Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 113: Lôi Xà Cuồng Bạo!  




Song quyền chạm nhau, phát ra tiếng nổ ầm trời, hai người không ai nhường ai.  

Xoẹt xoẹt xoẹt!  

Hai người trên lôi đài, bay nhảy chuyển động, thi triển bản lĩnh, chỉ chốc lát đã đánh hơn mười chiêu.  

Nằm ngoài dự kiến của tất cả mọi người, Lâm nhất không chiếm ưu thế về tu vi lại đánh ngang sức ngang tài với đối phương.  

"Các người xem kìa, đầu quyền của Lâm Nhất biến thành màu đỏ rồi!"  



"Đúng vậy thật, giống với dị tượng của Thuần Dương Công đỉnh phong viên mãn".  

"Chẳng trách! Mãnh Hổ Quyền đỉnh phong viên mãn, cộng với Thuần Dương Công đỉnh phong viên mãn, đã hoàn toàn bù đắp có sự yếu thế về tu vi của Lâm Nhất rồi".  

"Tên Kiếm Nô này đúng là khiến người khác phải kinh ngạc!"  

Trước đó, cục diện mà chẳng ai ngờ được lúc này lại đang rõ ràng chân thực hiện ra trước mắt mọi người.  



Lâm Nhất từ sau khi bạo phát Long Hổ Sinh Uy đã lật ngược tình thế, chiến đấu bất phân cao thấp với Chu Vân.  

Kim Xà Cuồng Vũ!  

Bách Thú Triều Bái!  

Trên lôi đài hai người ra đủ các loại sát chiêu, một người thi triển Mãnh Hổ Quy Sơn, Bách Thú Triều Bái, trên ngoài bộc phát ra uy phong của bậc chúa sơn lâm vô cùng kinh người.  

Một người thi triển Kim Xà Loạn Vũ, âm nhu ác độc, trên người toát lên khí tức cực kỳ âm lãnh.  

Thanh uy của hai đại sát chiêu hiện lên vô cùng nhuần nhuyễn trên lôi đài, hung hăng nhắm vào nhau mà đánh.  

Ầm!  

Khoảnh khắc đó, âm thanh trên lôi đài tựa như sấm nổ, mặt đất xuất hiện vài vết nứt.  

Cuồng phong loạn vũ, dư âm hổ gầm không ngừng, khiến mọi người liên tục sợ hãi kêu rú lên.  

Hai người cùng lùi về sau năm bước, nhưng không hề ngừng lại, đồng thời rút kiếm ra.  

Keng!  

Kiếm ra khỏi vỏ, thân kiếm lạnh thấu xương, một trái một phải, cùng lúc lướt qua trước mặt nhau.  

Tụ nước thành sông, tuôn trào như gió!  

Lôi cuồng gào thét, điện quang như rắn!  

Lâm Nhất thi triển ra Lưu Phong kiếm pháp, cả người giống như dòng sông đang chảy ầm ầm, trong lúc bay nhanh lên cao xuống thấp, người cũng đi theo kiếm. Dòng nước dưới kiếm của hắn giống như gió vậy, nhẹ nhàng di chuyển trên lôi đài.  

Lưu Phong kiếm pháp trăm năm không có người luyện thành, thâm sâu tinh diệu, thi triển trong tay hắn như nước chảy mây bay, lưu loát sinh động.  

Sắc mặt Chu Vân âm trầm, võ kỹ cấp cao Lôi Xà kiếm pháp của tông môn được hắn ta sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn.  

Vừa có sự bạo liệt của lôi đình, vừa có sự linh hoạt của ngân xà, rõ ràng Lôi Xà kiếm pháp trong tay hắn ta đã gần đạt đến đại thành.  

Nhưng trước mặt Lưu Phong kiếm pháp lại hoàn toàn không chiếm được bất cứ ưu thế nào, toàn bộ kiếm thế đều bị áp chế gắt gao.  

Cục diện như vậy khiến mọi người thất kinh thất sắc!  

Trước đó hai người dùng quyền pháp để đối chiến thì vẫn kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng từ khi dùng sang kiếm pháp, Chu Vân lại lập tức rơi vào thế hạ phong.  

"Đúng thật là Lưu Phong kiếm pháp, không chỉ là vừa mới chân ướt chân ráo sơ khai nữa, Lâm Nhất đã đạt được đến cảnh giới có chút sở thành rồi".  

"Hắn đã phát uy ra được sáu thành uy lực của Lưu Phong kiếm pháp!"  

"Lôi Xà kiếm pháp của Chu Vân đã khá bất phàm, nhưng trước mặt Lưu Phong kiếm pháp thì vẫn có chút tầm thường".  

"Quả thực không dám tưởng tượng, một tên Kiếm Nô mà làm thế nào lại luyện được Lưu Phong kiếm pháp".  

Đệ tử ngoại môn bên dưới võ đài được mở mang kiến thức với Lưu Phong kiếm pháp hoàn toàn thi triển ra, đều xem thế là đủ biết rồi, khiếp sợ không thôi.  

Lôi Xà Cuồng Bạo!  

Trên võ đài, Chu Vân gầm lên giận dữ, dốc toàn lực quyết chiến.