Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2392




Nửa khắc trước, người được các nhân tài kiệt xuất của thành Thiên Lăng gửi gắm kì vọng còn được rất nhiều người đánh giá cao, cho rằng hắn ta có thể đối đầu với Lâm Nhất, giúp họ nở mày nở mặt, trấn áp tên Kiếm Nô đến từ nơi đất cằn sỏi đá này khi thất tú Thiên Lăng không có ở đây.

Hắn ta rất thảm, thê thảm hơn Hướng Thiên Hà rất nhiều.

Ít nhất Hướng Thiên Hà còn đánh được mười chiêu với Lâm Nhất, thậm chí còn gây phiền toái, áp chế Lâm Nhất.

Nhưng chỉ một nhát kiếm, Lâm Nhất đã chặt đứt mong muốn của rất nhiều người, đồng thời chặt đứt cơ hội trở thành vị tân tú thứ tám của thành Thiên Lăng, cứ thế đã bị một nhát kiếm chặt đứt.

Trước khi chết, hắn ta còn không biết được rốt cuộc mình đã chết như thế nào.

Soạt!

Vào lúc này, một luồng khí lạnh đột nhiên ập tới từ phía xa, mọi người vừa nheo mắt nhìn qua thì kinh ngạc.

Trên ngọn núi cách đó không xa có một nữ tử phong thái vô song, da trắng như tuyết. Nàng ta rất đẹp, khuôn mặt mịn màng, chiếc cổ hoàn mỹ như thiên nga, toát lên khí chất cao quý không gì sánh nổi.

Khuynh Nhược U!

Mọi người kinh ngạc, lập tức nhận ra đó chính là Khuynh Nhược U. Nghe đồn nàng ta ẩn tu trên núi Lạc Thuỷ, bế quan không ra ngoài, thậm chí còn khéo léo từ chối Sở Mộ Viêm và Trần Tử Ngọc.

Nhưng không ngờ nàng ta lại xuất hiện ở đây, mọi người nhanh chóng nghĩ ra nguyên do, vẻ mặt lập tức tối sầm.

Đúng vậy, nàng ta nhất định biết Lâm Nhất có thể sẽ đến mật cảnh Kiếm Tông. Thất tú Thiên Lăng lần lượt tuyên bố sẽ giết Lâm Nhất, nàng ta rất muốn chứng kiến cảnh này.

Ngày đó trong hội đấu giá tử vong, nàng ta nhìn như bình tĩnh, không thèm đếm xỉa tới Lâm Nhất và khinh thường hắn.

Nhưng trên thực tế khúc mắc trong lòng nàng ta rất nặng, ẩn chứa sát ý ngút trời. Nàng ta bí mật đến, muốn tận mắt nhìn thấy Lâm Nhất bị trấn áp, bị sỉ nhục, hối hận vì hành động ngày hôm đó.

Nhưng nàng ta không nhìn thấy được gì cả, ngược lại là Lâm Nhất áp đảo bốn phương, khiến tất cả mọi người kinh ngạc, ép các nhân tài kiệt xuất thành Thiên Lăng không thở nổi.

Khác biệt quá lớn khiến trái tim cao cao tại thượng như nước đọng của nàng ta lại xuất hiện gợn sóng, không thể kiểm soát được khí lạnh trên người mình, bất cẩn phóng thích ra ngoài.

Thấy mọi người chú ý tới mình, Khuynh Nhược U lạnh mặt quay lưng bỏ đi.

Sau khi nàng ta đi còn có mấy tên thanh niên kiệt xuất theo sau, tất cả họ đều là nhân tài của Tử Nguyệt Động Thiên. Họ tỏ ra khinh thường, khẽ lắc đầu rời đi.

“Xong đời!”