Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1740: Lâm Nhất suy tư, lẩm bẩm




“Thật đáng tiếc, có lẽ ngươi không biết việc chưa vào Tử Phủ đã nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên có ý nghĩa như thế nào...”

Liễu Thần Dật nhìn Lâm Nhất, khẽ thở dài: “Cả cổ vực Nam Hoa, trước ngươi chỉ có một người có thể đạt được thành tích yêu nghiệt như vậy thôi”.

“Là ai vậy?”

Vẻ tò mò thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn cũng không ngờ cả cổ vực Nam Hoa chỉ có một người có thể làm được trừ hắn ra.

Lúc này hắn đã hiểu được vẻ chấn động của Thập Tam gia khi nhìn thấy kiếm ý Tiên Thiên của hắn vào ngày hôm đó ở rừng Táng Kiếm.

Nhưng càng như vậy, hắn càng tò mò về người này hơn.

“Bắc Tuyết Sơn Trang, Nam Cung Vãn Ngọc”.

Liễu Thần Dật nhẹ giọng trả lời, khi nhắc tới tên người nọ, nét mặt hắn ta trở nên nghiêm túc.

Hiển nhiên hắn ta khá kiêng dè người này, thậm chí có thể đã từng chịu thiệt trong tay người này.

“Nam Cung Vãn Ngọc, cái tên này nghe giống như là một nữ tử...”

Lâm Nhất suy tư, lẩm bẩm.

Liễu Thần Dật lập tức bật cười: “Ngươi đừng nói như vậy trước mặt hắn ta. Người này nam sinh nữ tướng, nếu bàn về dung mạo thì rất nhiều nữ tử khuynh thành còn không bằng hắn ta. Hắn ta ghét nhất là điều này, tất cả những kẻ nhắc tới vấn đề này ở trước mặt hắn ta đều không có kết cục tốt”.

“Nhưng ngươi khác với hắn ta, bản thân Bắc Tuyết Sơn Trang đã là một trong chín bá chủ, xuất hiện một yêu nghiệt như thế cũng không có gì lạ. Nhưng ngươi đến từ đế quốc Đại Tần mà lại có thể đạt được thành tích này, như thế mới gọi là đáng sợ chân chính”.

Thấy Lâm Nhất trầm tư, Liễu Thần Dật tiếp tục nói: “Lâm Nhất, nếu là người ngoài chắc chắn sẽ cho rằng ngươi sẽ không tham gia Quần Long thịnh yến đợt này, nhưng trong lòng ta dám chắc ngươi nhất định sẽ tham gia. Một người kiếm khách có tâm tính như ngươi sao có thể sẵn sàng chờ đợi hơn bốn năm chứ?”

Lâm Nhất ngẩn ra, mắt nhìn của Liễu Thần Dật thật chính xác.

“Hãy gia nhập lầu Tàn Kiếm đi, thư viện Thiên Phủ sẽ chỉ làm trì trệ thiên phú của ngươi thôi. Ở lầu Tàn Kiếm một năm, bảng Long Vân đợt tiếp theo chắc chắn sẽ có tên của công tử Táng Hoa ngươi!”

Trong mắt Liễu Thần Dật tràn đầy mong chờ, hắn ta vẫn không từ bỏ ý định lôi kéo đối phương.

Lâm Nhất không khỏi thầm cười khổ, đối phương thật coi trọng hắn.

Hắn ta nói không sai, hắn nhất định sẽ không bỏ lỡ Quần Long thịnh yến đợt này.

Cái gọi là bảng Long Vân, với tính cách của hắn nhất định sẽ phải tranh giành một phen.

Nếu trong lòng người kiếm khách chúng ta đã có sự nhiệt huyết, không sợ sinh tử thì sao có thể sợ hãi, e ngại cái uy danh bá chủ kia chứ? Tất nhiên sẽ bùng nổ hết mình, thẳng tiến không lùi, để cho tên tuổi của mình toả sáng trong buổi thịnh hội long trọng nhất cổ vực Nam Hoa.

Quần Long thịnh yến, hắn sẽ không vắng mặt!

Bất luận là vì lời hứa của hắn ở Lăng Tiêu Kiếm Các hay ý muốn ban đầu của người kiếm khách, Lâm Nhất hắn cũng sẽ không vắng mặt.

Nhưng hắn cũng không cần phải gia nhập lầu Tàn Kiếm.

Nếu có thể lĩnh ngộ một phần Hổ Khứu Tường Vi Đồ do Nam Đế để lại thì thu hoạch không phải lầu Tàn Kiếm có thể so sánh.

Liễu Thần Dật rất mạnh, lầu Tàn Kiếm cũng là thế lực cấp bậc chuẩn bá chủ, điều này là thật...