Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1034




Sau khi đến nơi, phát hiện không chỉ có Hân Nghiên đang ở đây, đến cả ba vị sư huynh Đường Thông, Đinh Nham và Vương Tranh cũng đều ở đây.

Mấy người đánh giá Lâm Nhất một lượt, trong mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên.

Bọn họ đều có thể cảm nhận được khí chất trên người thiếu niên trong thời gian hai tháng này dường như đã có chút thay đổi. Nhưng trong một chốc lại không thể nói rõ ra được chỗ nào thay đổi rồi.

“Sư tỷ, tìm ta có chuyện gì?”

Lâm Nhất sau khi chào hỏi mấy người bèn vào thẳng vấn đề.

“Tiểu sư đệ, đệ có từng nghe nói đến mật cảnh Ma Liên chưa?”

Sóng mắt Hân Nghiên lưu chuyển, khẽ giọng hỏi.

“Chưa từng nghe qua”.

Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, hắn lục lại trí nhớ một hồi, chắc chắn rằng mình chưa từng nghe qua cái tên này.

Đường Thông thấy vậy liền bước lên trước kể cho Lâm Nhất nghe một lượt đại khái về mật cảnh Ma Liên. Ánh mắt Lâm Nhất sáng lên, yêu đan Ma Liên hẳn cũng là một loại yêu đan đặc biệt giống như Kiếm Vân Đan, nhưng mà yêu đan Ma Liên rõ ràng càng có sức hấp dẫn hơn một chút.

Kiếm Vân Đan chỉ có sức hấp dẫn với kiếm khách, yêu đan Ma Liên lại có thể thu hút toàn bộ võ giả.

“Về cơ bản, những người có thể ra ngoài thì tu vi đều tăng lên một tầng, thậm chí còn có thể lấy được những bảo vật khác”.

Vẻ mặt Đường Thông nghiêm trọng nói, thần sắc trong đáy mắt thoáng qua vẻ e dè.

Lâm Nhất dần dần bình tĩnh lại, trầm ngâm nói: “Nói như vậy, hẳn là đệ tử Huyền Võ tầng thứ 9 sẽ thích hợp để đi vào mật cảnh Ma Liên hơn”.

Hắn mới là tu vi Huyền Võ tầng thứ 7, danh sách này hẳn sẽ không đến lượt hắn rồi.

“Không sai. Mật cảnh Ma Liên hai mươi năm mới mở một lần, tỷ lệ tử vong cực cao. Danh sách lựa chọn người của Tông môn cũng vô cùng thận trọng, những đệ tử cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 9 của kiếm các hầu như đều ở bảng Thiên. Nếu như bọn họ đều chết ở trong đó, đối với Tông môn mà nói là sự tổn thất khó mà gánh chịu được”.

Hân Nghiên nhìn về phía Lâm Nhất, khẽ than nói: “Cho nên lần này sự lựa chọn của Tông môn là, một đệ tử bảng Thiên, chín đệ tử bảng Địa”.

Lâm Nhất từ trong ánh mắt của sư tỷ, bắt được một số thông tin khác.

“Chín người trong bảng Địa có đệ?”

“Không sai, quả thực có đệ”.

Hân Nghiên cười khổ một tiếng, tiểu sư đệ vẫn thông minh như ngày nào, không cần phải nói rõ cũng đã đoán ra được.

Đường Thông phất phất tay nói: “Mấy người chúng ta đều vô cùng bất ngờ, nhưng mà danh sách quả thực đã xác định xong, tên của tiểu sư đệ quả thực được viết trong đó”.

Trong lúc nói, Đường Thông đưa ra một cuộn trúc, mở cuộn trúc ra.