Tiếng nước chảy ríu rách ngày một lớn dần làm cho người thiếu nữ chợt tĩnh giấc. Trong cơn mơ hồ thì đầu cô bỗng dưng tái hiện lại cảnh thân mật trong đêm tối hôm qua.
Cô tính vơ vét đồ áo nhanh chân chuồn ngay nhưng lại bị người đàn ông gọi lại. Anh bước ra khỏi phòng tắm mà trên tấm thân cường tráng đến chết người kia lại chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Hách Gia Nhi vừa quay đầu lại thì cái tính mê trai lại xâm chiếm lấy tâm trí của cô, nhưng ngay sau đó liền bị phủi bay.
" Cô định chạy đi đâu?" Giọng nói lạnh gáy truyền từ miệng người đàn ông ra như phảng vào tai của Hách Gia Nhi Khiến cô sợ hãi, mà chối ngay.
Tay quơ qua quơ lại trước mặt mà lắp bắp nói " Không…không có. Tôi đang có việc gấp định rời đi trước mà thôi...haha.” Hách Gia Nhi thầm mắng Mặc Hiên Kì “ cái tên chết tiệt này mặc dù có tí nhanh sắc nhưng cái tính này...haiz không phải gu mình không thì mình không để yên đâu.”
Không nói nhiều mà rút một xấp tiền trong túi quần ra vứt mạnh lên bàn, rồi quay người mặc quần áo để lại trên mặt Hách Gia Nhi một biểu cảm thay đổi. Cô ghét nhất là kiểu người như thế này, thật sự không thể hiểu nổi mấy tên đàn ông đều thế sao?
Mang theo một tâm trạng bực tức, mặt đen như nhọ nồi rồi đặt vé bay về nước S. Chả quan tâm cái đêm đầu hay cái tên đàn ông tệ bạc kia nữa.
……
Sau khi về nước.
Ting! Ting!
Tiếng chuông điện thoại vang lên, tiếng ông bà nội của Mặc Hiên Kì từ đầu dây bên kia vọng ra nhẹ nhàng " Chiều nay con đến khách sạn cũ nha, ông bà có việc cần bàn với con.”
" Vâng, con sẽ đến đúng giờ." Giọng nói và thái độ cũng thay đổi một cách khác hẳn khi đối xử với mọi người luôn.
Không chỉ mình anh nhận được cuộc gọi hẹn ở khách sạn mà Hách Gia Nhi ở bên này cũng vậy. Hai người bắt đầu có những suy nghĩ ling tung, vớ vẩn vừa chờ xem có chuyện gì.
……
" Kì, bên này, ông bà ở đây." Bà nội của Mặc Hiên Kì với giọng nói ấm áp, dịu dàng. Bà tiếp tục giới thiệu anh với bố mẹ Hách Gia Kì, ai cũng tán thưởng khen ngợi anh hết mực. Nhưng tâm trạng của anh dường như không ổn lắm, điều kì lạ là tại sao hẹn anh bàn bạc việc mà lại phải ở khách sạn đã đàng còn có gia đình người khác nữa.
' Không lẽ là chuyện đó, ông bà lại bắt đầu rồi ' Mặc Hiên Kì chỉ biết thở dài mà không biết nói gì.
Đang suy nghĩ thì bóng dáng một cô gái mảnh mai, trong bộ đồ công sở chỉnh chu bước đến gần rồi ngồi xuống đối diện với Mặc Hiên Kì. Cô lễ phép chào hỏi hai ông bà và bố mẹ mình " Con chào ông bà ạ. Bố mẹ gọi con đến đây là có chuyện gì vậy ạ."
Hai người vừa nhìn đã cảm thấy quen quen, sau một lúc suy nghĩ thì Hách Gia Nhi cũng nhận ra ngay người đàn ông trước mặt mình chính là cái tên vừa lúc sáng ấy còn đòi trả tiền bo một đêm cho mình. Cô liền thay đổi thái độ ngay lập tức.
" Hôm nay có mặt đầy đủ hai gia đình ta muốn hai con thực hiện di chúc của hai ông và ông nội con bé Gia Nhi. Ta và ông ngoại của con bé này từng là chiến hữu trên thương trường cũng có thể coi như là anh em ruột nên chúng ta đã quyết định sẽ lập hôn ước trước cho hai cháu. Ta cũng không muốn người anh em của ta mất rồi mà vẫn không thực hiện được tâm nguyện này.”
Ông nội Mặc Chu Nhiên giọng buồn, trầm nhẹ mà nói ra những lời nói cất giữ bao nhiêu năm nay. Ông thật sự không thể quên được người anh em vào sinh ra tử này của mình, dù gì hai người cũng từng nâng đỡ nhau đi đến đỉnh cao của cả nước và gần như có tầm ảnh hưởng đến kinh tế cả ngoài nước rồi.
" Hả? Sao lại còn có cái hôn ước này nữa? Ông nội/ bố mẹ con chưa muốn lấy vợ/ lấy chồng đâu." Cả hai đồng thanh nói. Thật không thể nào mà chấp nhận được.
" Không được nói nhiều chúng ta đã quyết định thay các con rồi. Hai ngày nữa là ngày đẹp chúng ta sẽ tổ chức luôn lễ đính hôn xông hai ngày tiếp theo sẽ tổ chức lễ cưới cho hai con.” Hai bên gia đình đều chấp thuận mối quan hệ này, và không một lời bàn cãi nào được tiếp diễn ở đây nữa cả.
……
" Haha! Cuối cùng cũng bị ép cưới…haha nói nghe này người anh em. Tôi vừa mới thoát được một kiếp giờ cậu còn cười nhạo thôi nhưng cậu giờ lại hay hơn rồi. Tự nhiên xuất hiện đâu ra một hôn ước nữa chứ, đúng thật là cười người hôm trước, hôm sau người cười mà."
Long Kim Bảo người bạn chơi thân từ nhỏ của Mặc Hiên Kì được bữa khoái chí mà cười châm chọc. Vừa mới mấy ngày trước anh còn bị Mặc Hiên Kì cưới cuối cùng hôm nay lão bạn mình cũng có kết cục giống mình, bị ép cưới.
" Cút về công ty của cậu đi, không tôi cho nó bay nóc bây giờ." Mặc Hiên Kì ánh mắt sắc lạnh mà buông lời mắng Long Kim Bảo.
Hai người cãi cọ một lúc thì Kiều Duy Huân lên tiếng giải hoà. Anh là người trầm tính nhất hội và cũng vì thế mà phải chịu bao cuộc cãi cọ vô ích của hai người bạn này.
" Kì, giờ cậu tính sao về chuyện này."
" Chả tính được sao cả, ông bà nhà tôi đã quyết mà tôi còn không theo thì chắc họ sẽ không để yên đâu. Các cậu có cách gì hay không?" Mặc Hiên Kì chống tay lên bàn rồi đi vào trầm tư nói.
Nhưng một hồi lâu nghĩ kế thì họ đã ra quyết định là " kí hợp đồng hôn nhân ", cả ba cùng có một suy nghĩ như nhau. Thế là họ đã quyết định phương án này vì đối với họ hôn nhân cũng chỉ là một cuộc giao dịch thôi.