Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1360






“Lại là Long Hổ Quyền!”

“Ha ha, thú vị thật, đám Huyền Thiên Tông mặt mũi tên nào cũng đen sì cả rồi”.

“Lâm Nhất ngông cuồng quá nhỉ, đối đầu với Thông Nguyên mà vẫn dám dùng Long Hổ Quyền”.

“Nếu thắng thì thật sự là…”

“Lần này có trò hay để xem rồi, trận chiến giữa hắc mã, quyết định ai mới là hắc mã thực sự trong tám nhóm!”

Hắc mã đối đầu với hắc mã!

Lâm Nhất và Thông Nguyên đứng trên chiến đài số tám chuẩn bị chiến đấu, lập tức thu hút sự chú ý của hầu hết toàn bộ khán giả.

Trên thực tế, nói một cách chính xác thì cả hai đều không phải hắc mã.

Lâm Nhất đã nổi tiếng từ lâu, hắn đã chứng minh được thực lực của mình trong trận phong ba từ hôn lễ của đại hoàng tử. Chỉ là trước đó vì tự đoạn huyền mạch nên rất nhiều người đánh giá thấp thực lực của hắn.

Còn Thông Nguyên vốn là đệ tử của Huyền Thiên Tông, địa vị khá cao. Chẳng qua là Diệp Phong nổi danh lẫy lừng trong tông môn, còn Thông Nguyên thì khổ luyện ở núi sau, người ngoài rất ít biết đến.

Nhưng dù thế nào…

Cả hai đều rất lợi hại, đều chứng minh được thực lực của mình ở vòng đấu bảng này, vượt xa dự đoán của mọi người.

Đặc biệt là cả hai đều thi triển Long Hổ Quyền nên càng khiến mọi người mong đợi hơn.

Thông Nguyên mặc áo tăng đứng trên chiến đài hơi nhíu mày, vẻ mặt có phần khó coi, cảm thấy Lâm Nhất hơi coi thường mình.

Một đệ tử ngoại tông đối mặt với mình mà vẫn dám sử dụng Long Hổ Quyền.

Lên đài, hắn ta sẽ cho Lâm Nhất một bạt tai.

“Lâm Nhất, ngươi coi thường Thông Nguyên ta hay là coi thường Huyền Thiên Tông ta hả?”

Một tia tức giận hiện lên trong mắt Thông Nguyên, hắn ta nói tiếp: “Rút kiếm của ngươi ra đi, hôm nay dù thua dưới Thuỷ Nguyệt kiếm pháp đã đạt Hoá Cảnh của ngươi thì Thông Nguyên ta cũng thua tâm phục khẩu phục!”

“Xin lỗi, ta chưa định dùng kiếm”.

Lâm Nhất muốn giải thích rằng mình không coi thường đối phương.

Mà ngược lại, hắn vì cảm thấy Long Hổ Quyền của đối phương thực sự xuất sắc nên mới có ý dùng Long Hổ Quyền ứng chiến.

Hắn muốn kiểm chứng xem Long Hổ Quyền của mình đã đạt đến cảnh giới nào, còn cần bổ sung cải thiện chỗ nào.

Nhưng suy đi nghĩ lại, hắn cảm thấy có một số điều không thể giải thích rõ ràng nên không nói nhiều nữa.

chapter content