Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1406




Những người còn lại của Kiếm Các cũng vểnh tai lên nghe.

“Dù gì cũng phải đợi sau khi giao thủ mới có thể biết được có bao nhiêu phần thắng”.

Lâm Nhất cảm thấy ít nhất có hơn năm phần, nhưng quả thật rất khó để xác định nếu không chính thức đánh.

Hiện tại, các phương diện của hắn đều đang ở đỉnh cao.

Điều phiền phức duy nhất chính là sau khi cắn nuốt Ma Hồn của Ngô Mạc Hàn, Võ hồn Chúc Long của hắn đã rơi vào trạng thái ngủ say, cho đến bây giờ tên này vẫn chưa tỉnh lại, quả thật khiến hắn có hơi đau đầu.

“Dị tổ đối chiến chính thức bắt đầu!”

Bên cạnh ngai vàng Tử Thanh, sau khi giảng giải toàn bộ quy tắc, công chúa Phượng Hoa cũng không nhiều lời, mà chỉ thấp giọng nói: “Trận đầu tiên, công tử Nham Tâm của Hỗn Nguyên Tông đối chiến cùng Đường Nguyên của Huyền Thiên Tông”.

Vèo!

Tiếng nói vừa dứt, lập tức có hai bóng người nhảy lên lôi đài.

Đường Nguyên là đệ tử cốt cán của Huyền Thiên Tông, tuy hắn ta gặp được kỳ ngộ tại Mật cảnh Ma Liên, khiến thực lực tăng vọt, nhưng trong mắt mọi người, sự chênh lệch giữa người này và công tử Nham Tâm quả thật rất lớn.

Trận chiến này gần như không có quá nhiều bất ngờ.

Quả nhiên, sau mười chiêu, toàn thân công tử Nham Tâm bộc phát lực lượng Long Tượng khủng bố.

Một quyền mang theo sức mạnh đáng sợ lên đến mười đỉnh, thánh âm cổ xưa quanh quẩn mãi không dứt. Không có gì ngoài ý muốn, chỉ với lực lượng khủng bố này đã đủ để nghiền nát uy thế Long Hổ của Đường Nguyên, từ đó đánh hắn ta văng khỏi lôi đài.

Công tử Nham Tâm chỉ dùng mười chiêu đã có thể áp chế được Đường Nguyên, hơn thế nữa, hắn ta vẫn không để lộ thực lực chân chính của mình.

Điều này khiến người ta có cảm giác sâu không lường được, dường như người này còn chưa dùng đến một nửa thực lực, thật sự rất khoa trương.

“Công tử Nham Tâm thắng!”

Đợi đến khi Đường Nguyên hoàn toàn rơi xuống đất, trọng tài mới tuyên bố thắng bại.

Công tử Nham Tâm nhếch miệng, từ trên cao nhìn xuống Đường Nguyên, cười nói: “Long Hổ Quyền à? Cũng chỉ đến thế…”

Sau đó, hắn ta quay đầu hìn về phía đoàn người của Lăng Tiêu Kiếm Các ở vị trí khách quý.

Lâm Nhất lập tức cảm nhận được một ánh mắt cực kỳ sắc bén chiếu thẳng về phía mình. Tuy nhiên, hắn vẫn giữ thái độ bình tĩnh, thong dong.

“Đáng tiếc, ta không thể đích thân ra tay với tên nhóc nhà ngươi”, nói xong, công tử Nham Tâm liền bay xuống đài.

“Tên này… nói cứ như tiểu sư đệ chắc chắn sẽ thua trong tay công tử Dạ vậy”, Hân Nghiên tỏ vẽ không vui, lẩm bẩm nói.

“Mọi người cũng nghĩ vậy mà!”, Lâm Nhất thản nhiên nói.

Tuy nhiên, thực lực của công tử Nham Tâm quả thật khó mà nhìn thấu được. Sức mạnh tương đương mười đỉnh ư? Có lẽ hắn ta đã tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết đến tầng sáu, tuy nhiên, ngẫm lại thì có hơi bất khả thi.

Muốn tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết lên đến tầng sáu buộc phải luyện hóa một viên yêu đan Thiên Phách.

Với lực lượng của toàn bộ tông môn, muốn đánh chết Thiên Phách cũng không phải là khó. Nhưng nếu chỉ riêng công tử Nham Tâm thì e là phải trả một cái giá đắt.

Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ hắn ta đã gặp được kỳ ngộ gì đó.

Võ hồn, bí thuật, dị quả… cũng có thể lắm chứ.