Hổ Xích Diễm?
Lâm Nhất nhíu mày, dưới tình huống bình thường, hắn sẽ không đụng vào kiểu yêu thú cấp bậc bá chủ Huyền Võ tầng tám này.
Có thể tránh thì tránh, có thể né thì né.
Nó là bá chủ một phương, có thể cắn xé yêu thú Huyền Võ tầng chín bình thường một cách dễ dàng, có lực lượng hùng hậu và cuồn cuộn. Một vuốt hổ đánh tới cũng có thể đập vỡ một gò núi, tính khí nóng nảy, còn có khả năng phòng ngự đáng sợ.
Huyết mạch biến dị còn có thể giúp nó thao túng linh khí thuộc tính hoả, có thể bắn ra liệt diễm, cực kỳ khó giải quyết.
Hổ Xích Diễm trước mắt còn lợi hại hơn, rõ ràng hơi thở trên người nó đã đạt đến Huyền Võ tầng tám đỉnh phong. Có thể đột phá ràng buộc của tầng tám, đột phá Huyền Võ tầng chín bất cứ lúc nào.
Nhưng trước mắt rõ ràng không kịp rời đi nữa.
Có điều…
Lâm Nhất cũng không định đi, hắn đến sơn mạch Tịch Diệt này hơn một tháng, hình như vẫn chưa gặp phải yêu thú đáng để mình sử dụng toàn lực. Chiến kỳ lặng lẽ hừng hực cháy lên trong mắt Lâm Nhất.
Hổ Xích Diễm chậm rãi di chuyển trái phải, vì thân thể cao lớn của nó, khiến người ta có ảo giác hơi nặng nề.
Nó không thấy Lâm Nhất thì lập tức liều mạng xông tới như những yêu thú khác, mà chỉ nhìn chằm chằm hắn. Uy thế yêu thú hùng hậu thuận theo hô hấp nặng nề của nó như dời sông lấp biển trấn áp về phía Lâm Nhất.
Nó muốn khiến Lâm Nhất thấy áp lực trước khi ra tay, để hắn chủ động để lộ sơ hở.
Thú vị thật…
Cảm nhận được uy thế yêu thú cuồn cuộn trên người nó, Lâm Nhất lặng lẽ điều động Tử Diên Kiếm Quyết, kiếm thế tăng vọt. Nhẹ nhàng hoá giải uy lực đáng sợ này trong vô hình.
Trong mắt hổ Xích Diễm loé lên ánh sáng hung ác, nó cúi thấp đầu, lông trên người dựng đứng, há mồm để lộ răng nanh sắc bén, dữ tợn mà đáng sợ, gầm lên một tiếng chấn động đất trời.
Gào!
Gió mạnh nhanh chóng nổi lên, trong không khí tràn ngập hơi thở nóng bỏng, còn chưa kịp phản ứng đã có ánh lửa lốm đốm xuất hiện trên không trung, sau đó ngưng tụ thành quả cầu lửa chói mắt như sao băng.
Ầm ầm!
Quả cầu lửa mang theo hơi nóng đáng sợ tựa mưa sao băng rơi xuống với tốc độ nhanh như bão tố.
Lâm Nhất tỏ vẻ ngạc nhiên, hắn giẫm mũi chân một cái, nhanh chóng lùi về sau. Trong lúc lùi lại, hắn đánh ra hai quyền tựa như kiếm, chân nguyên dao động, đánh nổ quả cầu lửa đang đánh tới.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa thoáng chốc không ngừng xuất hiện tiếng nổ vang, có tiếng nổ khi Lâm Nhất đánh vỡ quả cầu lửa, sau đó là tiếng quả cầu lửa rơi xuống đất khiến mặt đất nổ tung, âm thanh nối liền với nhau làm đất rung núi chuyển, lửa bắn khắp nơi chẳng khác nào ngày tận thế, vô cùng đáng sợ.
Cuối cùng Lâm Nhất cũng đã hiểu vì sao nơi này ngột ngạt như thế, nếu mỗi lần đại chiến đều thế này thì không hoang vu cũng lạ.
Mưa lửa đáng sợ vừa dừng lại, không đợi Lâm Nhất đi tới, một bóng mờ khổng lồ đã ầm ầm rơi xuống tựa như núi nhỏ. Hổ Xích Diễm vung móng vuốt, gào thét lao tới, muốn đánh Lâm Nhất thành một đống thịt vụn.