Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 213: Giống Như Đang Chế Nhạo




Nhìn thấy Long Tư Dạ đang cúi người ôm một đống chăn nằm ở nơi đó, hắn lắp bắp kinh hãi, đánh một chưởng về phía đối phương: "Không được di chuyển!"



Thật ra hắn không trông cậy vào việc có thể đánh trúng Long Tư Dạ. Rốt cuộc, thân phận và bản lĩnh của đối phương đều không biết cao hơn hắn bao nhiêu!



Một chưởng này hắn đánh ra, chắc chắn đối phương có thể rất dễ dàng né tránh.



Nhưng không ngờ Long tông chủ giống như bị choáng váng đứng ở nơi đó, một chương này của hắn đẩy cho Long tông chủ lảo đảo.



Tùy tùng kia: "......"



Vị Long tông chủ này không phải là giả, đúng không?!



Sau đó hắn nhìn về phía đống chăn kia, cũng ngơ ngẩn!



Đống chăn kia đã bị kéo ra, có thể nhìn thấy một người gỗ bên trong......



Nói là người gỗ, thật ra chính là một cái cọc gỗ được vẽ mặt người lên đó, kích thước không khác gì dáng người của Cố Tích Cửu. Nó đang cười ngây ngô nằm ở nơi đó, cái miệng được vẽ rộng mở, khóe miệng nhếch lên như muốn chọc tới tận bầu trời, giống như đang chế nhạo cái gì đó.



Thì ra Tả thiên sư đại nhân đã ném một cọc gỗ giả người lên trên xe của hắn, lừa Long tông chủ truy đuổi theo chiếc xe này......



"Đế Phất Y!" Long Tư Dạ nắm chặt ngón tay!



Dưới sự tức giận của Long Tư Dạ, sát khí tràn ngập quanh thân, uy áp cường đại tản ra khiến da đầu tùy tùng tê dại từng trận, hai chân nhũn ra, gần như phải quỳ xuống.



Nhưng hắn dù sao cũng là tùy tùng của Tả thiên sư, có một thân xương cứng, mặc dù bị uy áp kia áp chế gần như muốn quỳ xuống, nhưng hắn vẫn cố chống đỡ thân mình đứng thẳng!



May mắn thay, Long Tư Dạ không có ý giận chó đánh mèo lên trên người khác. Long tông chủ phất ống tay áo một cái, trực tiếp biến mất khỏi xe, xuất hiện trở lại ở trên lưng tiên hạc, chớp mắt đã đi xa.



Tùy tùng kia kinh hồn chưa định, lấy tay lau mồ hôi lạnh trên trán một phen. Long tông chủ dường như cũng rất nổi giận ——



Nghe nói tính tình Long tông chủ rất nhẹ nhàng ưu nhã, sẽ không dễ dàng tức giận, hiện tại chỉ vì truy đuổi sai xe đã tức giận thành như vậy, điều này có chút không đúng!



Tùy tùng kia vừa tiếp tục đánh xe, vừa suy nghĩ ở trong lòng, cuối cùng bỗng nhiên nghĩ ra được một suy luận gây sốc cho bản thân mình!



Không phải là ——




Không phải là giữa Long tông chủ và chủ thượng bọn họ có...... có chuyện gì đấy chứ?!



Chủ thượng bọn họ đã chuyển tình yêu của mình với vị viên ngoại béo tròn như quả bóng, khiến Long tông chủ ghen tức giận dữ, vì thế nên tới đây đuổi giết ——



Sự liên tưởng của tuỳ tùng kia cực kỳ phong phú, nháy mắt trong não đã bổ ra một loạt tuồng đam mỹ yêu đương chém giết.



......



Thời điểm Cố Tích Cửu tỉnh lại, nàng phát hiện bản thân mình đang nằm ở trên một cái giường lớn.



Giường lớn và màn giường hoa lệ, nàng chuyển ánh mắt nhìn lên, phát hiện mình đang ở trong một gian phòng cực kỳ xa xỉ. Bày biện ở trong phòng cũng rất tinh xảo, ánh sáng lấp lánh khắp nơi, sáng mờ cả mắt.




Đây là đâu?



Cảnh tượng trên xe bất chợt loé lên ở trong đầu nàng!



Nàng bật dậy từ trên giường, theo bản năng cúi đầu nhìn nhìn người mình, phát hiện bản thân mình vẫn là bộ dáng viên ngoại tròn vo như cũ, quần áo trên người cũng không đổi, vẫn là quần áo lấp lánh sáng chói......



Trên bàn có chiếc gương đồng, nàng nhấc gương lên và nhìn vào gương, trong gương là một gương mặt béo ú gồ ghề lồi lõm——



Nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi ngồi xuống, xem ra thiên sư biến thái kia không nhân khi nàng ngất đi liền cố gắng giải thuật dịch dung của nàng.



Nàng lại âm thầm kiểm tra nội lực trên người một chút. Không tệ, nội lực vẫn còn.



Nàng hơi nhắm mắt lại, một lần nữa thuấn di ——



"Bang!" Cả người nàng đập mạnh vào cửa!



May mắn thay, công phu dưới chân của nàng rất tốt, vì vậy nàng lập tức đứng vững sau khi lùi lại hai bước.



Rõ ràng thuật thuấn di của nàng không chịu sự hạn chế của không gian, không thể bị chặn bởi bất kỳ vách tường nào, vì sao lần này ——



Cố Tích Cửu đang muốn xem xét cánh cửa kia có gì kỳ lạ hay không một chút, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, một tiểu cô nương bối tóc như trái đào đi vào. Tiểu cô nương tươi cười nhìn nàng: "Gia, ngài tỉnh? Muốn uống trà hay không? Muốn rửa mặt chải đầu?"