Mật cảnh Ma Liên vô cùng nguy hiểm, theo quy luật trước đây, mười người chắc chắn sẽ có một người chết. Nếu xui xẻo thì còn có thể chết một nửa, thậm chí là tất cả đều chết hết.
Nhưng Mật cảnh Ma Liên cũng có rất nhiều lợi ích.
Sau khi giết chết yêu thú, yêu đan đều sẽ biến thành một đoá hoa sen đen, hoa sen đen chứa đựng ma tính. Nhưng sau khi loại bỏ ma tính, nó sẽ trở thành tinh hoa nhật nguyệt thuần tuý, còn nồng đậm hơn cả linh đan diệu dược.
Dù là đệ tử Huyền Võ hậu kỳ sử dụng ma liên này cũng có thể đột phá thăng cấp.
Sau khi thăng lên Huyền Võ tầng bảy, muốn đột phá tu vi khó hơn lên trời. Dù có thiên phú dị bẩm, căn cơ tốt, tài nguyên nhiều đến mức nào đi nữa, muốn đột phá cũng phải mất một khoảng thời gian rất lâu.
Có thể tưởng tượng được những đoá ma liên này có giá trị đến mức nào. Có thể bớt thời gian tu luyện một năm, thậm chí là ba đến năm năm.
Nhưng sự nguy hiểm của Mật cảnh Ma Liên khiến người ta không thể không cẩn thận.
“Mai hộ pháp, ta cảm thấy thế này. Không nên phái đệ tử bảng Thiên làm gì, ai chết, tông môn cũng sẽ thiệt hại nặng nề”.
Một trưởng lão chấp kiếm chắp tay tiến lên, trầm ngâm nói.
“Đúng, không thể phái đệ tử bảng Thiên đi, đào tạo một đệ tử cốt cán không phải chuyện dễ dàng”.
“Vậy thì chọn trong bảng Địa đi, mười người đứng đầu bảng Địa đa số đều có tu vi Huyền Võ tầng tám, mãi vẫn không nâng cao được cảnh giới, có lẽ sẽ đồng ý mạo hiểm”.
“Ta cảm thấy vẫn nên phái một đệ tử bảng Thiên đi theo, nếu không gặp những tông môn khác tranh giành thì quá thua thiệt”.
“Ông nói thế cũng đúng, Mật cảnh Ma Liên có rất nhiều địa bảo thiên tài, nếu có thể mang ra ngoài sẽ rất có lợi cho tông môn”.
Mọi người thương lượng một lúc lâu, cuối cùng quyết định phái ra một đệ tử bảng Thiên, sau đó sẽ chọn chín người trong bảng Địa.
Mai hộ pháp không có ý kiến gì, trong lòng ông ấy cũng nghĩ như thế.
Đệ tử Huyền Võ tầng mười trong bảng Thiên vào đấy cũng vô dụng, ma liên không giúp ích cho việc đột phá cảnh giới Tử Phủ. Có thể phái ra một đệ tử Huyền Võ tầng chín trong bảng Thiên, thứ nhất xem như cơ duyên của hắn, thứ hai khi tranh đấu với những tông môn khác cũng không quá thiệt thòi.
Nhưng ông ấy vẫn phải nói một điều.
“Phải cộng thêm một người nữa, Lâm Nhất cũng phải đi Mật cảnh Ma Liên”.
Mai hộ pháp đưa mắt nhìn một vòng, nhẹ giọng nói.
Đại điện thoáng chốc trở nên yên tĩnh, một lúc lâu sau đó mới có người lên tiếng: “Như thế… không ổn lắm, Lâm Nhất chỉ có tu vi Huyền Võ tầng bảy, hơn nữa nếu hắn chết trong đó, tông môn cũng sẽ tổn thất rất lớn”.
“Phải, bây giờ giá trị của Lâm Nhất không hề thua kém những đệ tử bảng Thiên, thậm chí là còn quan trọng hơn”.
“Không thể mạo hiểm như thế, với thiên phú và căn cơ của hắn, không cần cơ duyên này cũng chẳng sao”.