Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em

Chương 35




Tác dụng của thuốc làm hao mòn tâm trí Lục Quân.... tham lam mà quanh co, đùa giỡn bên trong khoang miệng của cô gái nhỏ.

Cơ thể mềm mại đã giúp anh xua đuổi đi sự nóng bức trong người... ngửi lấy mùi hương quen thuộc trên tóc cô, mùi hương làm khoái cảm trong anh dâng cao.

Rũ bỏ bộ quần áo ướt dẫm nước... toàn bộ cơ thể anh hiện lên trước mắt làm Yên Hoa đỏ mặt , lấy tay che giấu đi vẻ ngại ngùng.

Vẻ đẹp quá mức quyến rũ của người con gái nhỏ làm dục vọng trong Lục Quân càng thêm sôi sục.

Cởi bỏ những chướng ngại vật trên người cô... vùng đồi núi chập chùng dần lộ ra.... tham lam một bên anh xoa nặn, một bên điên cuồng mút lấy...

- ... ưm... Quân..

Tiếng rên rỉ phát ra từ chiếc miệng nhỏ làm Lục Quân càng thêm khoái cảm...

Chẳng thể chờ đợi lâu... anh từ từ tiến vào khai phá vùng đất bí hiểm nơi cô, bên trong đã ướt dẫm từ bao giờ... thật rất khích, như muốn nuốt chửng ngón tay anh.. biết cô đang căng thẳng, anh lại bắt đầu dụ dỗ.

- Ngoan... thả lỏng đi nào

Thì thầm dỗ ngọt bên tai... làm cô cứ thế mà tin theo

Sự áp đảo của thuốc làm Lục Quân không thể nhẫn nại, kiên nhẫn chiều chuộng cô gái nhỏ... đưa gậy t*** thúc mạnh vào trong... cơn đau như muốn xé toạc cơ thể Yên Hoa..

- .. Quân.. đau.. đau lắm...

Miệng nhỏ thút thít, nức nở càng thêm mê hoặc người đàn ông... thân dưới vì đau nên cô đã vội nhướn người lên... tạo điều kiện cho Lục Quân vào sâu bên trong.

Ra vào liên tục nơi tư mật... tốc độ ngày càng nhanh làm đầu óc Yên Hoa trở nên mù mịt.. cơn đau kèm theo sự kích thích nhanh chóng chiếm lấy tâm trí cô.

Hai thân thể cứ thế triền miên, quấn lấy nhau trên giường... làm ánh trăng bên ngoài nhìn vào mà e thẹn...

Tuy cô gái nhỏ đã cạn sức nhưng dục vọng trong người đàn ông cứ dâng trào... tham lam mà chuyển đổi mọi tư thế... những vết đỏ chằng chịt trên khắp người cô.

Thời gian dần trôi đi, nhìn lên đồng hồ đã 2 giờ sáng... Lục Quân mới thỏa mãn buông tha cho người con gái đã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu.

Nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn... anh cũng vì bị tác dụng của thuốc hành hạ mà mệt mỏi... ôm Yên Hoa vào lòng rồi đi vào giấc ngủ.



.....

- Mau xử lý đi. Cho họ biết tôi là ai mà lại muốn giở trò

Tiếng nói làm Yên Hoa thức giấc

- Dậy rồi à ?

Thấy cô đã dậy... Lục Quân vội cúp máy, chạy đến bên cô gái nhỏ.

Thân dưới của cô bây giờ đang rất đau, đau đến mức chẳng thể bước chân xuống giường. Nhìn biểu cảm nhăn nhó trên gương mặt xinh đẹp kia đang liếc nhìn anh... anh cũng chỉ mỉm cười nhìn lại cô.

- Còn cười được nữa... anh chẳng biết điều gì cả !

Ném gối về phía Lục Quân, cô lên tiếng trách móc.

- Do em tạo điều kiện cho anh mà ? Ngoan... để anh bế em đi tắm

- Không muốn... em tự đi được.. a...

Vừa chỉ mới mạnh miệng , thế mà khi vừa đặt chân xuống giường... cơn đau nhức đã khiến Yên Hoa phải la lên.

- Té bây giờ !

Vội vàng đến bên đỡ lấy cô... lớp chăn vì thế mà bị tuột xuống làm lộ vùng đồi núi đang được che giấu.

Ngại ngùng Yên Hoa nhanh chóng che lại, xua đuổi Lục Quân ra ngoài.

- Ngại làm gì ? Chổ nào trên cơ thể em anh chẳng thấy rồi !

- Anh đúng là... mau đi ra ngoài đi

Khóa chặt cửa không để cho anh có cơ hội đột nhập... chầm chậm bước đi vào phòng tắm. Nhìn vào trong gương những dấu đỏ chi chít khắp cả người chứng minh cho đêm nồng cháy tối qua... Yên Hoa chỉ biết thở dài.



Vốn dự định hôm nay sẽ về nhà... nhưng với tình trạng này thì làm sao cô có thể quay về được đây ?

Tỉ mỉ dùng kem nền che đi những vết đỏ lộ trên cổ, phải mất cả buổi Yên Hoa mới cảm thấy hài lòng mà bước ra ngoài.

- Mau đến đây dùng bữa đi

Thấy bóng dáng cô từ trên lầu, Lục Quân đã nở nụ cười vui vẻ đi đến nắm tay cô ngồi vào bàn ăn... hành động ấm áp của anh khiến người làm trong được một phen bất ngờ.

- Sao hôm nay anh không đến công ty à ?

- Không... hôm nay anh dành cả ngày cho em

Đêm qua chưa hành hạ cô đủ sao... thế mà bây giờ lại muốn dành thời gian ở bên cô, không biết nói gì Yên Hoa chỉ biết gượng cười rồi dùng bữa trưa.

Sự ân cần chu đáo của Lục Quân dành cho cô làm Như Ninh đứng dọn dẹp gần đó càng thêm ganh tị.

- Anh làm gì mà cứ đi theo sau em thế ? Người ta nhìn kìa !

Dùng bữa xong Yên Hoa định đi ra vườn dạo một chút... ngặt nỗi Lục Quân cứ bám theo cô không rời, làm người làm càng thêm chú ý.

- Mặc họ

- Tiếng gì ngoài kia thế ?

Nghe tiếng máy cưa đang hoạt động phía sau vườn... tò mò cô ngước nhìn anh hỏi

- Sao anh lại... đốn hết xương rồng ?

Tiến lại gần, khung cảnh trước mặt làm cô ngạc nhiên, những cây xương rồng đang được cưa bỏ... đây toàn là những giống cây đắt tiền, thế mà anh lại cho người đốn không thương tiếc.

- Chẳng phải nó khiến em bị thương sao ? Anh chỉ đang phạt nó thôi !

- Anh đúng thật là...

Hình phạt mà Lục Quân đang nói chẳng phải là đang tướt đi sự sống của bọn chúng sao ? Không còn lời nào dành cho anh... Yên Hoa bất lực trở vào trong.