rằng có kẻ nào dám ngáng đường hắn đi.
Còn Cố Từ Niên, chắc chắn là thiên về lĩnh vực bác sĩ hơn là việc bon chen vào xã hội như hắn và anh cả.
Dù thiên về cái gì nhưng " tam đại và độc tiểu thư" đều hỗ trợ lẫn nhau. Hắn là cây chống kinh tế sẽ chu cấp tiền bạc cho lãnh giới Mafia và các bệnh viện khi có nhh cầu.
Ngược lại, lợi nhuận từ cả hai hắn đều được hưởng, hơn nữa, hắn càng mở rộng thêm được mỗi quan hệ và đối tác làm ăn trong và ngoài nước va đương nhiên nền kinh tế của hắn sẽ càng lớn dần. Và kẻ nào làm khó hắn, ít nhất giới Mafia sẽ sẵn sàng ra tay cho kẻ đó đi vẹn đôi đường.
Anh cả giết người còn Từ Niên cứu người. Thế nên vì sao hai anh em họ hay đùa nhau rằng:" Anh cả làm tiền đề cho lĩnh vực của Từ Niên phát triển"
Đối với mọi lĩnh vực, và mọi việc đằng sau sai trái nhưng lại không bị truy xét của chính phủ cảnh sát điều tra. Đơn giản thôi không chỉ có sức mạnh của tiền mà cũng có công sức to lớn của đứa em gái mang danh "độc tiểu thư", cô là luật sư và là đại diện bảo lãnh cho ba. Tiếc rằng con bé lại thích du lịch, đến tuổi đã bay cao chạy xa chỉ bỏ lại 1 câu:" liệu sống cho bản cô nương đấy, sống cho tích đức vào". Bây giờ con bé ở đâu thì khó có thể biết được bởi anh cả đang bắt nó đi "lấy chồng"
Vòng quanh luẩn quẩn của " tam đại thiếu gia và độc tiểu thư" là vậy đấy.
Mạc Cao Kì thở dài, ánh mắt không chút lay động nhìn Long rồi gật đầu như ám hiệu bắt đầu xuất phát đến công ty. Cánh cửa kính mở ra, chủ tịch vừa xuất hiện. Mọi người đã tự động lui dẹp một đường cho hắn bước đi phần nào thấy được sự tôn trọng cũng như uy lực vị trí của hắn trong mọi người.
Vừa bước vào thang máy riêng của giám đốc, một tiếng hét quen thuộc đã vang lên.
- " Đợi đã ". Đoán xem, còn ai khác dám ăn nói với chủ tịch, cấp trên của mình là như vậy. Mạc Cao Kì nhìn Lucy chạy hớt hả với mãi tóc không mấy gọn gàng. Nhìn là đủ biết cô đi làm muộn. Đôi mắt hắn nheo lại nhìn cô đang chạy đến buông thả một câu, ấn nút đóng của thang máy lại
- " Đừng có mơ".
*****
- " Quá đáng " - Lucy bĩu mồm, cô cầm chiếc gương tay vuốt vuốt mái tóc vàng óng ả của, theo quán tính ngồi xuống chiếc ghế sofa vị trí cấp thứ kí của mình. Cô ngồi vỗ lưng sau của mình. Ngay tức khắc một tiếng nói kháy thường ngày đã vang lên.
- " Đêm qua có vẻ sung sức quá ha"
Câu nói đầy châm biếm và ngụ ý.
- " Nhu cầu cả thôi, đằng nào cả hai đều có lợi cả. "
Lucy cầm tách trà lên nhâm nhi. Cô là một người phụ nữ phóng khoáng về những vấn đề này thật sự không để tâm nhiều.
- " Này Mạc Cao Kì, nghe nói cậu định làm ăn với doanh nhân dầu mỏ nào à "
- " Tại sao không?"
- " Nhân cơ hội mua dầu thô sơ về, Lucy Cậu cũng biết đấy chỉ với một thùng dầu, thì có thể chế tạo thành bao nhiêu vật dụng có giá trị trên thương trường, hơn hết đó là những vật dụng thiết yếu trong cuộc sống của mọi người, như các đồ nhựa "
- " các nhà khai thác sẽ không dễ dàng bán đâu"
- " nhìn này " - Nói rồi hắn đưa Lucy bản khai thác.
- " dầu khai thác nhiều hơn sản xuất ra sao " - Cô Mở to mắt, không thiếu là vẻ trầm trồ của mình.
- " gần đây xảy ra tranh chấp giữa các nhà dầu mỏ,lí do cũng chưa được tìm hiểu, họ đổ tiền mua đất khai thác ai nấy cũng muốn hơn nhau khai thác. Mà không hề tính toán, nên lượng dầu mỏ đã bị thừa. Có thể nói ngành khai thác này đang trên bờ vực bị rớt giá, với một lời mời cuốn hút từ Mạc Thị chúng ta. Chẳng lẽ họ lại không bán ư? ngược lại còn đua nhau giảm giá để đạt lấy nguồn vốn là chúng ta đây này "
Lucy gật đầu, ánh mắt vẫn theo dõi bảng thống kê.Thật đúng như những gì mà Cao Kì đã nói.
- " chưa kể mua dầu thô giá của nó thật sự rất rẻ nhưng nguồn nhận vào còn gấp nhiều lần, nếu như chúng ta biết sử dụng nó một cách hợp lí "
- " hảo mạc Cao Kỳ Cậu cũng thông minh đó. "
- " tôi có bao giờ là không thông minh" - hắn nói giọng đầy vẻ tự cao.
- " không bõ cơm lão đại nuôi Anh"
- " Thư ký muốn trừ lương à.
- " Thôi thôi được rồi, mặc dù khởi đầu dù chúng ta có phần nào lợi thế nhưng vụ này sẽ vẫn còn khó khăn. Thôi thì Lucy đành cược với anh vậy. Anh đã nghĩ sẽ hợp tác với công ty nào chưa.
- " đến đây "- môi hẳn nhếch lên, cả người thoải mái ngồi xuống chiếc ghế chủ tịch của mình.
Ánh mắt hướng đến trước cửa phòng từ từ mở ra.
- " Lộ Tư "- Lucy ánh mắt vẻ lên đầy sự bất ngờ nhìn lộ Tư đang đứng ở cửa rồi quay lại nhìn mặt Cao Kì đang ung dung mỉm cười một cách tự tại như đã biết trước vụ này.
*******
Các bạn ăn Tết vui vẻ nhoaa
Công thức nấu món đêm 30 Tết:
Lấy toàn thể 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán,… rồi để cho ráo nước
Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30, hay 31 phần.
Trộn đều với: Một chút tin yêu – Một chút kiên nhẫn – Một chút can đảm – Một chút cố gắng – Một chút hy vọng – Một chút trung thành
Ướp thêm gia vị: lạc quan, tự tin và hài hước
Rồi đem ngâm một lát trong dung dịch “Những điều tâm niệm của mình”.
Vớt ra, xây nhỏ, đổ tất cả vào “Nồi yêu thương” và nấu với lửa “Vui mừng”.
Đem ra ăn với “Nụ cười” trong chén “Bao dung”…
Chúc một Năm Mới thật nhiều niềm vui nha ???