Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2246: Có điều hắn vẫn là người cười đến cùng




Lần này ngựa Huyết Long không nhịn được nữa, cười phá lên không chút kiêng dè. May mà tiếng cười tra tấn kéo dài không lâu, một tia kiếm quang đã bắn xuống.

Rắc!

Kiếm Táng Hoa bay xuống như sao băng chém rơi đầu nó, máu bắn ra tung toé.

Bên rìa hố sâu, giờ phút này khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên áo xanh cực kì lạnh lùng.

Ầm!

Khi Ngân Điện Ma Điêu chết đi, trong cơ thể nó lập tức có huyết khí bốc lên qua da.

Trong nháy mắt, hố sâu tràn ngập sương máu, sương mù dày đặc nhìn như một vùng đại dương đỏ, tinh hoa nhật nguyệt ẩn chứa trong đó trở nên rối loạn.

Lâm Nhất đứng bên rìa hố sâu, vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt, huyết khí này thật đáng kinh ngạc.

Cái hố sâu có đường kính một nghìn mét bị lấp đầy chỉ trong tích tắc, hơn nữa còn đang không ngừng kết tủa, nhìn có vẻ rất đáng sợ.

Hắn cảm ứng sơ qua là có thể cảm nhận được tinh hoa nhật nguyệt nồng đậm ẩn chứa bên trong nó. Đây là tất cả tích luỹ của Ngân Điện Ma Điêu khi còn sống làm bá chủ, quả nhiên kinh khủng.

Nhưng Lâm Nhất chắc chắn không thể luyện hoá chúng, những tinh hoa kia dung hợp quá sâu với sát khí, tạp chất quá nhiều.

Đợi thanh lọc rồi tinh luyện cũng được một mất mười, hiệu suất rất thấp.

Nhưng đối với ngựa Huyết Long lại là một bữa tiệc thịnh soạn, mắt nó sáng rực lên, nó lập tức nhảy xuống, điên cuồng cắn nuốt.

Lâm Nhất khịt mũi coi thường, ngày thường con ngựa ngốc này nhìn rất hung dữ, nhưng khi gặp đối thủ khó nhằn thì chạy rất nhanh. Khi thấy con Ngân Điện Ma Điêu này sắp chết, còn hắn thì thở không ra hơi, ngựa Huyết Long lại chạy về.

Trong trận chiến này, hắn thắng một phần cũng nhờ vào may mắn.

Cảnh tượng nguy hiểm nhất chắc chắn là khi đối phương đỡ chiêu mạnh nhất từ roi Tử Diễm Lôi Hoàng, không ngờ chỉ trong nháy mắt nó đã phản ứng kịp.

Một khi nó bay lên trời sẽ đứng ở thế bất bại, mười tên Lâm Nhất cũng không đủ cho đối phương giết.

Có điều hắn vẫn là người cười đến cùng.

Lâm Nhất mỉm cười nhảy xuống hố máu, dùng kiếm khí phụ thể để sương máu tràn ngập sát khí này không bám vào người, nhanh chóng đi tới bên cạnh xác của Ngân Điện Ma Điêu.

Kiếm Táng Hoa cắm bên cạnh, còn đang rung nhẹ, thân kiếm toả ánh sáng như mộng ảo.

Tạch!