Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 117: Hắn Đang Lo Lắng Cho Vị Hôn Thê?




Tuyên Đế lại nhìn nhóm tỷ muội bên người nàng. Trong một dịp trọng thể như vậy, một đám đều ngồi rất nghiêm chỉnh.



Mặc dù các nàng cũng cố gắng giữ vững bình tĩnh, nhưng trên gương mặt đẹp vẫn toát lên vẻ lo lắng bồn chồn, ngoại trừ Cố Thiên Tình có một chút khí chất của tiểu thư khuê các, những tỷ muội khác đều có tư sắc xuất chúng, nhưng thần thái cử chỉ không hề phóng khoáng chút nào.



Tuyên Đế đã quen nhìn các mỹ nhân màu mè, tất nhiên tôi luyện được một đôi mắt rất sắc, cho dù mỹ nhân tuyệt sắc cỡ nào, ông đều có thể quen dần với nó, sẽ không khiến ông động tâm.



Nhưng giờ phút này khi ông nhìn thấy Cố Tích Cửu, trong lòng lại có chút động tâm. Nữ hài tử này có một khí chất rất đặc biệt!



Trên người nàng thậm chí mơ hồ có một loại khí thế, một loại khí thế sắc bén tiềm ẩn bên trong!



Nàng chỉ vô cùng đơn giản ngồi ở chỗ kia, nhưng vẫn rất hấp dẫn ánh mắt người. Điểm này thật ra rất giống mẫu thân La Tinh Lam của nàng......



Tuyên Đế có quen biết với La Tinh Lam. Năm đó Tuyên Đế cải trang vi hành gặp phải thích khách, may mà có nữ hiệp La Tinh Lam vừa kịp cứu giúp. Ông đã yêu La Tinh Lam ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng đối phương sau khi cứu ông liền xoay người rời đi, ngay cả tên đối phương ông cũng không biết.





Sau đó ông thật vất vả mới hỏi thăm ra được tin tức của nàng. Khi ông đang định phái người tới cửa cầu hôn thì nghe được tin vị nữ hiệp này đã yêu một tiểu tử nghèo trong giang hồ. Nàng bất chấp sự phản đối của gia đình đi theo tiểu tử nghèo kia!



Ông cảm thấy chán nản, nhưng không thể làm gì.




Ông là quân chủ hùng tài đại lược, vì lợi ích của La Tinh Lam, ông sẵn lòng buông bỏ hiềm khích trước đây, đề bạt tiểu tử nghèo kia làm tướng, thúc đẩy cho tiểu tử kia một đường bình yên đến khi trở thành Đại tướng quân hôm nay......



Ở trong sâu thẳm trái tim của Tuyên Đế, La Tinh Lam vẫn luôn mang một loại tình tố khác. Ông cực kỳ thích tính cách của nàng.



Ông thậm chí còn hết sức xem trọng nữ nhi của nàng, vì thế nên Cố Tích Cửu vừa mới sinh ra không lâu, Tuyên Đế đã vội vàng chỉ hôn tiểu nữ hài này với nhi tử của mình......



Sau đó lại phát sinh ra những chuyện nằm ngoài dự đoán. Khi Cố Tích Cửu vừa tròn một tuổi, La Tinh Lam nhảy vực tự sát, và khi Cố Tích Cửu vừa tròn ba tuổi bị trắc nghiệm ra thể chất phế vật, thậm chí còn sinh ra đốm đỏ một cách khó hiểu. Nàng trở thành trò cười trong toàn bộ Phi Tinh Quốc, cũng khiến cho hôn sự này trở thành một điều xấu hổ......




Ông lại liếc liếc mắt nhìn nhi tử Dung Ngôn của mình một cái. Dung Ngôn đang ngồi ở chỗ kia, nắm chén trà trong tay, đầu ngón tay có chút nhợt nhạt, không biết đang lo lắng điều gì. Hắn thậm chí đang nhìn trộm Tích Cửu, thường xuyên liếc mắt nhìn nàng một cái......



Tuyên Đế hừ một tiếng trong lòng, từ sau khi đính xuống việc hôn nhân này, tiểu tử này vẫn thích biểu hiện một khuôn mặt ai oán như nhặt được rác ở trước mặt ông, khiến ông luôn cảm thấy áy náy.



Hiện tại xem ra hắn không hoàn toàn vô tình đối với Cố lục tiểu thư.



Hắn đang lo lắng cho vị hôn thê của mình?




Cũng đúng, nếu như Cố Tích Cửu thua lần này, chẳng những nàng không thể gả cho Dung Ngôn làm chính thê, mà còn phải bị cắt lưỡi......



Đặt cược như vậy quả thật là quá tàn nhẫn đối với một tiểu cô nương!




Tuyên Đế bất mãn liếc mắt nhìn Cổ Tích Tích một cái, vị thánh nữ thật sự rất xinh đẹp, mặc một thân bạch y giống như tiên tử trên chín tầng mây, thanh lãnh thoát tục.



Khi Tuyên Đế vừa mới nhìn gặp Cổ Tích Tích, ánh mắt cũng từng sáng ngời. Nhưng vị cô nương này lúc nào cũng mang một gương mặt đẹp vô cảm, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng băng không có sự sống, thiếu màu sắc tươi sống. Nhìn lâu sẽ có cảm giác mệt mỏi......



Chẳng phải người ta thường nói, y giả có trái tim phu phụ hay sao?



Tâm địa của vị thánh nữ này có chút ác độc, thật sự đối phó với một tiểu hài tử như thế, lòng dạ thật đúng là quá hẹp hòi......



Vụ cá cược này dù nhìn như thế nào cũng có thể thấy được, tỷ lệ để Cố Tích Cửu chiến thắng không hề lớn. Tuyên Đế có chút lo lắng cho tiểu cô nương kia. Có lẽ đợi lát nữa sau khi nàng thua, ông sẽ dùng mặt mũi hoàng đế tới cầu tình cho nàng?